Đọc truyện Tổng Tài – Có Em Ở Đây! – Chương 13: 💎Cô là ai?💎
Tiểu Hoa hiểu ý vội chộp tay bà ấy..
– Đây là chút quà xem như bà đến đây cùng góp phần xây dựng hòn đảo này vậy? Và là vì anh ấy thấy đứa bé con bà rất hiểu chuyện.
Cậu nhóc vừa nghe khen ngợi chạy đến đứng trước mặt.
– Chị….cảm ơn chị.Cảm ơn anh đã giúp đỡ.
Tổng tài đã không chịu nổi đứng phắt dậy.
– Tôi..tôi xin phép ra ngoài.
Tiểu Hoa cũng chia tay họ và cáo lui.
Bạch Vỹ đang nướng cá ngoài sân.Mùi cá nướng lan tận ngỏ.Tổng tài nắm tay Tiểu Hoa cười nói bước vào.
Anh bắt tay vào làm cùng Bạch Vỹ,Tiểu Hoa ngồi cạnh ông trò chuyện.Mọi người ăn uống cùng nhau hôm cuối mai về đất liền.
– Này Đạo Thiên cũng nên gọi tao là anh hai cho quen miệng là vừa.
– Thế nào,đã chấp nhận thằng em rễ này rồi sao anh hai?
Tiểu Hoa ngồi giữa mặt gượng đỏ.
– Này..này hai người vứt em đâu rồi.Nên nhớ em đang là nữ chính nha.
Mọi người cùng nhau cười vang.Không khí trở nên ấm cúng.
3 tháng sau…Chớm đông.
Thế là Đạo Thiên và Thiên Hoa chính thức quen nhau.Từ sau hôm đi chơi ấy bị nhiều tình báo chụp lén.Nên bắt buộc họ phải công khai chuyện tình.
Và tất nhiên danh tính của Tiểu Hoa cũng bị lộ.Nhưng vì địa vị tại công ty Hắc thị là nhà thiết kế chính cho nên cô cũng không bị ảnh hưởng đến danh tiếng tiểu thư Họ Bạch.
Ngược lại còn được ngợi ca một vị tiểu thư không cậy quyền thế tự lập đa tài,đa sắc.
Tan làm.Tổng tài ngồi ở phòng làm việc của Tiểu Hoa.
– Tối nay,ta có buổi tiệc Trao giải Doanh nhân cuối năm đấy.Sao mà vẫn ngồi cắt tỉa thế kia.Anh cho em tan làm rồi mà.
– Vâng…vâng em may nốt cái này.
– Anh hẹn bên Style đến thử đồ.
Tiểu Hoa tròn mắt ngước nhìn.
– Cái gì vậy?
– Gì? Sao? 🙂
– Nói lại? 😯 Cô đứng chống nạnh nhìn vào anh khiến Tổng tài bối rối không hiểu mặt đờ ra.
– Anh nghĩ sao vậy Đạo Thiên? Đường đường em là NTK nổi tiếng,anh là Giám đốc công ty Trang sức và thời trang.Đi dự sự kiện mà lại đặt đồ ở chỗ khác…bla bla
Tiểu Hoa thuyết giảng một tràng.Tổng tài ngộ ra..
– Ờ…à là em đang chuẩn bị đồ cho hai ta hả?
Anh bấm điện thoại..
– Xin lỗi,tôi không đến được.Số quần áo đó hãy gởi về công ty tôi sẽ thanh toán.Bà nhà tôi không thích.
Tiểu Hoa lại dừng may và nhìn.
– Này…này đã cưới người ta chưa mà kêu người nhà?.
Đạo Thiên nằm xuống ghế sofa và lảm nhãm.
– Sắp rồi em ạ!
Anh nhắm mắt chờ đợi cô.Lúc này Tiểu Hoa mới để ý cái bệnh sạch sẽ của hắn như dần giãm đi.Ngaỳ trước hắn không thế.Còn giờ đây chiếc ghế kia bao người ngồi cũng nằm dài chờ đợi cô.
Dạo gần đây công việc ngày một nhiều và áp lực với anh và cô.Hầu như đi ăn cùng nhau chỉ được vài lần còn lại là ở công ty.Người thì ngoại giao,người thì suy nghĩ lên mẫu thiết kế.
Ấy vậy mà nhiều lúc anh bảo
(Thiên Hoa em nghĩ việc đi.Công ty anh có thể lo được.Anh không muốn thấy em vất vả)
Nhưng hiện giờ với cô mỗi ngày đi làm là một điều hạnh phúc.Được ở cùng,được làm việc một hướng,cùng thảo luận với anh.Cũng vì một Tổng tài nghiêm khắc với tất cả mọi người nhưng lại sủng mỗi một mình cô.
Chính điều đó khiến cô yêu anh hơn và anh không phải thuộc dạng lăn nhăn như cô từng nghĩ.
– Đạo Thiên…ta đi thôi.
Anh giật mình nhìn đồng hồ.
– Ủa anh ngủ à?
– Ưm…anh có mệt không vậy?
Cả hai cùng về.
– Anh chở em về đợi em xong rồi ghé nhà anh nha.
– Đợi em lâu lắm.
– Thì bởi nên anh mới sửa soạn sau.
– Anh hai cũng tham dự mà em đến cùng anh hai.
– Không được.
Tổng tài một nước lên tận phòng Tiểu Hoa rồi ngã nhào lên giường ngủ.Cô chỉ biết lắc đầu vì sự tự nhiên quá thể.
Sau khi cô trang điểm vừa xong.Thấy Tổng tài nhìn ngắm tự lúc nào.
– Hôm nay,lại quyến rũ nữa rồi! 😥
Tiểu Hoa mĩm cười đứng lên.Hôm nay cô diện một bộ váy ngắn xòe màu trắng kim.
– Đẹp,nó sẽ lấp lánh dưới ánh đèn.Nhưng mà hơi ngắn….
– Ồ…chiếc đầm này khá đặt biệt.Nếu em được vinh danh thì anh sẽ thấy.
– Đâu…cho anh thấy trước đi.
– Không…hãy đợi.Thôi đi nào.
Cả hai đi xuống.
– Anh hai…anh và ông đến sau nhé.Em đi cùng Đạo Thiên.
Bạch vỹ không vội chọc ghẹo em gái.
– Này,em sợ người ta không chú ý đến em hay sao mà nổi vậy? Còn thằng kế bên ăn bận thế à?
Cả 2 buồn cười quay lại đồng thanh.
– Ừ.
Cô chỉnh chu y phục cho Đạo Thiên.
– Chúc anh may mắn nha Đạo Thiên.
Anh ôm cô vào.
– Trước khi chưa gặp em anh rất coi trọng địa vị và danh tiếng.Nhưng giờ điều đó không quan trọng.
– Thiệt không? Nếu như một ngày bào đó tập đoàn em phá sản thì anh có…
Tổng tài lấy tay che miệng cô.
– Sẽ không có chuyện đó.
Cả hai trai tài gái sắc sải bước trên thảm đỏ.Bộ đồ mà cả hai cùng mặc tối nay khiến ai cũng ngước nhìn vì độ bắt sáng của nó.Điều mọi người đáng tiếc và thắc mắc tại sao nó không phải là chiếc đầm dài dạ hội.
Gương mặt họ tỏ ra thất vọng với NTK chính của tập đoàn Hắc Thị và là tiểu thư tập đoàn Bạch Gia.Cô ghé tai anh.
– Con người dễ dàng phán đoán quá anh nhỉ.
Anh nắm tay cô đến hàng ghế cuối của khán đài.Các quản lý của show lại cuối chào
– Tổng tài,cô Bạch xin lỗi ghế của các vị ở phía dưới hàng đầu.
Tổng tài ra hiệu lùi
– Chúng tôi muốn ngồi ở đây quan sát toàn cảnh.Vị khách nào ngồi ở đây cứ cho họ ngồi ghế của tôi.
– Nhưng….ở đây không an toàn.
Anh đưa tay chỉ ra phía sau dàn hộ vệ đang đứng,mọi người mới chịu lui.Tiểu Hoa quay sang khó hiểu.
– Gì vậy Đạo Thiên,lần đầu tiên em thấy anh hạ mình đến vậy.
Anh chỉ cười với vẻ bí mật và sắp có điều gì đó đặc biệt xãy ra.Vâng từng hàng người bước vào.Doanh nhân,ca sĩ,diễn viên,khách mời vip…..
– Cô Doãn hôm nay tôi thấy cô mặc chiếc đầm này đẹp nhất rồi đấy.Tuy cô là NTK mới vào Doãn gia mấy tháng nhưng thật sự chiếc đầm này đẹp hơn cả NTK Hắc Thị.
Tổng tài và Tiểu Hoa lúc này quay qua thì thấy đc bóng dáng lưng người phụ nữ đó và đám bợ nịnh.
– Doãn gia có NTK mới à anh?Tại sao họ biết mình không biết.
Tổng tài nhìn chăm chăm vào người phụ nữ.
– Tổng tài,sao vậy? Anh quen cô ta?
– Cảm giác thôi.
Và khi cô ta bước xuống hàng ghế đầu những người xung quanh ai cũng nhìn bởi lẽ ả ta đang mặc một chiếc đầm như hệt con công.
– Em không thấy quen sao?
– Anh muốn nói Tiểu Kiều?Nhưng người phụ nữ này trông đứng tuổi hơn,cao hơn và khuôn mặt chẳng có tí nào giống.
Tổng tài đa nghi (Tiểu Hoa sau vụ việc đó mình đã cạch mặt cô ta.Biết đâu…)
Buổi trao giải bắt đầu.Sau những màn giới thiệu và biểu diễn thì đến trao giải.
– Và đây là phần đặt biệt tôi muốn xướng tên cả hai người.Vâng chúng tôi khôn để mọi người đợi lâu.Xin mời Tập đoàn Hắc Thị -Tổng tài Hắc Đạo Thiên đã được mọi người bầu chọn Doanh nhân trẻ tuổi thành đạt nhất nước.
Và theo sau đó là cô bạn gái tập đoàn Bạch Gia Doanh nhân nữ đa tài xinh đẹp được yêu mến nhất.
Tiểu Hoa tay nắm lấy ghế váu mạnh.
(Đùa sao?Tại sao không phải là giải NTK?)
– Và cuối cùng một Designer mới vào làng đang được giữ số bình chọn cao nhất là Cô Doãn doãn tập đoàn Thời trang Doãn gia.
Tổng tài nắm cuộn tay vào ghế.
(Chết tiệt là ai nhúng tay vào.Mình được thông báo là Tiểu Hoa được hai giải cơ mà.)
Tổng tài đứng lên và bóng đèn sân khấu chiếu về phía cuối hàng ghế.
– Tiểu Hoa đi nào.Bước ra và cho họ thấy chiếc váy của em đi.
Mọi người ngạc nhiên khi thấy hai người họ ngồi hàng ghế cuối.Tiểu Hoa đứng dậy bước đi xuống.
Cô đưa tay ra sau lưng tổng tài và giật nhẹ.Chiếc áo của anh rơi xuống 1 tấm vạc dài bóng như một hoàng tử.Mọi người ồ lên và cả khán đài ngước nhìn họ. Cô muốn anh nổi bật và định không bật chiếc váy của mình.
Tổng tài vốn dĩ lôi cô ngồi ở đây mục đích khi được xướng tên cô sẽ rũ chiếc váy xuống để tất cả mọi người phải ngoái đầu mà nhìn.Vốn dịnh như vậy mà giờ cô ấy như bị sốc.Anh đưa tay ra sau eo cô mò mò..
– Gì vậy Đạo Thiên..
– Nó nằm đâu? 😑
Cả hai đang nhìn nhau thì Tiểu Hoa bị vấp phải chân ai đó bị lật guốc.Tiểu Hoa tay chống xuống sàn và nhìn.
– Xin lỗi,tôi không cố ý.
Tổng tài nheo mắt nhìn cô ta xem vẻ cố tình với Tiểu Hoa.Và khi cô đứng dậy….
😮😮😮😮🤓
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –