Tổng Tài Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 85


Bạn đang đọc Tổng Tài Chạy Đâu Cho Thoát – Chương 85


Rất nhanh, màn trình diễn của những nhà thiết kế khác đã xong, đến lượt nhóm người Tần Thiên Lan ra sân.
Người mẫu Tần Thiên Lan chọn đa phần điều là người Châu Á chỉ duy nhất một mình Sarah là người nước ngoài.
MC bên ngoài bắt đầu giới thiệu:
“Sau đây là màn trình diễn của nhà thiết kế Tần Thiên Lan đến từ thương hiệu thời trang Tần Thị, với bộ sưu tập mang tên “Giấc mộng đêm hè”
Nhóm người vừa ra sân liền mang đến một cảm giác thần bí khó tả, thay gì mở màn là những bộ trang phụ xinh đẹp.

Thì nhóm người mẫu mỗi người điều mặc một chiếc áo choàng kín đáo từ đầu tới chân, làm cho người xem không khỏi tò mò cùng chờ đợi.
“Đây là bộ sưu tập gì.

Nhìn kín như bưng thế này không muốn để người khác xem hay sao?”
“Tôi nghe bảo bộ sưu tập này trùng với bên nhà M.T đã ra trước đó.”
“Đây gọi là trùng ư? Phải nói là đạo mới đúng.”

“Trang phục họ còn chưa lộ ra, nói không chừng sớm đã đổi thiết kế cũng nên.”
“Tôi đến đây chỉ để xem thực hư tin đồn mà thôi.

Đừng để tôi thất vọng nha.”
Mọi người bên dưới nhỏ giọng thảo luận, cũng không quá để ý đến trên sân khấu đang trình diễn cái gì, chỉ đơn giản muốn xem người khác xấu mặt.
Đèn sân khấu đột nhiên tắt, trên màn hình lớn bắt đầu phát ảnh chụp một bức tranh vẻ nghệch ngạt, nhìn qua liền biết được người vẽ ra chắc chắn là một đứa trẻ, trên mỗi bức tranh điều có ghi chú ngày tháng.

Tiếp theo đó là một đoạn video của đôi vợ chồng trẻ, nếu như bạn yêu thích thời trang đủ lâu, thật không khó để bạn nhìn ra được người phụ nữ bên trong đoạn video kia là ai.

Cô từng một thời làm mưa làm gió giới thời trang trong nước lẫn quốc tế, mỗi một chiếc áo của cô cho dù là thiết kế đơn giản nhất cũng được mọi người tranh nhau săn đón.
Rất tiếc người ấy nhiều năm trước đã sớm rời khỏi thế giới này rồi, bỏ lại cho giới thời trang nhiều tiếc nuối, nhất là con dân mê thời trang.
Lúc này lại một lần nữa nhìn thấy cô ấy, có không ít người như nhớ lại quá khứ một thời của mình vậy.
“Người kia là Thiên Tuyết phải không?”
“Đúng là cô ấy rồi, nhưng Tần Thiên Lan đang định chơi trò gì đây, định đem người đã mất ra làm trêu trò ư?”
Còn không đợi mọi người thắc mắc quá lâu, trên màn hình vang lên tiếng của chính chủ:
“Anh yêu, nhanh lại đây giúp em quay lại tác phẩm của con gái chúng ta nè, anh xem chúng ta có nên đăng ký bản quyền cho tác phẩm của con bé không nhỉ?”
“Vậy lát anh sẽ đưa em đi, sau này em không sợ không có người nói nghiệp…”
“Ba mẹ, hai người có phải là làm quá rồi hay không?”
Video dừng lại, nhưng bên tai moi người điều văng vẵng tiếng nói của một nhà ba người, còn chưa kịp hồi thần trên màn hình đã xuất hiện một ảnh chụp bản quyền tác phẩm, trong đó tên tác phẩm là” Giấc mộng đêm hè” Đồng thời tên người sở hữu lại là Tần Thiên Lan, người bảo hộ Trương Thiên Tuyết.
Ảnh chụp lại một lần nữa chuyển đến một bộ sưu tập khác hoàn chỉnh hơn, không còn những nét vẽ trẻ con kia mà đường nét đầy trưởng thành.

Mọi người nhìn qua có chút quen mắt, có người còn lôi cả điện thoại ra tìm kiếm bộ sưu tập nào đó.

Lúc này ai nấy trong lòng điều đã rõ ràng, còn không đợi màn hình chuyển đến ảnh chụp giấy chứng nhận bản quyền đã sáng tỏ mọi chuyện.
Đèn sân khấu lại lần nữa bật lên, lúc này từng người mẫu điều cởi bỏ lớp áo choàng kín đáo kia ra, bắt đầu màn trình diễn của mình.
Mỗi một bước đi của các cô ấy, điều khiến cho người ta cảm giác như lạc vào một thế giới thần tiên huyền ảo, so với bộ sưu tập trước đó M.T ra mắt, đây mới gọi là bộ sưu tập hoàn hảo nhất.
Sarah bước ra cuối cùng, để kết màn trình diễn, cô mặc chiếc váy trắng, trên váy dán lên những chú bướm 3D, mỗi bước chân của cô ấy, cánh bướm như sinh động bay lượn, khiến cho người xem không cách nào rời mắt được, tựa như một giất mộng mơ về nàng tiên xinh đẹp vậy.
Nhóm người mẫu hoàn tất màn trình diễn của mình, nhường ra một lối đi để cho Tần Thiên Lan ra, lúc này khán giả mới chợt nhớ ra còn chưa kịp dỗ tay, không biết ai bắt đầu trước, tiếng dỗ tay vang lên khắp hội trường.

Những người trước đó mang tâm trạng đến xem kịch, lúc này điều bị đánh mặt cho không trợt phát nào, nhưng lại vô cùng cam tâm tình nguyện bị đánh.
“Xin cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến xem, cũng cảm ơn các bạn người mẫu đã mang linh hồn đến cho Giấc mộng đêm hè.” Tần Thiên Lan cất tiếng, hội trường đồng loạt yên lặng đến một chiếc kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Cô lại tiếp tục nói: “Như mọi người đã thấy vừa rồi, Trương Thiên Tuyết là mẹ ruột của tôi.

Tôi vốn định đợi bản thân mình có thể tự mình đứng đến gần vị trí của mẹ năm xưa mới nói ra, nhưng có một số người đã không để tôi làm điều đó.
Giấc Mộng Đêm Hè là bộ sưu tập đầu tiên tôi vẽ, trong đó cũng có một phần nhờ vào chỉ dạy của mẹ tôi mới có được tác phẩm hoàn hảo như ngày hôm nay.
Mấy năm trước, trong một lần bị tai nạn khiến cho mắt tôi không thể nhìn thấy được, đến cả ký ức cũng mất đi một phần, tôi được một người bạn bên cạnh giúp đỡ.

Đến cả nhà riêng cũng nhờ cô ấy trông chừng giúp, chỉ là sự tin tưởng của tôi có phải chăng đặc nhầm chỗ rồi hay không?”

Tần Thiên Lan nói xong câu này, ánh mắt như có như không nhìn về phía Ninh Ngọc đang ngồi dưới hàng ghế Vip bên cạnh Tiêu Chân, nhưng cô chỉ nói một câu như thế, nhìn một cái rồi rời mắt nơi khác.

Một cái nhìn lơ đãng cũng đủ khiến cho Ninh Ngọc sợ đến hồn bay phất vía, cô ta lúc này rất muốn đứng lên rời đi, nhưng chân không cách nào đứng được.

Cũng như nếu cô ta đột nhiên rời khỏi chắc chắn sẽ gây nên sự chú ý của người khác.

Một tia lý trí khiến cô ta chỉ biết ngồi yên tại chỗ.
Tần Thiên Lan trên sân khấu lại tiếp tục: “Mặc dù những năm này cô đối với tôi cũng không tệ, nhưng bộ sưu tập này không chỉ là tâm huyết của tôi còn là hồi ức của tôi về mẹ.

Tôi rất muốn bỏ qua, nhưng xin lỗi tôi không thể.”
Một câu không thể kia của Tần Thiên Lan chính là truy cứu đến cùng, khách mời bên dưới sau khi cô kết thúc câu nói điều đồng loạt đứng lên dỗ tay tán vương..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.