Tổng Tài, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Chương 45Chương Ngoại Truyện 4


Đọc truyện Tổng Tài, Anh Là Ác Bá Nam Nhân – Chương 45: Chương Ngoại Truyện 4

-” Cứ quyết định vậy đi , Mạn nhi , con cùng tiểu Ngạo cứ nói chuyện , ông già này các con không cần phải lo , có mẹ chống đỡ cho các con “
-” Mẹ…”
Tề Vũ Mạn che miệng cười , người ngoài nhìn vào cứ nghĩ ba cô là người nắm quỳên trong nhà còn mẹ cô là người phụ nữ dịu dàng , tôn thờ chồng con nhưng kì thực một khi mẹ cô đã quyết đinh điều gì ba cô cũng phải nhún nhường
-” Cô chú , xin hãy tin tưởng giao Mạn nhi cho con , nhất định con sẽ yêu thương cô ấy đến hơi thở cuối cùng “
-” Hừ nếu cậu không làm được tôi nhất định sẽ không tha cho cậu”
Tề Hạo hừ lạnh , Phong Tình Tuyết lắc đầu nhìn chồng , cái người này thật là , già cả rồi còn cố chấp như vậy .
-” Tử Lãng , cậu và Tư Đồ Mị dám lập bẫy lừa tôi , cậu nói xem tôi nên cho cậu đến Châu Phi hay rừng Amazon rèn luyện đây ?”
Lôi Ngạo thoải mái nhìn người đàn ông trước mắt , Ngô Tử Lãng không hề sợ hãi , nhếch môi
-” Tôi giúp cậu và Mạn nhi như vậy , không phải cậu nên cảm ơn tôi sao ?”
-” Nếu không phải tôi và Mạn nhi sắp kết hôn , tôi nhất định sẽ băm cậu ra “
-” Ây da , huynh đệ à , cậu không nên tuyệt tình như vậy chứ , nếu không phải câu quá kém cỏi , tôi có cần dùng biện pháp này không “
-” Cậu im miệng , chẳng lẽ tôi phải mặt dày , vô sỉ như cậu “

Ngô Tử Lãng bật cười , nhớ tới lần đó anh phát hiện bạn trai của Mị nhi bắt cá hai tay đã đến buổi hẹn hò của Mị nhi và anh ta
-” Bà xã , hôm nay anh phải đi công tác , em có thể hẹn bạn hôm khác nói chuyện được không , con rất cần em nha “
-” Ngô Tử Lãng , anh nói gì vậy hả ?”
-” Tiểu Mị , thế này là thế nào ..?”
-” Anh nghe còn không hiểu sao , cô ấy là vợ tôi a “
Sau đó tên kia đùng đùng bỏ đi , Mị nhi giận anh rất lâu nhưng sau này khi biết toàn bộ sự thật , cô đã chấp nhận tình cảm của anh .Nhưng cái tên Lôi Ngạo này thì khác , rõ ràng yêu Mạn nhi như vậy lại không dám thổ lộ , thật là tên ngốc .
-” Kiếp này là ta phụ chàng….nếu….nếu có kiếp sau…nguyện làm phu thê”
-” Không….Mạn nhi”
nam tử tóc đen dần dần đã bạc trắng cả đầu , thảm sát toàn bộ hoàng cung , trong cảnh khắp nơi dính máu , nam tử vẫn ôm chặt nữ tử trong tay
-” Đừng mà …”
Tề Vũ Mạn lại mơ thấy giấc mơ ấy , cả người cô đầy mồ hôi , ngày mai cô sẽ kết hôn cùng Ngạo ca ca , tại sao giấc mơ này cứ xuất hiện chứ . Đột nhiên một bóng người nhảy qua ban công tiến vào phòng cô

-” Ngạo ca ca…?”
-” Mạn nhi , em chưa ngủ sao ?”
-” Anh sang phòng em làm gì vậy ?”
Lôi Ngạo ôm lấy thân thể cô , vui đầu vào vai cô
-” Anh nhớ em “
Chỉ một câu nói nhưng lại khiến lòng cô vô cùng hạnh phúc
-” Ngạo ca ca , gần đây em thường mơ một giấc mơ rất kì lạ ..”
-” Em mơ thấy gì vậy ?”
-” Em mơ thấy *#}!-..”
-” Em …cũng mơ thấy nó sao , giấc mơ đó từ lần đầu anh gặp em , anh đã gặp rồi “
-” Nếu vậy , chẳng lẽ chúng ta là có duyên từ kiếp trước “
-” Cô gái ngốc , mặc kệ kiếp trước như thế nào , kiếp này người ở trong trái tim anh vĩnh viễn là em “
Lôi Ngạo ôm thật chặt cô vào lòng . Từ lần đầu tiên gặp mặt , trái tim anh đã lấp đầy hình ảnh của cô , cho dù là kiếp sau hay kiếp sau nữa , điều đó vẫn không thay đổi .
Sáng hôm sau trong nhà thờ thanh phố , Lôi Ngạo và Tề Vũ Mạn chính thức trở thanh vợ chồng trong lời chúc phúc của mọi người , cho dù vẫn có một số luồng sát khí phóng đến là Phong Nhĩ Kiết và Phong Nhĩ Quân nhưng cuộc sống sau này của cô và anh nhất định sẽ hạnh phúc


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.