Tổng Tài Ác Ma Và Cô Dâu Đến Từ Địa Ngục

Chương 149: Ngoại Truyện 2 Chiến Dịch Trái Tim Bên Phải


Bạn đang đọc Tổng Tài Ác Ma Và Cô Dâu Đến Từ Địa Ngục – Chương 149: Ngoại Truyện 2 Chiến Dịch Trái Tim Bên Phải


Tại hội trường, mọi diễn tiến của ca phẫu thuật được chiếu trực tiếp trên màn hình lớn.

Ba cô gái ngồi lọt thỏm giữa đám đông, trên tay còn ôm một bó hoa.

Cũng may bọn họ có người quen chống lưng nên mới có thể tìm được chỗ ngồi ưng ý.
Khi ở trong phòng mổ, Lăng Ngạn Nhiên lúc nào cũng tập trung ở mức cao nhất.

Từng động tác của anh đều toát ra khí chất xuất thần khiến mọi người không thể rời mắt.

Ca phẫu thuật hôm nay vô cùng đặc biệt, đánh dấu cột mốc cho việc áp dụng công nghệ mới, tân tiến nhất vào giải phẫu.
Tôn Khả Thiên dán mắt vào màn hình, miệng lại cố ý nói kháy người bên cạnh.
– Không thể phủ nhận anh Ngạn Nhiên ngoài đời đã đẹp trai rồi, khi ở trong phòng phẫu thuật lại càng mê người hơn.

Con bé Diệp Y ghê gớm thật đấy, mới 14 tuổi đã biết nhìn xa trông rộng.
– Chỉ một mình cậu có tầm nhìn hạn hẹp thôi.

Ngay từ lần đầu nhìn thấy thầy ấy, mình đã biết đây là soái ca vạn người mê rồi.

Mình còn từng là sinh viên được hỗ trợ thầy ấy trong vài ca phẫu thuật nữa­­­­­­­ đấy.
Đồng Lệ Giao hếch mặt, tỏ vẻ tự hào.

Người như vậy ai mà không mê cho được.

Cô cũng giống Khả Thiên, thích trêu chọc Diệp Y vì mức độ mê trai đến mức đầu thai cũng chẳng hết của nó.

Tuy nhiên chuyện này lại có nhiều mặt tích cực, chính sự cố chấp ấy đã khiến con nhỏ đả nữ tu tâm dưỡng tính, để bây giờ sắp trở thành bác sĩ pháp y.
– Diệp Y, em phải tăng 200% sức lực, tấn công dồn dập, mọi lúc, mọi nơi, mọi thời điểm.

Người như vậy không thể để lọt vào tay cô gái khác nghe chưa?
Diệp Y bị hai người đá qua đá lại đến mức chóng mặt.

Đáng tiếc người đàn ông nhìn có vẻ ôn nhu và dịu dàng ấy lại là một núi băng ngầm.

Dù đã sử dụng mọi chiến thuật và vũ khí lợi hại nhưng cô vẫn chưa thể khiến băng sơn ngàn năm dịch chuyển dù chỉ là một milimet.
– Mỗi lần chú ấy nhìn thấy em đều bày ra bộ mặt kinh khủng như ác ma vậy đó.

Hôm qua chú ấy được mời đến trường làm giảng viên cho buổi thực hành giải phẫu.

Chú ấy đã công khai phê bình em trước cả lớp, lại còn bắt viết bảng kiểm điểm, trong khi em chẳng làm gì sai, chỉ lỡ cười giỡn với thằng bạn bên cạnh.
Diệp Y vừa kể vừa ấm ức.


Đồng Lệ Giao liền khoác vai cô bé, cố tình nói khích vài câu.
– Ái chà, hình như chặng đường chinh phục đại thần của cô em đang rơi vào bế tắc rồi nhỉ, phải có quân sư tư vấn để em không bị lầm đường lạc lối.

Khả Thiên, chúng ta lập hội.
Tôn Khả Thiên bị gọi tên liền quay sang, thấy Đồng Lệ Giao đã giơ tay lên sẵn, nên cô cũng thuận theo, đập vào tay cô ấy để làm dấu; chính thức thành lập liên minh quân sư giúp Diệp Y chinh phục người đàn ông trên màn hình kia.
Đầu tiên, Đồng Lệ Giao thể hiện năng lực bằng cách khoe chiến tích của mình trên phương diện tình yêu.
– Chị đây đã từng có kinh nghiệm tiêu diệt trà xanh.

Cô ta là tiểu thư của một gia tộc lớn ở châu Âu với mức độ nguy hiểm tương đương căn bệnh ung thư di căn giai đoạn cuối.

Vậy mà chị chỉ tung vài câu nói sát thương ngàn máu đã khiến cô ta ngoan ngoãn biến đi như một con cún.

Chị cũng chỉ cần vài tháng để cưa đổ chủ tịch tập đoàn Milan Fashion thôi.
Tôn Khả Thiên bật cười, nhanh chóng kể ra mặt tối của câu chuyện đó.
– Có ai đó là bác sĩ mà bị lừa uống vitamin tổng hợp, rồi cứ ngỡ đó là thuốc ngừa thai khẩn cấp, sau này còn ấm ức suýt nữa đặt tên con là Thiamine và Pyridoxine nhỉ.
Đồng Lệ Giao nghẹn lời, đưa tay bịt miệng Tôn Khả Thiên nhưng không kịp.

Những chuyện vừa bị khơi ra vẫn là thứ gì đó mà khi nhắc lại khiến cô vô cùng ngại ngùng.

Diệp Y âm thầm liếc mắt, nghi ngờ về mức độ bền vững của cặp đồng minh này, chưa kịp xuất bến mà chiến hạm sắp vỡ tới nơi.
Nghĩ đến tình hình khó khăn của mình Diệp Y liền thở dài rồi than thở.
– Em đã cố gắng hết sức nhưng tần số của chú ấy lưu lạc ở tận hành tinh nào ấy.

Em dò mãi mà không được.
Đồng Lệ Giao lại tiếp tục vỗ vai Diệp Y, bắt đầu thể hiện vai trò của một quân sư tình yêu.
– Em phải thay đổi chiến thuật, sử dụng chiêu lạt mềm buộc chặt, dương đông kích tây, dụ rắn ra khỏi hang, hoặc thứ gì đó mới mẻ hơn.

Hay là học hỏi Khả Thiên về kỹ năng chạy trốn thần thông quảng đại đi, chạy mấy lần mà vẫn bị bắt về làm vợ.

Biết đâu em chỉ cần bỏ chạy một lần là được truy lùng về như tội phạm đấy.
Tôn Khả Thiên nhéo vào hông Đồng Lệ Giao một cái rõ đau.

Vì sao chuyện tình yêu cảm động của cô khi qua lời kể của Giao Giao lại giống như một vở hài kịch vậy? Cô nhất định không để bản thân chịu thiệt ngoài miệng, nên tiếp tục công kích đồng minh của mình bằng bạo lực ngôn từ.
– Chí ít mình còn trốn được mấy năm, đâu như ai kia mới chạy ra tới sân bay đã bị bắt về.
Diệp Y đã quá quen với kiểu đấu khẩu của hai bà chị này rồi.

Có lần nào đi chung với nhau mà yên ổn.

Dần dần trong cái đầu bé xíu của cô đã bị Tôn Khả Thiên và Đồng Lệ Giao nhồi nhét vào những thứ không mấy trong sáng.

– Mình tạm gác lại khẩu chiến đi.

Bây giờ nghiêm túc bàn kế hoạch nè.
Cứ như vậy Tôn Khả Thiên và Đồng Lệ Giao thì thầm to nhỏ, giăng thiên la địa võng khắp nơi để đưa con mồi vào tròng.

Bọn họ còn đặt cho kế hoạch này một cái tên mỹ miều, đó là “chiến dịch trái tim bên phải”.
Ca phẫu thuật kết thúc, cũng đến lúc kế hoạch bắt đầu.

Ba người đứng dậy rời khỏi hội trường, đến phòng làm việc của Lăng Ngạn Nhiên.

Tuy nhiên, chỉ có Tôn Khả Thiên và Đồng Lệ Giao bước vào để tặng hoa chúc mừng.

Giữa ba người họ đã quá thân thiết nên cuộc nói chuyện diễn ra vô cùng vui vẻ.

Được một lúc thì Đồng Lệ Giao bắt đầu đánh đòn phủ đầu.
– Thầy Lăng, bọn em xin lỗi vì phải rời đi sớm.

Hôm nay em và Khả Thiên dẫn Diệp Y đi xem mắt.

Con bé còn đang đợi ở bên ngoài.
Người nhanh mồm miệng phụ trách dụ dỗ con mồi vào bẫy, còn kẻ giỏi đọc vị nội tâm thì chịu trách nhiệm đánh giá từng thay đổi trên khuôn mặt con mồi để tính toán mức độ thành công của chiến dịch.
Diệp Y bị hai bà chị bắt chờ ở ngoài, dặn là đúng 10 phút rồi hãy xuất hiện, khi bước vào phòng thì phải nói mấy lời đã được học thuộc trước.

Đợi đồng hồ điểm đúng phút thứ 10, Diệp Y gõ cửa.
Khi cô vừa ló đầu vào, ngay lập tức bắt gặp ánh mắt sắc bén hơn dao mổ số 11 của đối phương.

Dù gì đã phóng lao rồi, không đâm trúng đích thì cũng phải trúng thứ gì khác, cô cố gắng giữ bình tĩnh để lên tiếng.
– Cháu xin lỗi vì đã làm phiền mọi người nói chuyện.

Chị Khả Thiên, chị Giao Giao, chúng ta đi được chưa?
Bầu không thay đổi nhanh chóng, mới trước đó còn cười nói vui vẻ, bỗng chốc đã căng như dây đàn.
– Anh Ngạn Nhiên, bọn em đi nhé, không lại lỡ việc mất.
Tôn Khả Thiên cười cười, thoạt nhìn qua tưởng chừng vô hại nhưng thực chất là cố tình chọc điên đối phương.
– Đã viết xong bản kiểm điểm chưa?
Ngữ khí lạnh băng cất lên khiến Diệp Y căng thẳng, cũng may có Khả Thiên đỡ lời.
– Mong anh có thể du di cho Diệp Y một chút.

Bản kiểm điểm chỉ là chuyện nhỏ, đi xem mắt mới là đại sự.


Đợi con bé xem mắt với anh chàng đẹp trai đó xong rồi về rồi viết sau nhé.
Tôn Khả Thiên cố tình nhấn mạnh từ “xem mắt” cho ai đó nghe.

Diệp Y thấy có gì đó không đúng.

Ai đi xem mắt? Cô chưa kịp mở miệng hỏi hai bà chị của mình thì đã nhận được lời đe dọa.
– Đúng 7 giờ tối nay, nếu tôi chưa nhận được bảng kiểm điểm của em trong mail thì điểm thái độ cho môn giải phẫu sẽ bị hạ xuống mức D.
Mức D? Diệp Y suýt ngất.

Nếu bị hạ xuống mức ấy thì làm sao đủ điều kiện xét duyệt học bổng.

Mặc kệ sắc mặt Diệp Y đã tái đi, Tôn Khả Thiên và Đồng Lệ Giao vẫn không có ý định tạm hoãn kế hoạch.
– Thầy Lăng nghiêm khắc là đúng.

Con bé này phải bị quản thúc như vậy mới đi vào nề nếp được.

Thầy yên tâm, chuyện Diệp Y đi xem mắt sẽ không ảnh hưởng gì đến tiến độ viết bản kiểm điểm đâu.
– Đúng ạ, em hứa sẽ chịu trách nhiệm hướng dẫn Diệp Y viết một bản kiểm điểm đúng chuẩn, nội dung phong phú, lại còn diễn tả đầy đủ sự việc.

Bây giờ thì đi thôi, anh chàng kia đang chờ ở quán chân gà nướng bên cạnh trường rồi.
Kẻ đấm người xoa khiến đối phương càng thêm khó chịu.

Lăng Ngạn Nhiên im lặng, nhưng vẫn duy trì ánh mắt đe dọa trên người Diệp Y, giống như đang trực tiếp ghi điểm D vào hồ sơ của cô vậy.
Màn team work đỉnh cao của Tôn Khả Thiên và Đồng Lệ Giao đã diễn ra vô cùng trơn chu, thậm chí người mang danh là “đồng minh” như Diệp Y còn chẳng biết chuyện gì đang xảy ra.

Hai người họ lôi Diệp Y ra khỏi phòng với tốc độ ánh sáng.

Vừa đi, Tôn Khả Thiên còn thao thao bất tuyệt nói về những nhận định của mình thông qua góc độ tâm lý học.
– Chị thấy tình hình cũng đâu đến nỗi tuyệt vọng như em nói.

Tức giận, ghét bỏ sao đáng sợ bằng thái độ vô tâm.

Chị nghĩ điểm D ấy em nhận được chắc rồi.

Nhưng thà bị điểm D còn hơn để vuột mất cơ hội tán crush đúng không? Nếu mất học bổng thì Tôn phu nhân sẽ tài trợ cho em học phí, còn chị đây sẽ bao em trầu chân gà nướng xem như đền bù tổn thất tinh thần nhé.
Nói gì thì nói, món chân gà nướng vẫn là chân lý.

Tuy nhiên nếu đã đi ăn chân gà nướng thì phải có cốt cách của người đi ăn chân gà nướng.

Bọn họ quyết định đi đến trạm xe bus thay vì sử dụng xe riêng của mình.

Chờ một lúc thì xe bus cũng đến.

Trước khi lên xe, Đồng Lệ Giao còn cố tình làm động tác cúi người.
– Mời Lôi phu nhân lên xe.
Tôn Khả Thiên cũng đáp lại cùng một phương thức.
– Mời Tôn phu nhân lên xe.

Diệp Y bất lực nhìn hai người họ nhường qua nhường lại.

Cuối cùng cô phải cất tiếng gọi.
– Các chị không lên nhanh thì cửa xe đóng mất đấy.
Nghe thấy vậy, Tôn Khả Thiên và Đồng Lệ Giao mới vội vã lên xe.

Sau khi ngồi vào ghế, bọn họ còn không quên nói khịa Diệp Y.
– Chúng tôi nghe rõ rồi, Lăng phu nhân.
– Kể ra gọi Lăng phu nhân cũng thuận miệng ghê.
Cuộc trò chuyện trên trời dưới đất lại bắt đầu.

Người ngoài nhìn vào còn tưởng họ là những sinh viên bình thường chứ không dám nghĩ đó là phu nhân của hai tập toàn lớn nhất nhì châu Á và châu Âu.
Hai dĩa chân gà nướng thơm phức đang tỏa hương nghi ngút được đặt xuống trước mặt.

Tôn Khả Thiên và Đồng Lệ Giao không thể cưỡng lại, ngay lập tức cầm lên cắn một miếng rồi nhấp ngụm soju ấm.

Thế nhưng tất cả động tác đều phải dừng lại bởi hành động dị thường của cô gái trước mặt.
Diệp Y lấy từ trong túi ra một con dao phẫu thuật, nhúng lưỡi dao vào ly rượu, sau đó bắt đầu tẩn mẩn giải phẫu chân gà.

Thao tác của cô nhanh thoăn thoắt, chưa đầy 30 giây đã thành công loại bỏ toàn bộ xương và gân, lớp da bên ngoài chân gà được giữ gần như nguyên vẹn.
– Con bé này bị nặng lắm rồi Giao Giao ạ.

Bác sĩ ngoại khoa như cậu còn chưa đến mức ấy.
Diệp Y không để ý đến lời nói kháy của Tôn Khả Thiên, tiếp tục giải phẫu cái chân gà tiếp theo.

Lần này đường dao tiếp cận vào xương gà lại ở vị trí khác.

Cứ như vậy có đến 5 cái chân gà liên tiếp được tách da và xương thành công với 5 cách giải phẫu khác nhau.
– Mục tiêu của em là trở thành tay cầm dao số một của tổ Pháp Y, như vậy mới có thể sánh đôi với người được mệnh danh là bàn tay vàng trong phòng phẫu thuật được.

Sau này chồng em mổ người sống, em mổ người chết, em và anh ấy sẽ là một cặp trời sinh.1
Tôn Khả Thiên muốn cười cũng khó.

Những lời này nghe có vẻ vô lý nhưng lại rất thuyết phục ấy chứ.

Cô quay sang nói với Giao Giao.
– Có lẽ chúng ta nên đổi lại mục tiêu của kế hoạch, không phải giúp Diệp Y chinh phục anh Ngạn Nhiên, mà là đảm bảo an toàn cho những người đàn ông còn lại trên thế giới.

Với sự điên rồ của nó, chỉ có anh Ngạn Nhiên mới chịu đựng được thôi Giao Giao ạ.
Đồng Lệ Giao nâng ly rượu Soju nóng lên, cụng với Tôn Khả Thiên để tán thành quan điểm.
– Vì sự bình yên của nhân loại, hãy cố gắng.
Ai đó ở một góc khuất vẫn luôn chăm chú đến thao tác của Diệp Y, từ lúc cô bắt đầu giải phẫu cái chân gà đầu tiên cho đến cái cuối cùng.

Bạc môi người ấy khẽ cong lên, bày tỏ thái độ vô cùng hài lòng.
– Tay cầm dao số một à? Cũng khá lắm..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.