Bạn đang đọc Tổng Quản Thái Giám Phúc Hắc Của Trẫm: Chương 32: nữ nhân kia không xứng với ta…(2)(cảnh nóng nhẹ)
Dù có chạy nhanh hơn nữa, nhã tuyết cũng không nào chạy nhanh hơn hắn, bàn tay chộp lấy tay nàng ta, ôm chặt thân thể nhỏ bé vào khuôn ngực ấm áp rộng lớn của hắn.
Nàng cựa quậy muốn thoát khỏi vòng tay ai đó, càng bị ôm chặt hơn, thanh âm trầm thấp mị hoặc vang lên bên tai nàng ta:
– nhã nhi, đừng giận ta nữa.
Hắn ghé đầu xuống đôi vai nàng khẽ ngửi lấy mùi hương hoa bách hợp thơm ngát của mỹ nhân, phần thân dưới nổi lên cảm ứng lúc nàng ta cựa quậy hồi nãy, hơi thở dần dần trầm thấp nặng nề.
Nhã tuyết cũng dường như cảm ứng được điều gì, lập tức muốn thoát khỏi, thì một vòng tay khẽ ôm hông nàng lên, để nàng chắc chắn ngồi lọt vào trong vòng tay của hắn.
– không được trốn, ôm chặt vào cho ta. Ngữ khí nam nhân bá đạo ra lệnh.
Nữ nhân ngơ người, lúc sau mỉm cười ngọt ngào, giơ 2 tay búp măng khóa lên cổ của nam nhân mà mình yêu thương.
Hắn ôm nàng chặt hơn, dùng khinh công bay đến tẩm điện của hắn.
Các nô tỳ đang dọn dẹp trong phòng thấy hắn bước vào thì cúi đầu thỉnh an, hắn phất tay ra lệnh đuổi ra ngoài.
Sau khi đuổi hết người khác ra ngoài, trong phòng hiện tại chỉ có 2 nhân ảnh dây dưa nhau.
Thả nàng xuống, ôm chặt lấy vòng eo con kiến, đôi môi nóng bỏng hạ xuống môi hồng mỹ nhân khóa chặt lấy mút từng ngụm ngọt ngào, hắn hôn một cách bá đạo, mang tính xâm lược như dã thú trái ngược với bề ngoài lạnh lùng của hắn, đôi mắt đòi hỏi đầy dục niệm làm nàng ngượng nghịu mỉm cười dìu dắt hắn.
Có người từng nói những người lạnh lùng ít nói khi làm chuyện đó thì cực kỳ hùng dũng, mạnh mẽ.
(mm:ức chế cả ngày tìm điểm xả street ấy mà :p)
Câu đó không hề sai lầm khi áp dụng lên hắn.
Lưỡi của hắn liếm qua làn môi nhỏ nhắn, cậy hàm răng ngọc, hắn tìm kiếm vật non mềm của nữ nhân mà mút vào cuốn lấy. Khẽ hở đôi môi ra một chút để nàng thở- bước đầu tiên để bắt đầu một cuộc bạo động tiếp theo, lưỡi hai người khẽ ló ra khỏi khuôn miệng đùa giỡn lẫn nhau ở ngoài không khí.
Ôm thân thể nuột nà thơm ngát đến giường của hắn, đẩy mỹ nhân xuống giường nệm êm ấm, thân thể cao to đè lên, vật ấy của nam nhân chọt đúng hướng vườn hoa thiếu nữ, nàng ta chợt rung lên, há miệng rên rỉ.
Môi nam nhân ngậm sâu vào miệng nữ nhân, nút từng chập phát ra tiếng chụt chụt gợi tình, nữ nhân nằm dưới đôi môi theo từng tiếng chụt chụt mà nước miếng chảy ra ướt má, đôi mắt trong sáng hiện tại thấm đẫm tình dục.
Hắn vung tay, quần áo trên người mỹ nữ ở dưới nát tương ra để lộ ra thân thể ba vòng hoàn mỹ, làn da trắng hồng mềm mượt, toàn thân như không xương, không ngừng uốn cong cơ thể hướng đến vật to lớn kia thông qua lớp áo quần mỏng manh chủ động cọ xát thõa mãn vào nơi đang chảy dâm thủy không ngừng.
Hai bàn tay xoa nắn hai ngọn nhũ phong làm nó cương cứng thêm, đôi môi khó khăn thoát khỏi mồm miệng dâm đãng của nàng ta kéo xuống hôn cái cổ…xương quai xanh gợi tình…ngậm lên nụ hoa hồng phấn trở nên đỏ thắm vì nước miếng của hắn… liếm mút cắn cắn làm nàng ta rên rỉ la hét lên vì sung sướng.
– thiên…thiên…a a a ừm….
lời tác giả: cho t đổi cách xưng hô của nhã tuyết đối với thiên cuồng từ a thiên sang thiên.
đối với chap này t chảy mồ hôi và nước mắt rất nhiều, àh đương nhiên là theo nghĩa trắng, t đọc h rất nhiều nhưng viết h thì không có chút kinh nghiệm nào cả, đọc h rất dễ nhưng viết h ra thì rất khó, trước giờ t chỉ biết hưởng thụ, đến bây giờ mới cảm nhận và hiểu được trong các cảnh thì cảnh h là làm người ta đau đầu nhất, ta sẽ cố gắng luyện tập về phần này, trong truyện sẽ còn rất nhiều cảnh h nữa và v.v.v tks.