Tổng Giám Đốc Rất Phúc Hắc

Chương 44: Gia cùng mọi sự hưng


Đọc truyện Tổng Giám Đốc Rất Phúc Hắc – Chương 44: Gia cùng mọi sự hưng

Sau lễ Giáng Sinh là Tết Tây.

Tại TQ, Tết Tây không có long trọng như Tết âm lịch, nhưng cũng là một ngày lễ. Cả nhà cũng sẽ tụ họp một chỗ chúc mừng một năm mới lại đến.

Mẫu thân Tống Tử Hàm đã sớm chuẩn bị đồ cho năm mới, lại muốn tại phòng bếp thi thố tài năng. Hàn Triết Si một người tại biệt thự trải qua Tết Tây, Tống Tử Hàm một mực trong nội tâm toàn là nhớ nhung.

Vì vậy, liền cố lấy dũng khí nói: “Mẹ, con có người bằng hữu muốn tới dùng cơm, có thể không?”

Ngô Thiến Linh nghe xong là bằng hữu Tống Tử Hàm, lập tức đáp ứng, Tống Tử Hàm từ nhỏ cũng rất ít mang bằng hữu về nhà, Ngô Thiến Linh thích náo nhiệt hận không thể mong nhi tử mang nhiều bằng hữu về nhà chơi.

Ngô Thiến Linh đáp ứng, Tống Tử Hàm liền làm.

Thời điểm Tống Tử Hàm đi xuống lầu tiếp Hàn Triết Si, phát hiện trên tay Hàn Triết Si có rất nhiều thứ, đều là một ít đồ vật quý báu, đều dành cho lão nhân gia bồi bổ thân thể, liền một củ nhân sâm mấy vạn khối đều có.

Tống Tử Hàm thực hối hận không nói hắn không được mang đồ tới, mang người đến là được, nếu cảm thấy ngượng ngùng thì mua mấy cân hoa quả, không nghĩ tới bỏ ra nhiều tiền như vậy.

Hàn Triết Si vẻ mặt lạnh nhạt, lần đầu tiên gặp nhạc phụ nhạc mẫu đương nhiên không thể keo kiệt, cho nên, tới dùng cơm mua quà tặng liền xài vài vạn.

Tống Tử Hàm có chút không lường trước, làm thế nào hướng cha mẹ giải thích cậu có một bằng hữu có tiền như vậy?

Trước khi lên lầu, Tống Tử Hàm nhỏ giọng mở miệng, “Triết Si, hôm nay lễ mừng năm mới, em không muốn cả nhà không vui.”

Ngụ ý nói là, đừng nói chuyện hai người, bằng không thì lễ mừng năm mới này nhất định sẽ không vui vẻ.

Hàn Triết Si cầm trên tay một túi đồ nhét vào trên tay của cậu, để trống một tay đi búng trán của cậu, “Anh tới ăn một bữa cơm em làm gì mà nghĩ nhiều như vậy.”

Ngô Thiến Linh từ lúc Hàn Triết Si vừa mới vào cửa bắt đầu liền đối với hắn rất có hảo cảm, khoa trương hắn lớn lên đẹp mắt, khoa trương hắn rất có tâm, đọng ở bên miệng một câu liền là, muốn hài tử tốt như vậy đến nơi này tìm nhé.


Cho nên, đem con của ngươi gả cho hắn a.

Tống Tử Hàm tâm lại lộp bộp nhảy loạn, lần đầu tiên đem bạn trai mang về nhà gặp cha mẹ, trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, có vui vẻ có lo lắng.

Tựa như Tống Tử Hàm cùng Hàn Triết Si nói ra ước định, ai cũng không có nói đến quan hệ hai người, trước mặt Ngô Thiến Linh cùng Tống Kiến Hổ đều nói là bằng hữu. Đỗ Bái Thanh trở về nhà mừng năm mới, cho nên ba ngày này cũng sẽ không ở Tống gia, trên bàn cơm người thứ tư đổi thành Hàn Triết Si.

Bình thường Hàn Triết Si bá đạo không nói đạo lý tại trên bàn cơm lại rất biết nói chuyện, Ngô Thiến Linh cũng thích cùng hắn đáp lời. Ngô Thiến Linh thích xem phim thần tượng, hôm nay gặp được một người so với nhân vật nam chính trong phim còn đẹp trai hơn, trong nội tâm liền nở hoa.

Hỏi hắn có bạn gái hay không, hỏi cha mẹ hắn làm nghề gì, hỏi nhà hắn ở đâu.

Hàn Triết Si đại khái trả lời tất cả vấn đề của nàng.

Mà Tống Kiến Hổ cùng Tống Tử Hàm hai người ở một bên nghe bọn họ nói chuyện, giống như là làm phụ gia.

Cuối cùng, ăn cơm trò chuyện rất vui vẻ, thời gian cứ như vậy trôi qua.

Ngô Thiến Linh rất thân thiện nói: “Đêm nay cũng đừng trở về, ở lại nhà của chúng ta đi, ngủ cùng Tử Hàm.”

Hàn đại tổng giám đốc cầu còn không được, nhìn thoáng qua Tống Tử Hàm bên kia rất yên tĩnh, trong mắt lộ vẻ đắc ý. Tống Tử Hàm mặt đỏ lên, tâm cả kinh, sợ bị nhìn ra cái gì, vội vàng nghiêng đầu.

Hàn Triết Si tại trước mặt Ngô Thiến Linh cùng Tống Kiến Hổ biểu hiện rất khách khí, tại trong phòng Tống Tử Hàm ngược lại là không khách khí. Sau khi đi vào, thân thể liền ngã lên trên giường người ta.

Tống Tử Hàm khoá lại cửa phòng, đi qua ngồi ở mép giường, nhìn Hàn Triết Si nằm trên giường, người kia biến thái, ngửi ngửi gối đầu cậu, có cái gì hay mà ngửi hả?! Hàn Triết Si tà mị câu môi, sau đó đem Tống Tử Hàm cũng ngã xuống giường, ghé vào lỗ tai cậu nói: “Có hương vị quen thuộc, mùi thơm cơ thể em.”

Tống Tử Hàm lỗ tai nóng lên, cùng hắn mặt đối mặt nằm ở trên giường, nhẹ nói: “Đêm nay ngoan ngoãn ngủ.”

Ngụ ý là không thể làm chuyện gì ngoại trừ ngủ, ví dụ như…


Hàn Triết Si giơ tay lên búng trán của cậu, “Em cho rằng anh có hào hứng suốt đêm đếm ngược?”

Tống Tử Hàm cười cười, đối thoại giữa hắn và cậu, đã ăn ý đến không cần nói ra, có thể hiểu được lẫn nhau.

Chuẩn bị ngủ, Tống Tử Hàm nói một câu, “Năm mới khoái hoạt.”

Hàn Triết Si hồi trở lại cậu một nụ hôn, chuồn chuồn lướt nước.

Tống Tử Hàm nói: “Ngủ ngon.”

Qua ngày đó liền sang năm 2013, cái gọi là tận thế đã sớm qua. Lời tiên đoán bị sự thật đánh vỡ, 2012 không phải tận thế, 2013 giương gió bay lên.

Tháng đầu tiên năm 2013, công ty bề bộn nhiều việc, sang một năm mới, mỗi người đều có kế hoạch mới, với tư cách một xí nghiệp cũng sẽ có. Đã qua ba ngày nghỉ Tết Tây, công ty đại bộ phận các phòng đều muốn tăng ca để hoàn thành công tác.

Hàn Triết Si vẫn ở tại  gian nhà trọ, mỗi ngày cùng Tống Tử Hàm đi làm.

Ngô Trác Văn lén cùng Tống Tử Hàm nói, hắn và bạn trai chính thức xác nhận quan hệ. Gia trưởng hai bên cũng thuyết phục rồi, bạn trai Ngô Trác Văn là mồ côi cha, mẫu thân duy nhất không có gì yêu cầu xa vời, chỉ cần là hắn muốn, nàng sẽ không can thiệp. Mà cha mẹ Ngô Trác Văn đối với người từ nhỏ cùng Ngô Trác Văn lớn lên cũng hiểu rất rõ, bị bọn hắn chân thành tha thiết đả động, cũng cứ như vậy tiếp nhận.

Cho nên, Ngô Trác Văn cùng bạn trai của hắn liền chính thức ở một chỗ.

Tống Tử Hàm ở bên ngoài đã từng gặp Ngô Trác Văn cùng bạn trai của hắn một lần, là tại nhà hàng. Ngày đó, cùng Hàn Triết Si đi nhà hàng ăn cơm, chỗ ngồi là dựa vào cửa sổ, xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, nhìn ra đến bên ngoài trên đường phố hai người sóng vai đi dạo.

Ngô Trác Văn vẻ mặt vui vẻ so với bạn trai thấp hơn một chút, bạn trai đi bên người là người trầm ổn. Khi đó, bầu trời mưa rơi lác đác, Ngô Trác Văn cùng người kia xài chung một cái dù, rất rõ ràng, người kia cầm cái dù phần nhiều là nghiêng về phía Ngô Trác Văn.

Tống Tử Hàm tại trong đáy lòng hâm mộ Ngô Trác Văn, nếu là có một ngày, cha mẹ của cậu cũng có thể tiếp nhận, thật là tốt biết bao.


Đỗ Hiểu Vân nói: “Việc này không gấp được, ta xem ngươi hay là làm công tác tư tưởng cho cha mẹ ngươi, đầu tiên phải cho bọn hắn đối với việc này không chán ghét, lại chậm rãi xâm nhập để cho bọn hắn chậm rãi tiếp nhận.”

Đỗ Hiểu Vân còn nói: “Bằng không thì, lại để cho Hàn tổng tại xuất hiện trước mặt cha mẹ ngươi nhiều một chút, cho bọn họ một ấn tượng tốt, tối thiểu để cho ba mẹ ngươi cảm thấy hắn là người tốt.”

Tống Tử Hàm nói: “Hắn đối với ba mẹ ta rất tốt, mẹ của ta cũng rất yêu thích hắn.”

Nhưng là, nếu như biết rõ hắn và con mình là một đôi, còn thích nữa hay không?

Từ từ sẽ đến a, từ từ sẽ đến.

Thiên tai nhân họa đều là không thể dự đoán, sự tình phát sinh quá đột ngột, ai cũng không có nghĩ qua sẽ là như vậy.

Ngô Thiến Linh nhập viện, thu được tin tức này là giữa trưa, khi đó Tống Tử Hàm cùng Hàn Triết Si ở bên ngoài nhà hàng ăn cơm. Điện thoại vang lên, là Tống Kiến Hổ gọi tới, rất khẩn cấp, nói Ngô Thiến Linh hôm nay đột nhiên ở đơn vị ngất đi, hiện tại đang trong bệnh viện.

Tống Tử Hàm nhận được tin tức liền lập tức tiến đến bệnh viện, Hàn Triết Si lái xe đưa cậu đến.

Tống Kiến Hổ lẳng lặng ngồi trong phòng bệnh, một tay nắm bàn tay Ngô Thiến Linh đặt tại bên người. Mà trên giường bệnh, Ngô Thiến Linh bình thường vẻ mặt vui vẻ yên tĩnh nằm đó.

Hôm nay ở đơn vị, Ngô Thiến Linh đi làm không bao lâu, đầu rất đau rất chóng mặt, ai ngờ cứ như vậy ngã xuống.

Đồng sự cùng đơn vị trước tiên gọi điện thoại kêu xe cứu thương, sau đó lại là thông tri Tống Kiến Hổ tới.

Tống Tử Hàm đến bệnh viện, liền vội hỏi: “Cha, chuyện gì xảy ra, mẹ làm sao vậy?”

Tống Kiến Hổ hít sâu một hơi, thanh âm trầm thấp, “Vừa mới đi làm kiểm tra, kết quả còn chưa có.”

Ngô Thiến Linh còn chưa có tỉnh, Tống Tử Hàm cùng Hàn Triết Si tại trong phòng bệnh đứng cả hồi lâu. Điện thoại của Tống Tử Hàm vang lên, nhìn màn hình biểu hiện, là Đỗ Hiểu Vân gọi tới.

Ra cửa, nhấn xuống nút nghe, Đỗ Hiểu Vân tại đầu bên kia điện thoại hỏi: “Ngươi ở chỗ nào? Toàn bộ tiền thưởng tháng này ngươi không muốn?”


Tống Tử Hàm đứng tại hành lang bệnh viện, không dám quá lớn tiếng, “Ta bây giờ đang ở bệnh viện.”

Đỗ Hiểu Vân bên kia lập tức kinh ngạc, “Ngươi làm sao vậy?”

“Mẹ của ta nhập viện.”

Đỗ Hiểu Vân còn muốn nói điều gì, Tống Tử Hàm nghe không được, điện thoại bị đoạt đi, là Hàn Triết Si. Cầm qua điện thoại Tống Tử Hàm, đối với ống nghe nói: “Tử Hàm hôm nay xin phép nghỉ, ta phê rồi.”

Đỗ Hiểu Vân nghe ra là thanh âm Hàn Triết Si, ấp úng nói: “Cái này, ta… …”

Rất muốn nói, ta không làm chủ được, những lời này ngươi cùng trưởng phòng kinh doanh nói đi!

Hàn Triết Si đã cúp điện thoại, đưa di động đưa cho Tống Tử Hàm, nói một câu, “Chuyện của công ty tạm thời để một bên, muốn nghỉ vài ngày cứ nói với ta một tiếng là được.”

Tống Tử Hàm nhấp nhẹ khóe môi, nhẹ gật đầu, “Ân, cám ơn.”

Hàn Triết Si đưa tay búng trán của cậu, “Nói cám ơn với anh làm cái gì?”

Tống Tử Hàm nhìn thời gian trên điện thoại di động, “Công ty còn phải hoạt động, anh đi về trước đi.”

“Cũng không có việc gì quan trọng, tối nay trở về cũng không muộn.” Ngữ khí rất nhạt, như là nói một chuyện không liên quan.

CT não đã có kết quả, bác sĩ gọi người nhà đến văn phòng nghe báo cáo kiểm tra. Tống Kiến Hổ ở lại phòng bệnh cùng Ngô Thiến Linh, Tống Tử Hàm cùng Hàn Triết Si đến văn phòng của bác sĩ nghe kết quả.

Bác sĩ xuất ra tấm CT xám trắng, chỉ vào đầu một chấm đen, giải thích nói là khối u não ác tính, cũng chính là ung thư não.

Ung thư não một từ giống như là sấm sét giữa trời quang, Tống Tử Hàm thân thể thoáng một cái, lui một bước nhỏ, sau lưng Hàn Triết Si giữ lại bờ vai của cậu, nhỏ giọng nói: “Nghe bác sĩ nói xong.”

Bác sĩ trung niên mặc một thân áo khoác trắng nâng lên kính mắt, dùng giọng điệu cực kỳ chuyên nghiệp nói: “Người bệnh trước đó đã xuất hiện tình trạng đau đầu choáng váng, như thế nào cũng không tới bệnh viện kiểm tra, hiện tại cũng đã đến ung thư não trung kỳ rồi, nếu chậm trễ làm giải phẫu cắt bỏ khối u, đến kỳ cuối, tế bào ung thư khuếch tán đến toàn thân, dùng kỹ thuật y học hiện tại mà nói, cũng là vô lực xoay chuyển.”

Khó trách, khó trách tại mấy tháng trước, Ngô Thiến Linh thường xuyên đau đầu choáng váng đến lợi hại, hỏi nàng phải hay không ở đâu không thoải mái, nàng chỉ nói là đau đầu bình thường không có cái đại sự gì, cũng không muốn đến bệnh viện xem.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.