Tổng Giám Đốc Nô Lệ Thư Ký Chủ Nhân

Chương 27: Chân tướng rõ ràng


Đọc truyện Tổng Giám Đốc Nô Lệ Thư Ký Chủ Nhân – Chương 27: Chân tướng rõ ràng

Một tuần sau.

“Reng… reng…” Lý Mục cầm điện thoại lên.

“A lô…”

“Xin chào, Lý tiên sinh, tôi là thám tử, chuyện ngài cần điều tra đã có kết quả.”

“Tốt, bây giờ mang tới công ty cho tôi, địa chỉ là…”

Lý Mục tươi cười vui vẻ, ngay cả lãnh khí luôn quanh quẩn bên người dường như cũng suy giảm. Một tuần nay, Hoa Thiên đối với mình rất tốt. Nghĩ tới đấy, khuôn mặt Lý Mục đã bắt đầu ửng hồng. Chủ nhân đối xử với mình rất tốt, cũng rất quan tâm tới mình. Mặc dù không hiểu rõ chuyện tình cảm, nhưng chắc mình đã yêu chủ nhân mất rồi.

Lý Mục trên mặt lộ đầy vẻ sung sướng, có thể cùng người mình yêu ở bên nhau quả thật vô cùng hạnh phúc. Chủ nhân đã vì mình mà làm rất nhiều việc (Tác giả: giúp người đeo nhũ đinh? ), nhưng bản thân mình lại chẳng làm được gì cho chủ nhân (tác giả: bị XXOO còn không tính? ). Suy nghĩ hồi lâu cũng không biết mình có thể làm được gì. Đột nhiên nhớ tới căn phòng Hoa Thiên từng ở, Lý Mục quyết định đến dọn dẹp một chút. Nhưng đầu tiên phải biết địa chỉ, cho nên mới nhờ thám tử đi điều tra.

“Cộc cộc.” Tiếng đập cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của Lý Mục.


“Mời vào.”

Một người đàn ông trung niên tướng mạo tầm thường đi vào, vừa thấy Lý Mục, hắn liền bị lãnh khí xung quanh Lý Mục hù dọa, run run nói: “Lý tiên sinh, xin chào, tôi là thám tử.”

Lý Mục nghĩ tới sắp làm được một việc cho Hoa Thiên, trong lòng vô cùng vui vẻ: “Mời ngồi.”

Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười như cái tủ lạnh của Lý Mục, người đàn ông có nén cảm giác lạnh gáy, trả lời: “Không cần, tôi đứng là được rồi.” Ít nhất khi đứng ta sẽ cách ngươi xa thêm được một chút, vừa nghĩ hắn vừa vội vàng đặt tài liệu lên bàn làm việc, rồi nhìn Lý Mục nói tiếp: “Đây là kết quả điều tra, có vấn đề gì cứ gọi điện cho tôi.” Sau đó liền rời đi ngay.

Lý Mục cũng không thèm để ý đến vị thám tử kia, bởi từ nhỏ đến lớn hắn đã quen với việc mọi người chỉ cần nói xong là lập tức bật người rời đi như thế này.

Lý Mục mở tài liệu ra xem, cả người liền ngây dại.

Chỉ thấy ở trên có viết: “Tên: Hoa Thiên. Giới tính: Nam. Tuổi: 25. Địa chỉ: … Công việc:….. Kinh nghiệm: tốt nghiệp đại học trung ương Tài Kim, hệ quản lý, có khả năng là thành viên trong hội điều giáo cao cấp…”

Tầm mắt Lý Mục dừng lại ở địa chỉ nhà, rõ ràng đây là nơi Hoa Thiên dẫn hắn tới.


Đôi tay nắm tờ giấy bắt đầu run rẩy, tâm lý không ức chế được bối rối, một cảm giác lạnh như băng không ngừng bốc lên.

Đây là giả.

Đúng rồi, nhất định là nhầm lẫn.

Tuyệt đối, tuyết đối sẽ không, tuyệt đối chủ nhân sẽ không gạt ta…

Lý Mục cũng không dám cầm lấy điện thoại gọi cho văn phòng thám tử để hỏi lại.

Trong lòng hắn như có cái gì đó sụp đổ…

Trái tim vừa được lấp đầy nay lại từng khắc từng khắc bị nghiền nát….

Không ai biết, cái loại cảm giác trống rỗng đau đớn đến tận xương tủy này…

Lý Mục gắt gao nhìn chằm chằm vào tư liệu trên tay.

Chủ nhân….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.