Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 3: Trò đùa“Không như ý muốn” [3]


Đọc truyện Tổng Giám Đốc Đoạt Tình – Giành Lại Vợ Yêu – Chương 3: Trò đùa“Không như ý muốn” [3]

Cảnh Hảo Hảo dùng sức chà xát chính mình một lúc lâu, mãi đến khi da dẻ toàn thân bởi vì cô dùng sức mà đỏ lên đau nhức, nhưng cô vẫn giống như trước không có chút dấu hiệu muốn dừng lại.

Cô và Trầm Lương Niên quen nhau mười năm, Lương Niên lớn hơn cô năm tuổi, bọn họ đã yêu nhau bốn năm, trong bốn năm này, lần đầu tiên nắm tay, lần đầu tiên hôn môi, lần đầu tiên ôm, lần đầu tiên vỗ về, cô đều cho anh.

Chỉ duy nhất, không có vượt qua bước cuối cùng.

Đơn giản là, cô đã từng nói, ở ngày sinh nhật hai mươi tuổi của cô, cô hy vọng, cô có thể trở thành người phụ nữ chân chính của anh.

Cho nên, một người đàn ông thành thụ sớm hơn cô năm năm, cố nén dục vọng sinh lý của mình, trôi qua bốn năm.


Mắt thấy, còn có mười ngày nữa, chính là sinh nhật 20 tuổi của cô, cô là có thể chân chính trở thành người phụ nữ của Trầm Lương Niên, sau đó, bọn họ có thể kết hôn, sinh con, cùng nhau đến già… Nhưng mà…. ông trời lại cố tình cứ thích làm ra một trò đùa “Không như ý muốn” cho những người yêu nhau……

Càng nghĩ, Cảnh Hảo Hảo càng ra sức chà xát da thịt của chính mình, làn a của cô vô cùng mềm mại, có nhiều chỗ, đã lộ ra tơ máu.

Nhưng mà, Cảnh Hảo Hảo giống như là không cảm thấy đau, cứ  tự ngược dùng sức chà xát da thịt của chính mình.

Mãi cho đến khi, cô xài hết bình sữa tắm không còn một chút nào, bọt xà bông màu trắng dày đặc, tràn ra ngoài bồn tắm lớn, lúc này Cảnh Hảo Hảo yếu ớt mềm nhũn ở trong bồn tắm lớn.

Cô biết…… Có dùng thêm nhiều sức hơn nữa, xát xà bông nhiều hơn nữa, cô cũng không rửa sạch sẽ chính mình.

Trong cổ họng của Cảnh Hảo Hảo lập tức trở nên có chút nghẹn ngào, cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn trần nhà trong phòng tắm, ánh mắt có chút đau.


Cảnh Hảo Hảo không biết chính mình đã nằm đây bao lâu, nước trong bồn tắm lớn, trở nên lạnh lẽo, cô lại giống như trước không muốn đi ra, mãi đến khi di động trong phòng khách vang lên.

Cảnh Hảo Hảo chậm rãi từ trong bồn tắm lớn đứng lên, tùy ý rửa bọt trên người, cầm khăn tắm quấn lấy thân thể của chính mình, đi ra phòng tắm, tùy ý ngã nằm trên giường, sau đó cầm di động lên, nhìn thấy tên người gọ là “Lương Niên”, ngón tay của cô chỉ mạnh mẽ run lên một chút, chần chờ hồi lâu, mới bấm nút nghe, sau đó, bên trong di động liền truyền đến một giọng nam quen thuộc:“Hảo Hảo, sao lâu như vậy mới nhận điện thoại thế, đang làm cái gì vậy?”

Ngữ điệu của Trầm Lương Niên ôn hòa, khiến cho tâm tình của Cảnh Hảo Hảo thật vất vả mới trở nên bình tĩnh, lập tức trở nên có chút phập phồng, cô nắm di động, mất rất nhiều khí lực, giọng điệu mới có chút bình tĩnh mà nói một câu:“Vừa mới tắm rửa.”

Cho dù Cảnh Hảo Hảo có che dấu tốt cỡ nào, Trầm Lương Niên vẫn như trước phát hiện ra được một tia khác thường:“Hảo Hảo, em làm sao vậy? Không thoải mái sao? Giọng nói nghe hơi lạ.”

Tay của Cảnh Hảo Hảo cầm lấy khăn tắm, bởi vì dùng sức, chỗ khớp xương nổi lên gân xanh, cô nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, mới làm cho giọng của chính mình nghe nhẹ nhàng hơn, chậm rãi nói:“Tiệc rượu tối nay em uống hơi nhiều, cổ họng có chút khó chịu.”

“Anh đi ra nhà thuốc mua chút thuốc cho em nha, chờ anh chút anh sẽ cho ngươi đưa qua.”

Đổi lại là trước đây, Cảnh Hảo Hảo khẳng định sẽ hồn nhiên mà gật đầu, lòng tràn đầy hạnh phúc nói “Được”, nhưng mà hiện tại, trước ngực của cô đều là vết hôn chằng chịt, nếu như Trầm Lương Niên đến đây, nhìn thấy, cô phải giải thích thế nào đây?

Cho dù trong lòng của cô biết rõ ràng, mình đã mất đi trong sạch, giấy không gói được lửa, sớm muộn gì Trầm Lương Niên cũng sẽ biết


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.