Đọc truyện Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi – Chương 157: Đại kết cục
Nghe được lời lên án của cô, Hoắc Doãn Văn ngược lại còn tức khí lên, lên án cô: “Em còn dám nói? Anh và em công việc bề bộn như vậy? Chẳng lẽ em nghĩ có ai rảnh rang đi quan tâm em như vậy, sao em không nghĩ đến Uncle là người luôn gần gũi, quan tâm em nhất, chẳng lẽ không thể là Hoắc Doãn Văn anh sao? Điểm này em cũng không phát hiện ra, hừ. . . . . .”
“Ách. . . . . .” Nhan Như Y bị anh làm tới nơi tới chốn, cảm thấy hơi khó trả lời.”Thật ra thì, em không phải là không có nghĩ tới khả năng này, nhưng vừa nghĩ làm sao sẽ khéo như vậy? Chắc không xảo hợp kỳ diệu như vậy?”
“Ha ha. . . . . .” Hoắc Doãn Văn cũng không nhịn cảm thán, vào những lúc tối tăm nhất của cuộc đời anh, những tình cờ này thật làm người ta cảm thán, có lẽ đây chính là duyên phận? Nếu không, tại sao đêm đó anh có thể gặp được cô?
“Chúng ta trước đó cũng từng trao đổi với nhau bằng giọng nói, sao em nghe qua loa là âm thanh của một người lớn tuổi mà!” Điểm này khiến cô khó hiểu!
Hoắc Doãn Văn liền tươi cười nói: “Đó là bởi vì anh cố ý, em cứ gọi anh là Uncle, anh muốn thanh âm liền già đi một chút, như vậy thân phận phù hợp cùng với hình ảnh trong tưởng tượng của em!”
“Ha ha. . . . . . Vậy chúng ta quan hệ như vậy có tính là loạn luân không?” Cô mở to hai mắt trừng anh!
“Loạn luân cũng tốt!” Hoắc Doãn Văn hướng tới một bên cổ của cô, mút mạnh một cái!”Hiện tại cũng lưu hành cái này, ông chú yêu cháu gái nhỏ. . . . . .”
“Hóa sắc đa tình. . . . . .” Cô dùng sức đập anh một cái!
Anh cầm tay cô cắn ngược lại một ngụm!
. . . . . .
Bởi vì Nhan Như Y cùng Hoắc Doãn Văn đăng ký kết hôn không thông báo rộng rãi, nên vẫn chỉ một số ít người biết cô là vợ của Hoắc Doãn Văn!
Hôm đó, bạn học thời đại học kết hôn, Nhan Như Y, Kha Văn còn có Cao Hải cùng đi. Vốn là Hoắc Doãn Văn cũng muốn cùng đi với Nhan Như Y, nhưng tạm thời có một hội nghị, chỉ có thể đem Nhan Như Y giao cho bạn thân của cô chăm sóc!
Trước khi đi, Hoắc Doãn Văn cũng bỏ đi mặt mũi đàn ông của mình, dài dòng nhắc Kha Văn.”Như Y bây giờ đã khá nặng nề, nhưng lúc nào cũng hấp ta hấp tấp không chịu nhìn đường đi, nên mọi người phải nhất định chú ý kỹ, giúp đỡ cô ấy. Hơn nữa, trong bữa tiệc có rất nhiều người, đừng lơ là, đừng để người khác va chạm với Như Y. . . . . .”
Anh dài dòng một đống, nói tóm lại chính là yêu cầu mọi người không được rời
mắt khỏi Như Y một giây. Cũng mệt anh có bản lĩnh đem việc rõ ràng rất đơn giản trở thành đặc biệt phức tạp!
Nét mặt Kha Văn cùng Cao Hải dần dần biến đổi, trở nên vô cùng bất đắc dĩ!
Nhan Như Y cứ ở một bên cười đến cực kỳ ngọt mật, anh càng nói, nét mặt của
Kha Văn và Cao Hải như ngậm phải ruồi, cô càng cảm thấy ngọt ngào!
Cuối cùng, cô thật sự sợ đi bọn họ đi trễ, không kịp tham gia lễ cưới của bạn, nên mới kéo tay anh, trấn an.”Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc mình thật tốt. . . . . .”
“Ừ. . . . . .” Anh mặc dù gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn cô vẫn rất khẩn trương!
Nhan Như Y nhìn anh như vậy, thật muốn kích động, cười thật to.”Thật sẽ không có việc gì, em chỉ là mang thai, cũng không phải là biến thành người ngây dại, tại sao không thể chăm sóc tốt mình đây? Mấy ngày trước, anh cũng thấy chính xác, người ta bụng bự còn khệ nệ hơn em vẫn tự mình đi mua thức ăn !”
“Ừ ——” Hoắc Doãn Văn cầm lấy tay cô, gật đầu liên tục!
Được Nhan Như Y hết gật đầu lại thề thốt bảo đảm, anh cuối cùng thoáng an tâm!
. . . . . .
Kha Văn cùng Cao Hải cuối cùng vẫn rất tẫn chức tẫn trách, nâng đỡ, bảo vệ bà bầu!
Vừa đi vào phòng tiệc, liền thấy hôn thê của Từ Nhất Minh, Hoàng Hân Hân, với nhiều cô gái cười cười nói nói!
Cô ta vừa thấy Nhan Như Y vác bụng bầu, nét mặt kia rất giễu cợt.”Nhan Tiểu Thư mang thai? Vẫn chưa nghe nói cô kết hôn, làm sao lại mang thai đây?”
Nhan Như Y còn chưa kịp trả lời, Kha Văn liền che chở Như Y, giành nói trước: “Như Y cùng chồng cô ấy đã nhận giấy đăng ký kết hôn, sinh đứa bé xong sẽ tổ chức tiệc cười linh đình, đến lúc đó hy vọng cô cũng được mời tham dự!”
Cô kia mới ‘ xuy ’ một tiếng, mắt có chút miệt thị.”Cô chia tay bạn trai, nhưng tôi chưa từng thấy hay nghe nói cô có bạn trai mới. Vậy mà có đứa bé cũng thật là mau lẹ. Kỳ lạ!” Nghĩ đến, bạn trai của cô cũng rất bình thường, đàn ông bình thường thật không có bản lĩnh đấy!
********************************************************
Đối với châm chọc của người khác, Như Y hiện tại một chút cũng không tức giận, ngược lại còn có chút vui vẻ ~~~ bởi vì cô rất muốn thấy ~~ chờ thời điểm bọn họ biết chồng cô là ai, sẽ biểu hiện nét mặt như thế nào!
Ừ. . . . . . Cô cũng thừa nhận điểm này của cô tương đối hư vinh.
Bởi vì Cao Hải được an bài làm phụ rể, nên chỉ có Kha Văn chăm sóc cho Nhan Như Y.
Nhan Như Y cảm thấy bên trong phòng âm thanh quá lớn, cho nên mới ra tiền sảnh nghỉ ngơi!
Lúc này Hoàng Hân Hân cùng mấy cô gái kia cũng ở đây, sau đó bọn họ ganh đua so sánh cách ăn mặc với nhau, ầm ầm ĩ ĩ, ồn ào không ngừng!
Nhan Như Y cùng Kha Văn thấy vậy chuẩn bị rời đi!
Nhưng đúng lúc này, Hoàng Hân Hân nói: “Tôi phải sắm một bộ y phục hiệu XX, đi dự đám cưới đó. Ăn cưới nha nhất định phải ăn mặc trang điểm xinh đẹp, như vậy mới tôn trọng vợ chồng mới cưới!”
Mọi người nhao nhao gật đầu, cũng bày tỏ nói rất có đạo lý!
Tiếp, Hoàng Hân Hân mới đem ánh mắt khiêu khích nhắm ngay Nhan Như Y.”Cũng không thể giống như người kia, mặc hàng rẻ tiền, tới nơi này thật mất mặt xấu hổ!” Theo ánh mắt của cô ta, mọi người ai cũng có thể đoán được cô đang nói người nào!
Tất cả mọi người đưa ánh mắt nhắm ngay, Nhan Như Y!
Thật ra thì, Hoàng Hân Hân căn bản cũng không nhìn kỹ y phục trên người Nhan Như Y, dù sao trên người cô mặc quần áo không phải hàng hiệu, bởi vì cô ta chưa nhìn thấy bao giờ. Hơn nữa giống như gia cảnh Như Y rất nghèo, tìm chồng chắc cũng sẽ không có nhiều tiền, nhất định cũng không thể có đủ điều kiện mặc đồ hiệu đắt tiền?
Dựa vào cảm giác của cô ta, liền bắt đầu giở thói châm chọc Nhan Như Y.
Kha Văn nghe được lời nói của Hoàng Hân Hân, cảm thấy đặc biệt thú vị.”Cô muốn nói ai đó nhỉ?”
Hoàng Hân Hân nhún vai, hất cằm lên khinh bỉ nói.”Nói người nào? Nói hai người các người đó?”
“Cắt ——” Kha Văn khanh khách cười, thanh âm chế nhạo tràn đầy xem thường đối với Hoàng Hân Hân, tỏ ra rất ngạo mạn!
“Có cái gì không phục, rõ ràng mấy người khoác những thứ áo quần rẻ tiền trên người!”
Nhưng sau đó, mấy cô gái nhìn kỹ hơn bộ quần áo trên người Như Y và Kha Văn, đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, âm thầm nói nhỏ với Hoàng Hân Hân: “Này, trên người các cô ấy mặc kiểu mới nhất của Chanel đấy? Trung Quốc còn không có để mua. . . . . .”
“Phải ha, trên tạp chí giới thiệu qua, hơn nữa trên người các cô y phục cũng rất quý . . . . . . Số lượng có hạn. . . . . .”
Trên mặt Hoàng Hân Hân lập tức đỏ, hơn nữa mặt cổ đều đỏ, 囧không biết làm gì nữa 囧 rồi. Làm cái gì? Trên người các cô đó sao lại có thể mặc quần áo có thể đắt tiền như vậy? Mà cô còn không biết, thật là mất mặt!
Họ âm thầm thổn thức một tiếng, Nhan Như Y cùng Kha Văn dĩ nhiên cũng có thể nghe được!
Họ chuẩn bị xoay người rời đi, dù sao không cần thiết cùng các cô ấy khoe khoang!
Nhưng xấu hổ tới cực điểm, Hoàng Hân Hân cũng không muốn cứ như vậy bỏ qua cho cô. Không có lý do gì tự nhiên cô ta bị mất mặt như vậy, sau đó cô ta
còn rất ác liệt lớn tiếng hỏi: “Thôi đi, có cái gì mà thèm, nhất định là làm vợ bé cho một ông già lắm tiền nào đó thôi!”
“Cô nói ai là tình nhân?” Kha Văn hỏi!
Hoàng Hân Hân chỉ tay về phía hai cô.”Chính là hai người các cô, các người đều cá mè một lứa!”
Kha Văn vốn muốn cùng họ tranh cãi, nhưng Nhan Như Y kéo tay cô lại. Họ người đông thế mạnh, vạn nhất nếu có tứ chi tiếp xúc, mẹ con cô bị đụng phải, thì làm sao bây giờ?
Bạn thân của cô, Kha Văn, suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, hiện tại thân thể
Nhan Như Y quan trọng nhất rồi, cô còn tức giận lên làm gì!
“Chúng ta đi thôi, không cần để ý họ, buổi lễ cũng nhanh bắt đầu rồi!” Kha Văn nói!
Hoàng Hân Hân càng không thể buông tha, cùng đám bạn nói: “Thấy được chưa? Họ cũng đã thừa nhận!”
Mấy cô gái kia thấy cục diện như vậy, cũng cho rằng Kha Văn và Nhan Như Y thừa nhận chuyện đó, nên cũng hướng về phái họ ác mồm ác miệng.”Thiệt là, làm gì không biết xấu hổ như vậy, chẳng là một đám phòng nhì vợ bé, phá hư hạnh phúc nhà người ta, thật là làm cho người ta xem thường!”
“Thật là không biết làm sao sống nhìn người!”
“Họ đều bạn bè của chú rễ sao?” Một cô gái hỏi, đám con gái này là bạn đồng học của tân nương, mà Hoàng Hân Hân cũng là bạn của cô dâu!
Hoàng Hân Hân gật đầu một cái.”Đúng, là bạn của chú rể Nam Phương!” Sau đó, cô dương dương hả hê! Hừ, Nhan Như Y này thật rất đáng ghét, là một con hồ ly tinh yêu mị, đến bây giờ Từ Nhất Minh đối với cô ta vẫn nhớ mãi không quên? Lúc ngủ còn mớ kêu tên cô ta, điều này làm sao cô ta có thể nuốt trôi, rất bực mình?
Đang lúc tất cả mọi người chỉ trích Nhan Như Y, một âm thanh chợt vang lên
——
**************************************************
“Vợ ơi, làm sao em lại chạy đến nơi đây? Làm hại anh tìm em trong phòng tiệc lâu thiệt lâu!” Một thân tây trang màu tím, mái tóc hơi có vẻ xốc xếch nhưng cũng cực kỳ đúng kiểu Hoắc Doãn Văn, tháo kính mát trên mặt xuống, sau đó hướng Nhan Như Y chạy tới, ôm cô vào trong lòng!
Nhan Như Y hoàn toàn ngây ngẩn cả người, mở trừng hai mắt không tin.”Làm sao anh lại tới đây? Không phải có hội nghị sao?”
Hoắc Doãn Văn nhướng mày, ra vẻ chuyện này cùng anh không liên quan.”Vốn là có hội nghị, nhưng là mấy đổng sự tạm thời có chuyện xin chuyển đến ngày mai. Cho nên anh liền vội vàng tới đây chăm sóc bà xã!” Nói xong, anh cúi đầu hôn lên cánh môi đỏ thắm của Nhan Như Y.
Hoàn hảo anh tới tiệc cưới, nếu không bà xã yêu quý của anh bị một đám đàn bà con gái ti tiện kia khi phụ rồi, anh còn không biết !
Đám đông vừa chửi bới Như Y là vợ bé, già nhân ngãi non vợ chồng, kể cả
Hoàng Hân Hân cũng nghẹn họng nhìn trân trối người đàn ông bên cạnh Nhan Như Y!
A a a a a ——
Người đàn ông này là Hoắc Doãn Văn!
Lúc trước báo chí ra rả được tin về anh, từ lúc anh ở khu vực thiên tai cứu người, cho đến khi anh trở thành Đổng sự trưởng của Tập đoàn Hằng Viễn. Hai ba tháng này, anh luôn được giới truyền thông săn đón!
Đó là người đàn ông kiệt suất, tài phú ngất trời kia, họ nhất định không nhớ sai, dù là đến chết cũng không khỏi thèm muốn trở thành bạn gái, người yêu, vợ của người đàn ông ấy!
Nhưng ~~~~ mới vừa rồi Hoắc Doãn Văn gọi đứa con gái được cho là nhân ngãi kia từ gì? Vợ?
Hơn nữa anh còn quang minh chính đại như vậy ôm cô?
Nếu như đối với một phòng nhì, không phải quá trắng trợn sao?
Chẳng lẽ —— họ thật sự là vợ chồng?
Lúc này, Hoắc Doãn Văn đối với Kha Văn nói lời cảm tạ: “Kha Văn, cám ơn em nhiều, chăm sóc vợ và con trai anh tốt như vậy ——”
Kha Văn cố ý rất lớn tiếng đáp lại nói.”Vậy người làm chồng như anh, không thể nói cảm tạ suông như vậy nhà. Tối hôm nay, anh phải mời em ăn một bữa tiệc thật lớn ——”
Hoắc Doãn Văn làm sao có thể không hiểu dụng ý của Kha Văn.”Nói đúng lắm. Bạn trai em, Chu Sùng, cũng vừa trở về tới, hôm nay mọi người vừa đúng lúc muốn cùng nhau tụ tập!”
Gương mặt Kha Văn chợt hơi hồng hồng, e ngại cuối đầu!
Mà đám nữ nhân vừa cượt cợt chê bài người kia, một lần nữa giật mình, hâm mộ con ngươi thiếu chút nữa rớt ra.
Chu, Chu Sùng?
Là Chu công tử rất nổi danh của B thị sao?
. . . . . .
Hai người Doãn Văn cùng Kha Văn còn bày đặt làm màu làm mè một chút, sau đó rời tiền sảnh, đi vào phòng tiệc, chờ đợi hôn lễ cử hành!
Rất nhanh, nhạc hiệu khởi đầu buổi lễ thần thánh ấm áp vang lên, khách khứa đang ngồi hàn huyên chợt im bặt, nhìn chúc phúc cho hai vị tân lang tân nương đi lên khán đài phía trước. . . . . .
Nhan Như Y nhìn đặc biệt si mê, tân nương thật xinh đẹp, áo cưới lộng lẫy, thật sự rất hâm mộ, hận mình không được mặc vào!
Tin rằng mỗi cô gái khi còn rất nhỏ cũng sẽ khát vọng có một ngày mình cũng có thể khoác lên mình chiếc áo cưới tinh khôi, mình cũng có một ngày xinh đẹp nhất!
Nhan Như Y cũng không ngoại lệ!
Mà ánh mắt si mê của cô, đã sớm rơi vào trong ánh mắt của Hoắc Doãn Văn!
Anh nắm chặt tay của cô, ở bên tai cô nói: “Đợi đến ngày chúng ta kết hôn,
anh bảo đảm em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất trên thế giới!”
Nhan Như Y bây giờ đối với mình đã không còn chút lòng tin nào, liếc nhìn bụng phình to của mình.”Em còn có thể gầy xuống sao?”
“Vóc người của em nhất định sẽ trở lại hoàn hảo, đối với cái này, anh tương đối có lòng tin!” Hắn hôn từng nụ nhỏ lên bàn tay nhỏ bé của cô, say mê nhìn cô.
Cô thật thích anh như vậy si mê nhìn cô, giống như trong thế giới của anh chỉ có một mình nữ hoàng, Nhan Như Y, ngự trị, Rất tốt, rất hạnh phúc. . . . . .
———— Hoàn ————