Tổng Giám Đốc Bức Hôn

Chương 35


Đọc truyện Tổng Giám Đốc Bức Hôn – Chương 35

“Đúng như vậy, thời gian xây nhà của chúng ta đã ko còn nhiều.Vì thế chúng ta đành phải yêu cầu công nhân tăng ca để đẩy nhanh tiến độ.”

“Bọn họ không đáp ứng?”

“Bọn họ nguyên bản đã đáp ứng _.Chúng ta cũng dựa theo luật cho bọn họ phí tăng ca. Thế nhưng,sáng sớm hôm nay, ko hiểu vì sao bọn họ lại lật lọng? Còn yêu cầu chúng ta phải tăng hơn gấp đôi phí tăng ca, nếu không bọn họ sẽ không khởi công nữa.”

Một bên nhà sắp giao,một bên công nhân lại đình công! Thực là khiến hắn phải đau đầu! Trương quản lí gấp đến độ chảy mồ hôi như mưa.

Tăng phí tăng ca lên gấp đôi? !Chuyện này đúng là quá đáng!

“Ko được đáp ứng bọn họ!Nhất định ko để cho bọn họ được đằng chân lên đằng đầu!” Lâm Lập Phong rất cứng ngắc mà nói.

“Thế nhưng, bọn họ không chịu thi công,công trình của chúng ta ko cách nào giao trả,trễ hạn sẽ phải bồi thường hợp đồng rất nặng. Làm sao bây giờ? Tổng giám đốc?”

“Cậu xem trong đám người đó ai là đầu lĩnh?Trước tiên đưa họ vào phòng nói chuyện. Tôi sẽ đến ngay.” Lâm Lập Phong nhìn trương quản lí nói.

“Vâng.”

Khi Lâm Lập Phong mang theo tiếu quân đi tới công trường thi công,cùng là lúc hắn thấy đông đảocông nhân đều ngồi dưới đất nghỉ ngơi, sắc mặt có vẻ như rất bình tĩnh

Hắn liếc mắt nhìn công nhân , ở đây ít nhất cũng có mấy nghìn công nhân a! Nếu như bọn họ thực sự bãi công, nhà lầu ko cách nào giao cho chủ, thì tiền bồi thường ước tính có thể cao đến mấy vạn

Cuộc bãi công long trọng như vậy, ít nhất cũng phải có mấy người đứng phía sau thao túng điều khiển. Nếu như chỉ là một số phần tử nhỏ công nhân xúc động phẫn nộ gây lên cũng ko đủ để gây nên sự sợ hãi này. Chỉ sợ là có bàn tay của đối thủ trên thương trường nhúng vào chuyện này, nếu như vậy thì rất phiền phức

Hắn đi vào phòng làm việc, nhìn trương quản lí đang tận tình khuyên bảo mấy người công nhân dẫn đầu. Bọn họ hiển nhiên đối với trương quản lí ko để trong lòng, bọn họ vẫn yên lặng, mắt nhìn trương quản lý, vẻ mặt lạnh lùng mà khinh bỉ.

Đôi mắt lợi hại của Lâm Lập Phong nhìn thấy biểu tình kiên trì của công nhân,cũng đủ biết sau lưng bọn họ có người ẩn mặt chống lưng điều khiển. Nếu không,thì mấy người này sẽ ko dám biểu lộ sự lạnh lùng như vậy vì theo lý thì bọn họ phải bày tỏ biểu hiện lấy lòng mới đúng


Chỉ cần liếc mắt,Lâm Lập Phong cũng đủ biết sự thật bên trong truyện này ko đơn giản. Là ai can đảm như vậy?Là ai lớn mật muốn ra tay độc thủ với tập đoàn Lâm Lập?

Hắn suy nghĩ một hồi lâu cũng ko nghĩ đến cái tên khả nghi nào . ( aizzz….tội nghịp mấy bác công nhân…đấu với ai ko đấu….lại đi đấu với Phong ca-Cáo đắc đạo)

Phá lệ khai ân

Edit:Ahrin00

Bọn họ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, vẻ mặt hoài nghi, thần tình kinh hoảng.Làm sao hắn biết sau lưng bọn họ có người giật dây? Lẽ nào trong bọn họ có nội gian?

“Nếu như ko có người cho các anh tiền để các anh gây rối,tôi nghĩ các anh cũng ko dám có cái can đảm này!” Lâm Lập Phong xác định như đinh đóng cột.

Bọn họ mặt một mảng trẳng bệch,đúng là lợi hại!Ko ngờ cái tên Lâm Lập Phong này lại lợi hại như vậy! Liếc mắt đã nhìn thấy sự tình của bọn họ.( Cáo thành tình mà lị )

Sự thật của bọn họ trước mắt hắn đều bị phơi bày cả,ko cách nào có thể giấu diếm hắn điều gì! Nghĩ đến , bọn họ liền chảy mồ hôi lạnh, thân thể có chút hơi run

“Tôi cho các người 2 con đường để lựa chọn:thứ nhất, các người có thể mang theo đám công nhân kia rời khỏi đây, từ nay về sau không được đặt chân đến cái thành phố này nữa.Thứ 2 , trở lại nói với mọi người tiếp tục làm việc,tôi có thể mắt nhắm mắt mở xem như chưa có chuyện gì phát sinh.” Lâm Lập Phong lạnh lùng mà nói.

“Như vậy, như vậy. . . . . .” Bọn họ mấy người nhìn nhau, vẻ mặt khẩn trương. Nếu như bọn họ không thỏa hiệp, bọn họ sẽ ko còn cơ hội được đặt chân lên thành phố này, Lâm Lập tập đoàn tuyệt đối có quyền đem bọn họ đuổi ra khỏi thành phố

Thế nhưng, phương án thứ 2 cũng ko có chỗ tốt gì,các anh em bên ngoài là sao bỏ qua chuyện này?lãng phí thời gian một ngày một đêm của đám anh em, bất luận phương án thứ 2 có cái chỗ tốt gì,cũng ko thể trả cho đám người kia tiền công một ngày đêm được.Đám an hem kia nhất định sẽ đánh bọn họ đến chết mất!

Có lẽ ngay cả cái mạng nhỏ của bọn họ cũng ko thể bảo toàn được a! Lúc này, bọn họ thực sự sợ đến run cả người rồi!

“Thế nào?Các người đã lựa chọn chưa, muốn phương án thứ nhất hay thứ hai?”Đôi mắt âm lãnh của Lâm Lập Phong quan sát bọn họ, khóe miệng cong cong một nụ cười lãnh khốc

Muốn cùng tập đoàn Lâm Lập đối nghịch sao!! các người cũng đã quá mơ tưởng rồi?


“Lâm, lâm tổng giám đốc,ngài như vậy là bức chúng tôi vào tử lộ rồi?” Bọn họ sợ hãi mà nói

“Các người đã gây ra phiền phức này, chẳng lẽ các người cũng ko dám tự mình gánh vác hậu quả?” Lâm Lập Phong thần diện ko biểu tình nói.

“Có thể, có thể cho chúng tôi một con đường sống hay ko?” Bọn họ yếu ớt hỏi

Lâm Lập Phong hé miệng lộ ra một nụ cười rất lạnh: “Đợi lát nữa, tôi sẽ nói với mọi người chỉ cần lập tức trở lại làm việc,tiền công ngày hôm nay sẽ ko ít.”

“Thực chứ?” Bọn họ mừng rỡ.

Lâm Lập Phong gật đầu, lạnh lùng mà nói: “Lâm Lập Phong tôi nói lời giữ lấy lời. Bất quá, tôi cũng có cảnh cáo trước, nếu như các còn dám cùng đám công nhân gây rối.Tôi nhất định sẽ cho các người từ đây trở về sau biến mất khỏi thành phố. Hiểu chưa?”

“Hiểu rõ, hiểu rõ.” Bọn họ lập tức khúm núm yếu ớt nói

“Nói cho tối biết, là ai lớn mật xúi giục các người gây ra chuyện này_?” Con mắt lợi hại của Lâm Lập Phong di chuyển trên người bọn họ. Bọn họ sợ đến nỗi người nào người nấy cũng chỉ dám cúi đầu

“Ko dám nói sao?” Thanh âm của hắn trầm thấp mà uy nghiêm ko gì sánh được

“Người đó, chúng tôi thật sự ko biết.” Một người thấp giọng nói.

“Nếu như có thể gặp lại, các người có nhận ra hắn ko?”

Bọn họ trao đổi cho nhau một chút ánh mắt,sau đó một nam nhân đã gật đầu nói: “Tôi có thể.”

Chưa vào biển lửa

Edit:Ahrin00


khi Lâm Lập Phong vừa rời khỏi công trường thi công thì liền có một người khẩn cấp gọi điện đến. Đó chính là Lý tổng giám phục trách nhà hàng tập đoàn Lâm Lập

“Tổng giám đốc, hôm nay tại khâu phục dịch ở nhà hàng Nghiêm Lệ của chúng ta có khách hàng khó chịu,phải vào bệnh viện. Chúng tôi đang ở bệnh viện xử lý nhưng nàng đòi yêu cầu bồi thường quá lớn,tôi ko dám đáp ứng, muốn thương lượng với ngài một lúc.”

“Người khách đó yêu cầu bồi thường bao nhiêu tiền?”

“Một trăm vạn!”

Lâm Lập Phong sắc mặt trầm xuống.”Cự tuyệt nàng!”

“Tổng giám đốc, điểm mấu chốt còn là nhiều hay ít sao?” Lý tổng giám lo lắng mà hỏi Lâm Lập Phong.

“Một xu cũng ko bồi thường! Ngươi nghe không hiểu sao?Rõ ràng là cố ý lừa gạt!” Lâm Lập Phong tức giận chất vấn hỏi hắn.

“Vậy chuyện này xử lý như thế nào?” Lý tổng giám thấp giọng hỏi.

“Gọi hồ luật sư lo việc này, sau đó nội trong 2 ngày kêu hắn đem phương án đến trình cho tôi”

“Vâng.” Lý tổng giám cung kính mà nói.

Lâm Lập Phong không khỏi nhíu mày,thế nào việc ko hay lại một lần nữa xảy ra?Ko lẽ có người đứng phía sau ra tay độc thủ với tập đoàn Lâm Lập? Hắn trong lòng rất hoài nghi.Là ai ở sau lưng dám giở trò?

“Tổng giám đốc, nghiêm quản lý từ viện khoa học kỹ thuật gọi đến.”

Vừa mới buông điện thoại,bộ đàm đã truyền đến âm thanh của tiếu quan. Hắn nhấc bộ đàm lên, thì lập tức giọng lo lắng của Nghiêm quản lý đã truyền đến: “Tổng giám đốc, nhà xưởng của chúng ta đang trên đường sản xuất trừ thấp khí( ta nghĩ là cái quạt hút ko biết đúng ko!!?), bỗng nhiên bị nổ khiến mấy người công nhân bị thương.Tôi đã đưa bọn họ vào bệnh viện, nhưng có một người bị thương rất nghiêm trọng,tôi muốn xin chỉ thị của ngài để biết cách đối phó với tình huống này như thế nào?”

Lâm Lập Phong thoáng lạnh mặt! Sự cố như vậy lại liên tiếp phát sinh, tuyệt đối ko phải là điều ngẫu nhiên!Hắn có thể ko nhìn mà đoán trúng, khẳng định như đinh đóng cột, nhất định là có thế lực tà ác âm thầm đứng phía sau đối phó với tập đoàn Lâm Lập!

Bọn họ bày ra các loại sự cố này, mục đích là nuốn đả kích hắn, để cho hắn lâm vào một trận tuyến rối loạn!Bước kế tiếp,bọn họ sẽ vơ vét tài sản tập đoàn Lâm Lập? Khiến cho cổ phiếu trên thị trường của tập đoàn Lâm Lập bị rớt giá

Hiện tại vào cái thời khắc này, hắn phải nhất định bình tĩnh mà chống đỡ!


Lâm Lập Phong mang theo tiếu quân, lập tức đi đến hiện trường sự cố,để xem cho rõ sự cố là vì lý do gì mà tạo thành? Nếu như nguyên nhân là do con người hắn có thể khẳng định bên trong nhà xưởng có nội gián!

Hắn đi tới hiện trường phát sinh sự cố,thấy hiện trường chỉ còn lại một mãng hổn độn.Rất nhiều máy móc đều bị vụ nổ phá hủy, nhà xưởng của hắn vừa mua về một số máy móc mới, rốt cuộc tất cả đã trở thành phế liệu, … ít nhất …muốn cho nhà xưởng hoạt động lại cũng phải mất nửa tháng.

“Kĩ sư cơ khí ở đâu?” Lâm Lập Phong đi tới nhà xưởng liền hỏi.

Một người nam cao gầy, hướng Lâm Lập Phong cung kính cúi đầu: “Tôi là quản đốc nơi đây, thưa tổng giám đốc.”

“Nói cho tôi biết, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?” Con mắt lợi hại của Lâm Lập Phong ngưng thần nhìn hắn, khiến hắn cảm thấy có một cảm giác ấp bách vô hình

“Đại khái là gần đây vì đẩy nhanh tiến độ sản xuất, nên máy móc bị chạm_.”Người nam cao gầy ngước con mắt thật thà nhìn hắn.

Ánh mắt sắc bén của Lâm Lập Phong trực tiếp bắn đến hắn, “Ko phải nguyên nhân là do con người sao?”

Người nam cao gầy lắc đầu: : “Ko phải là do con người.”

Lâm lâm phong quan sát thấy người nam trước mặt có vẻ xa lạ.Trong trí nhớ hắn, lần trước đến thị sát nhà xưởng,quản đốc lúc đó hình như ko phải là người này

“Anh là quản đốc mới đến?” Lâm Lập Phong nghi hoặc hỏi.

“Đúng vậy, tôi mới vừa đến đây một tháng, tổng giám đốc.”

Một tháng?Trong lòng Lâm Lập Phong vì người quản đốc mới đến này bắt đầu lo lắng. Hắn thật lâu liếc mắt nhìn người quản đốc,rồi chuyển ánh nhìn sang Nghiêm quản lý: “Trong khoảng thời gian này, chúng ta có nhận đơn đặt hàng nào ko?”

“Có!Có một công ty nước ngoài đã đặt hàng chúng ta mười ngàn trừ khí thấp , tháng sau sẽ phải giao hàng rồi.” Nghiêm quản lí rất khẩn trương nói.

“Có thể kéo dài thời hạn ko?”

“Chúng tôi vừa thỏa thuận với bọn họ,cho chậm lại thời gian sản xuất, nhưng bọn họ ko chấp nhận. Nếu như chúng ta ko thể giao hàng đúng hẹn ,họ muốn chúng ta phải bồi thường tiền.” Nghiêm quản lí vừa nói,một bên quệt mồ hôi trên mặt.

“Tiền bồi thường bao nhiêu?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.