Bạn đang đọc Tông Chủ Ác Ma Của Ta – Chương 19: Khiêm Lăng Thành Trả Thùtông Chủ Chớ Nhận Cha!
Ngày đấu linh Ma Giới đã đến,mặc kệ là có những cuộc xung đột lớn nhỏ giữa Ma Tộc và các Tông Môn đại phái ,tiểu phái diễn ra mấy tháng qua,đúng ngày Đấu Linh, Ma Giới vẫn kéo bè lũ hùng hổ đến Trung Nguyên.
Trước tiên là các môn phái vô danh,vô phận bị càng quét diệt môn ,tiếp theo là Lục Đại Phái,trên đường chém giết giới tu tiên ,Ma Tộc không hề nương tay với thường dân,những nơi mà bọn chúng đi qua chỉ còn trơ lại đống đổ nát hoang tàn ,máu chảy thành sông,sinh linh đồ thán.
Kim Sa Môn vừa bị tổn hại chưa lâu ,hôm nay lại bị thêm một trận càn quét,toàn môn bị tiêu diệt,Thành chính Kim Sa bị Ma Giới chiếm cứ,làm chấn động cả giới tu tiên.
Ngũ phái còn lại mở ngay hội bàn luận ,đứng đầu là Trường Bạch Tiên Môn ,Tinh Quân Tông Chủ triệu tập quần hùng giương cờ chính nghĩa chinh phạt Ma Tộc.
Ngay chính Điện Trường Bạch Quán ,Tinh Quân Tông chủ một thân bạch y đạo bào ,tóc trắng râu dài ,vẻ mặt nghiêm nghị trông giống như kẻ bề trên ,ngạo nghễ từ trên ghế chủ toạ nói vọng xuống quần hùng.
_Ma Giới đã hủy bỏ giao ước!.
lần này tiến đánh Trung Nguyên với ý đồ diệt sạch loài người,không còn là đấu linh công bằng nữa.
Tinh Mỗ đây được sự tin cậy của các đạo hữu chọn làm Tiên Quân dẫn đầu quần hùng nay giương cờ điều động các toán quân của Ngũ Đại Phái chia nhau các đường theo bản đồ bố trí mà cản đánh Ma Tộc.
Khiêm Tử Lăng ngó thấy bản đồ chi phối quân của Bách Kiếm Môn phải đánh tiên phong ở những khu vực heo hút,bất lợi thì cười khẩy nói.
_Hừm! Tinh Tông Chủ đúng là quá ưu ái Bách Kiếm Môn của ta! những nơi không đầy chướng độc,thì cũng ngập sâu trùng rắn rết ! sợ chưa đối mặt quân của Ma Tộc đệ tử Bách Kiếm Môn cũng bị những thứ đó làm tê liệt!
Hàn Tiếu vuốt râu khinh dễ nói
_Ngày trước Tạ Tông Chủ một mình còn chống chọi cả đội quân của Xích Ma !.
vậy mà Tông Chủ kế nhiệm Bách Kiếm Môn ngươi chưa lâm trận đã nhục chí rồi sao?đáng cười thay,đáng cười thay! thảo nào Bách Kiếm Môn danh tiếng càng lúc càng bốc mùi!
Lãnh Mộ Tuyết thúc chỏ vào tay của Đông Kỳ Vân hỏi nhỏ.
_Lão có cái mặt trái lê đó là ai vậy?
Đông Kỳ Vân lấy quạt che miệng nói.
_Hàn Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên Phái,linh đan cấp Hoàng Kim,đã từng tham dự cuộc chiến đẩy lùi Ma Tộc đến U Minh Nhai,và giết Khiêm Lăng Thành Hoàng Tử Ma Tộc! Hàn Tiếu.
Mộ Tuyết mở to mắt nhìn lão đang vênh mặt dạy đời Khiêm Tử Lăng.
_”Là tên tiểu nhân hại chết cha mẹ của Lăng Đen nhà ta sao?”
_E hừm! Hàn Trưởng lão đúng là khéo nói đùa ,năm xưa Sư Tôn của chúng ta cùng các đạo hữu của Ngũ phái còn lại hợp sức đánh Xích Ma ấy vậy mà hôm nay Hàn Trưởng Lão xác nhận lại chỉ có mình Sư Tôn ta đi đối đầu ,nói vậy ngày xưa là các vị đã cụp đuôi bỏ chạy hết để mặc Sư Tôn ta một mình giao chiến sao?
Hàn Tiếu mặt đỏ gắt vặn vẹo như ăn nhầm thuốc nổ nói.
_Lãnh Mộ Tuyết ngươi nói thế là có ý gì?ngươi dám ám chỉ các Tông Chủ Đại phái là con thú sợ chết sao?
Mộ Tuyết ha ha cười lớn
_Hàn Trưởng Lão ta nói thế khi nào,ai nghe ra câu đó nào?là tự chính miệng ông mắng các vị Tông Chủ Đại phái nha!.
ai cũng đã nghe hết rồi đấy!.
Hàn Tiếu tức muốn trào máu nhưng không thể nói thêm gì nữa.
_Ngươi! ngươi!
Duệ Tông Chủ của Hoàng Phụng Môn lên tiếng.
_Xưa nay ta nghe danh tiếng của Cuồng Kiếm Tầm Ma Lãnh Mộ Tuyết Tông Sư chưa từng gặp mặt ,hôm nay được thấy đúng là mở mang tầm nhìn,ngoài khả năng chiến đấu linh lực lại còn dùng lời lẽ mỉa mai chửi người không đau eo.
Mộ Tuyết lại nghiêng đầu hỏi nhỏ Kỳ Vân.
_Ai đấy?
_Duệ Tuân Tông Chủ của Hoàng Phụng Phái ,ông ngoại của Giang Thiên Tứ!.
từng giết hơn mười quỷ cấp Đại trong đời hành hiệp!.
linh đan cận Tuyệt Hoàng Kim đó!
_”Ôi đệt boss lớn à?Ta nể chắc?”
_Duệ Tông Chủ quá lời Mộ Tuyết không dám !.
nhưng đệ tử của Bách Kiếm Môn không phải con tốt thí,há đi đánh lót đường để kẻ khác thong thả đi sau hưởng lợi!.
bọn ta đâu ngốc mà đi xung phong.
Tinh Tông Chủ nhăn ấn đường.
_Lãnh Tông Sư !.
ngươi chỉ là Đường Chủ lại vượt quyền Tông Chủ sao?Khiêm Tông Chủ còn chưa lên tiếng mà!.
Khiêm Tử Lăng nhìn Mộ Tuyết một cái rồi nói.
_Lời của Lãnh Mộ Tuyết cũng là ý của ta!.
nếu phải chặn đánh Ma Tộc ở Độc Cốc thì ta muốn Trường Bạch Tiên Môn cũng phải theo yểm trợ!.
Hàn Tiếu nhếch mép nói.
_Không phải Ngọc Liên Sơn cũng theo trợ giúp Bách Kiếm Môn đó sao?ngươi còn muốn Trường Bạch Tiên Môn chúng ta theo nữa à!.
vậy ở Lâm Hà ai chặn hả?Hai con đường chính để tiến sâu vào Hạ Trung Nguyên ,đường nào cũng quan trọng như nhau thôi.
Mộ Tuyết nói
_Hàn Trưởng Lão đã nói hai con đường như nhau vậy đổi lại đi!.
Bách Kiếm Môn ta sẽ cùng Tử Y Môn,Ngọc Liên Sơn Phái trấn giữ ở Lâm Hà,Trường Bạch Tiên Phái các ngươi,Hoàng Phụng Phái và hậu duệ Kim Sa Môn trấn giữ ở Độc Cốc.
Hàn Tiếu lại cứng họng.
_Hừ kế sách đã ngã ngũ !.
ngươi nói đổi là đổi sao?
_Hừ!.
vậy ngươi là cái thá gì mà bắt bọn ta đi nạp mạng là bọn ta phải đi.
?
_Ngươi!.
Giang Thiên Tứ từ đầu vẫn giữ nguyên ánh mắt thù hằn nhìn Mộ Tuyết ,bất ngờ lên tiếng.
_Bách Kiếm Môn các ngươi từ đầu đến giờ luôn bác bỏ kế sách chống Ma Giới của Tiên Quân ,phải chăng các ngươi đã có lòng rút khỏi chuyện này?
Đông Kỳ Vân liền nói
_Hơ!.
ngươi không lên tiếng thì chẳng ai ở đây nói ngươi bị câm đâu!.
thương thế chưa khỏi chạy đến đây làm gì?muốn kéo chân sau bọn ta à?Đồ bệnh !
Giang Thiên Tứ rút song đao ra hầm hầm sát khí.
_Đông Kỳ Vân ngươi nói ai bị bệnh hả?Có dám ra ngoài đấu một trận không?
_Hừ ta sợ ngươi hả?
Tịnh Tâm Sư Thái người kế vị Tông chủ Ngọc Liên Sơn lên tiếng.
_Chư vị đồng đạo xin bình tâm lại!.
Ma Giới mỗi ngày tiến sâu vào Hạ Trung Nguyên không ngừng nghỉ,sinh linh đồ thán,dân chúng kêu cứu,chúng ta là những người tu tiên có trách nhiệm bảo vệ dân thường,nên hợp sức tìm cách ngăn cản bọn chúng chứ đừng ở đây tàn sát lẫn nhau,cường địch trước mắt nội bộ đừng bất hoà.
Khiêm Tử Lăng nói.
_Bách Kiếm Môn ta sẽ đến Độc Cốc! nhưng đổi đồng quân Ngọc Liên Sơn Phái thành Hoàng Phụng Phái!.
.
nếu như Tiên Quân không đồng ý vậy Khiêm Tử Lăng ta sẽ rút hết đệ tử về lại Long Sơn Trấn tự trấn giữ Bách Kiếm Sơn Trang.
Mọi người có mặt nghe giọng quyết đoán của Khiêm Tử Lăng liền căng thẳng nhìn nhau,một lúc Tinh Quân Tông Chủ nói.
_Được!.
ta sẽ đổi như vậy! Duệ Tông chủ !.
ngươi nghĩ sao?
_Hừm! được!.
Độc Cốc thuộc địa phận Kim Hà là con đường phải đi qua nếu muốn vào địa phận Vi Sơn,vì Độc Cốc là một mảng rừng núi phủ đầy chướng khí trãi dài cả trăm dặm,nên con người không ai chọn đi đường này mà chỉ đi đường Lâm Hà qua phía Đông Vi Sơn,phía nam Tô Hà,nhưng Quỷ Quái thì lại rất thích đi con đường này ,chướng khí giúp bọn chúng tăng thêm ma lực,rừng núi hoang vắng không kẻ tu tiên nào thèm bước vào khá an toàn cho cả tiểu quỷ cấp thấp.
Đại quân đạo hiệp khi bước vào khu vực này phải mở kết giới bảo vệ bản thân ,kết giới là một vòng tròn ánh sáng vây quanh thân thể có công dụng xua khí độc không bám vào người.
Sương khói dày đặc,giơ tay không thấy năm ngón,các đạo hiệp liền vận linh lực tạo lửa cháy trên hai ngón tay để soi đường.
Đệ tử Bách Kiếm Môn thì khá hơn nhờ Hoả Lôi của Mộ Tuyết bay lơ lửng phía trước phát ra ánh lửa soi sáng cả khoảng rừng rộng.
_Soạt! soạt!
Duệ Tông Chủ lên tiếng cảnh báo cho đệ tử Hoàng Phụng.
_Cẩn thận có yêu khí!.
_Á! á!.
_Sực.
.
sực!.
Những đốm đỏ từ khoảng rừng tối om túa ra như mưa bám vào cổ, vào mặt,vào lưng của chúng đệ tử Hoàng Phụng và Tử Y đốt chích dữ dội,khiến bọn họ trúng độc ngã xuống,đau đớn lăn lộn trên đất,da phồng rộp lên thành những bóng nước rồi phát nổ lóc bóc.
_Á! là Huyết Giáp!.
Duệ Tuân trợn mắt thi triển linh lực đánh tan hàng ngàn con bọ cạp ánh sáng đỏ đang bò lạo xạo khắp nơi,miệng lẩm bẩm.
_Không thể nào! không thể nào!.
sao Huyết Giáp có thể xuất hiện được!.
Hạ Tông Chủ người kế nhiệm Tử Y Môn sau khi Mai Tông Chủ bị Xích Ma hạ sát,người tham gia trận đánh tiêu diệt Khiêm Lăng Thành khi xưa cũng há hốc mồm.
_Huyết Giáp sao?không thể nào!
Hắn vừa quét linh khí đánh tan cả ngàn con Huyết Giáp vừa nhìn qua phía Duệ Tuân,dò xét như để kiểm chứng điều gì.
Một hồi sau bọn Huyết Giáp không bò đến nữa,tam phái lấy lại bình tĩnh ,kiểm tra quân số đều bị tổn thất,số đệ tử Tử Y môn chết nhiều nhất,Bách Kiếm Môn nhờ có Khiêm Tử Lăng nhanh tay tạo kết giới bảo vệ bao lấy toàn quân nên kịp ngăn cản bọn bọ cạp ánh sáng tấn công,có một vài đệ tử ý chí yếu thấy hàng ngàn con bọ cạp rơi xuống đầu sợ quá bỏ chạy khỏi kết giới nên chết thảm.
Mộ Tuyết hỏi Tử Lăng.
_Ngươi có biết lai lịch của mấy con bọ cạp này không?Dường như hai lão Duệ Tuân và Hạ Du Chính này biết rất rõ về bọn chúng.
_Ta không biết! nhưng nhìn vẻ mặt thất thần khi nãy của bọn họ ta nghĩ lũ bọ này đã từng gây ám ảnh sâu sắc!.
ngươi đi sát bên ta! đoạn đường phía trước e rằng sẽ chạm trán Quỷ cấp cao của Ma Vực đó!
Đi phía sau tấm lưng cao lớn của Tử Lăng ,Mộ Tuyết cảm thấy rất yên lòng,mỉm cười.
Triệu Tử Nhẫn trông thấy liền hỏi.
_Lãnh sư huynh trong tình thế này mà huynh còn vui vẻ được sao?
Mộ Tuyết thu lại nụ cười ,nhướn cao mài.
_”Hừm! đồ nhiều chuyện!.
bà vui vẻ liên can gì đến ngươi! “
_Làm gì có đệ nhìn nhầm rồi!
_Véo!.
Giữa lúc này một tiếng rít gió bay về phía đại quân ,một luồn sáng đỏ phá nát cây cối vụt đến.
_Có ám muội cẩn thận!
Ba vị Tông Chủ liền dùng linh lực hợp sức chưởng ra cùng lúc đánh cản lại luồng sáng đỏ đang quét đến.
_Ầm!.
Tiếng nổ vang trời,khói bụi bay mịt mù.
Khi mọi thứ lắng xuống thì cách toàn quân khoảng ba trượng một thanh kiếm to lớn như cột đình xuất hiện bay lơ lửng trên không trứng,trên thân thanh kiếm có một lỗ hổng hình trăng khuyết gần chuôi kiếm,nó phát ánh sáng đỏ,vài tia điện ánh tím xẹt xẹt chốc chốc lại hiện ra bao quanh thân kiếm,tà khí của nó áp chế cả trăm đệ tử đứng hàng đầu khụy gối quỳ một chân xuống đất ,toàn thân như đông máu lại.
Tử Lăng ra lệnh các Đường Chủ mở chú thuật ngăn tà khí bảo vệ chúng đệ tử Bách Kiếm Môn tránh bị nhiễm vào người.
Duệ Tuân tê rần da đầu môi mấp máy,tay chân lạnh cứng.
_Oán Nguyệt!không! không thể nào!.
nó đã bị hủy rồi!.
hai mươi năm trước nó đã bị hủy rồi mà!
Hạ Du Chính ướt đẫm mồ hôi mặc dù đang ở rừng sương lạnh giá,run run nói
_Khiêm Lăng Thành!.
không thể nào?
Từ trong màn đêm ma quái bổng vang lên tiếng cười lanh lảnh làm núi rừng rung chuyển,người nghe phải bịt cả hai tai nếu không muốn màng nhĩ bị xé nát.
_Ha ha ha ha!.
Mọi người sởn gai ốc run rẩy nhìn nhau hoảng mang.
_Gì vậy,ai vậy!.
_Quỷ quái gì vậy ?
_Tai ta đau quá dừng đi,đừng cười nữa aaa!
Một người cao lớn mặc chiến bào màu đen của Hoàng Gia Ma Vực xuất hiện từ phía trên trời ,hạ dần xuống ngự chân đứng trên chuôi kiếm Oán Nguyệt vẫn đang lơ lửng.
Hắn có làn da trắng ngần,dưới ánh sáng chập chờn của những ngọn lửa linh lực trông lại càng rõ hơn,khuôn mặt anh tuấn ,giữa trán một dấu huyết ấn hình ngọn lửa rõ rệt,mắt phượng đỏ ngầu,mài kiếm sắc lạnh,miệng cười để lộ hàm răng trắng tinh với bốn răng nanh dài như sói.
Vừa đẹp vừa hùng ác khiến người nhìn lạnh cả sống lưng.
Chúng đạo hiệp há hốc mồm kinh hãi.
_Đó đó không phải là Khiêm Tông Chủ sao?
_Điên à! Khiêm Tử Lăng đang đứng ở phía trước kìa!
_Sao giống hệt như Khiêm Tông Chủ vậy?hắn là ai!
_Không giống đâu! mắt hắn đỏ ngầu thế kia mà! là Quỷ cấp Tuyệt Đại đó!.
_Chỉ là biến hình thôi!.
Quỷ Quái con nào mà không nhái theo hình dạng con người!.
Mộ Tuyết và Kỳ Vân trợn mắt nhìn nhau
_Lăng Đỏ hả?
_Đỏ nào chứ hắn mặc chiến bào màu đen mà!.
không phải!.
tên Đỏ chính hiệu còn đứng ở phía trước kìa!
_Vậy là ai hả sao giống Khiêm Tử Lăng vậy?
Duệ Tuân hét lên
_Khiêm Lăng Thành?