Đọc truyện Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện – Chương 40: Thức tỉnh
Nghe Minh Cảnh nói xong Khuynh Doanh vẫn chưa hết ngạc nhiên, cậu lúc này mang một nỗi đầy hoang mang, cậu hỏi lại y:
– Vậy bây giờ Yên Quốc do ai cai trị?
Minh Cảnh thở dài nói:
– Tam Hoàng tử đương thời- Lăng Vương.
Nghe được từ ” Tam Hoàng tử” mặt cậu liền biến sắc. Cậu chưa tin được điều mình vừa nghe được là thật.
Nếu xem xét lại thì đây là chuyện vốn rất bình thường bởi lẽ nếu Thái tử xảy ra chuyện gì thì Nhị Hoàng tử hoặc Tam Hoàng tử sẽ là người thay thế, nhưng Tam Hoàng tử lại là người có thế lực, có chỗ dựa còn Nhị Hoàng tử không thể có lực lượng bằng y, việc này xảy ra là điều không có gì bất ngờ cả.
Minh Cảnh đưa cậu vào trong nhà, nhìn thấy tiểu Tử Thanh đang ở trên lưng cậu, y liền hỏi:
– Cậu nhóc nào đây?
Khuynh Doanh mặt nổi gân xanh nói:
– Thành chủ của nhà ngươi đấy!!!
Minh Cảnh hoảng hốt:
– Cái gì cơ???
Khuynh Doanh không thèm để ý cậu nói gì, cậu lập tức chen vào nói:
– Ở Dược Quốc lâu vậy chắc y thuật ngươi cao siêu lắm rồi, xem cho thành chủ đại nhân của ngươi đi!
Minh Cảnh giờ mới để ý tiểu Tử Thanh không hề bình thường chút nào. Cậu lập tức hét lên:
– Mau thả y xuống, chạy mau!
Khuynh Doanh ngẩn ngơ chưa hiểu gì, quay ra thấy Minh Cảnh đang lập một kết giới phòng ngự cấp cao, đang hoảng hốt gọi cậu vào. Bỗng nhiên có một luồng linh lực xuất hiện từ phía tiểu Tử Thanh, nó vốn đang bị nén trong phong ấn đột nhiên lại thoát ra. Nguồn linh lực ấy tạo thành một vụ nổ linh lực lập tực bắn bay Khuynh Doanh ra bên ngoài, Minh Cảnh vì có kết giới phòng ngự lên miễn cưỡng chống đỡ lại được. Tử Thanh bỗng dưng tỉnh dậy, tròng mắt cậu biến thành màu vàng, cậu phóng lớn cơ thể về dạng ban đầu, cậu đi về phía căn phòng bị khóa kia. Ngay lập tức Tử Thanh phá khóa đi vào trong căn phòng kia, cậu đọc một chú thuật nào đó khởi động trận pháp chỗ Thụy Vương. Xong cậu đi tới chỗ Khuynh Doanh bế y vào trong, cậu tạo một ấn ký ẩn trên Khuynh Doanh, xong cậu quay lại nói với Minh Cảnh:
– Đừng để cậu ấy biết!
Sau đó xuất hiện một giọng nào đó bên cạnh cậu.
[Phát hiện lỗi]
[Phát hiện lỗi]
[Phát hiện lỗi]
[Loại bỏ lỗi]
[Vô hiệu hóa quyền tác giả]
[Thất bại]
..
[Thành công loại bỏ bug]
…..
….
…
Ngay lập tức Tử Thanh lại biến nhỏ lại, ngã xuống đất tiếp tục ngủ.
Khuynh Doanh sáng hôm sau tỉnh dậy thấy bên cạch mình là tiểu Tử Thanh đang ngủ say, còn một người đang ngồi uống trà ở gần đó. Cậu ngồi dậy nhìn mới nhận ra người kia là Thụy Vương. Thụy Vương tưởng rằng đã chết nhưng y vẫn còn sống. Khuynh Doanh lập tức đứng dậy rút kiếm chĩa về phía hắn. Người hoàng thúc của cậu vẫn ngồi trên ghế, điềm nhiên nói:
– Cho dù có kiếm thì con vẫn không đánh lại được ta. Hơn nữa ta không có ý định hại chết ân nhân.
Nói rồi hắn ta tỉnh bơ tiếp tục uống trà. Khuynh Doanh cơ thể vẫn còn bị thương không nhẹ sau hôm qua khiến cậu nằm ngã xuống giường. Lúc này tiểu Tử Thanh tỉnh dậy, cậu bé ngơ ngác nhìn xung quanh. Trước một nơi đầy xa lạ cậu lập tức kéo lấy áo Khuynh Doanh gặng hỏi:
– Ca ca, ca ca chúng ta đang ở đâu thế?
Nhưng Khuynh Doanh nằm bất tỉnh nhân sự mất rồi. Cậu sợ hãi nhìn xung quanh, bộ mặt nhìn như sắp khóc, hết sức đáng yêu. Thụy Vương nhìn cậu thầm cười:
– Một con người tài giỏi không ngờ lại có kết cục thế này.
Bỗng nhiên Tử Thanh tròng mắt lại chuyển sang vàng, cậu cười khẩy nói:
– Thế Thụy Vương gia đã thua dưới tay người có kết cục như này thì sao?
Thụy Vương giật mình hỏi:
– Sao ngươi có thể sử dụng cả hai thần thức!
Tử Thanh không thèm để ý đáp:
– Vấn đề ngài chưa cần biết a! Hệ thống vẫn quá mạnh so với chúng ta.
Thụy Vương nghe vậy chỉ biết thầm nghĩ:” Hệ thống là cái gì?”
Sau đó mắt cậu lại chuyển về như ban đầu, tiểu Tử Thanh tỉnh lại. Thụy Vương tươi cười nói với cậu bé:
– Ngươi đói chưa! Ta dẫn ngươi ra bếp!
Cậu đi theo y ra bếp, Minh Cảnh đang nấu cháo hương vị món cháo sen vô cùng quen thuộc của cả bốn người bọn họ.
Tiểu Tử Thanh chạy tới chỗ cậu hỏi:
– Cả hai người đều là bạn của Khuynh Doanh ca ca à?
Minh Cảnh cười chừ nói:
– À,.. ừ thì.. Đúng rồi..hay không nhỉ? Ahaha…
Tử Thanh cười tươi nói với họ:
– Hai người có dung mạo đẹp ghê!
Hai người họ nhìn nhau chỉ biết cười khổ mà thôi. Bỗng Tử Thanh hỏi:
– Hai ca ca tên gì thế?
Minh Cảnh thì không sao nhưng đây là lần đầu có người hỏi tên của Thụy Vương. Minh Cảnh nghe hơi sốc quay về phía Thụy Vương. Thụy Vương nhìn về phía cậu lắc đầu rồi ngồi xuống bên cạnh tiểu Tử Thanh nói với y:
– Ta là Gia Thành còn anh bạn kia là Minh Cảnh.
Tiểu Tử Thanh nhìn hai người họ nói:
– Vậy đệ gọi hai người là Minh Cảnh ca ca và Gia Thành ca ca nha!
Gia Thành ( Thụy Vương) mỉm cười gật đầu. Y nói với Minh Cảnh:
– Chúng ta sẽ làm lại từ đầu, phải không?
Minh Cảnh đáp:
– Umh.
Một lúc sau Khuynh Doanh tỉnh lại, nhìn xung quanh không thấy tiểu Tử Thanh đâu, cậu vội vã chạy đi tìm y. Đi tới bếp cậu thấy Tử Thanh đang nấu ăn với Minh Cảnh và Thụy Vương vô cùng vui vẻ. Cậu chạy tới chỗ họ, tiểu Tử Thanh gọi cậu:
– Khuynh Doanh ca ca, chúng ta cùng ăn cháo đi.
Khuynh Doanh đi chậm lại, tiểu Tử Thanh lại kéo cậu tới vui vẻ nói:
– Nhanh lên, nhanh lên đi! Gia Thành ca ca bảo đệ là sẽ cho đệ đi chơi khi chúng ta ăn xong đó!
Khuynh Doanh không biết nói gì cùng ra bàn ăn với tiểu Tử Thanh. Tử Thanh lại nói tiếp:
– Bây giờ Gia Thành huynh là Đại ca, Khuynh Doanh huynh là Nhị ca, Minh Cảnh huynh là Tam ca của đệ nha!
Tiểu Tử Thanh lại cười tươi ngồi lên bàn ăn. Bữa ăn kết thúc một cách nhanh chóng. Họ cùng nhau chuẩn bị chuyến đi về Yên Quốc.
*****
[Chuyên mục Cá và main] (part 1)
Tử Thanh: Cá Ươn sao sau khi ta bị thu nhỏ toàn gọi ta là ” Tiểu Tử Thanh” vậy.
Cá Ươn: Cá có làm gì sai đâu, ngươi nhỏ đi thì gọi ngươi là tiểu Tử Thanh là đúng rồi. Hay là ngươi muốn Cá để là Tiểu Thanh.
Tử Thanh: Thôi cho ta khiếu a! Nhưng sao lại để tiểu Tử Thanh bảo hai người kia đẹp trai vậy?
Cá Ươn:…
Tử Thanh: 💢💢💢 Con Cá kia trả lại liêm sỉ cho ta!!!
*****
– Hết chương 36-