Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 28: Thế Giới Thứ Nhất: Ngược Lão Nam Nhân Hào Môn (28)


Đọc truyện Tôi Thực Sự Là Tra Thụ – Chương 28: Thế Giới Thứ Nhất: Ngược Lão Nam Nhân Hào Môn (28)

Trì Chiếu che ngực nội thương, xách cái rương đi về hướng phòng cho khách quý.

Đúng giờ tan học như ngày thường, Trì Chiếu về Lý gia, chú Trương đang chuẩn bị tan làm, nhìn thấy cậu, ông lập tức đứng thẳng người rồi hơi hơi khom lưng với Trì Chiếu.

Từ khi quan hệ giữa cậu và Lý Nhất Hàn thay đổi, thái độ của chú Trương cũng thay đổi, trước kia ông nhìn Thích Nguyên là dùng ánh mắt tám phần từ ái hai phần trìu mến, hiện tại chỉ còn lại năm phần khách sáo năm phần tôn kính, nhưng lại phù hợp với thân phận quản gia của ông.

Nhìn cặp mắt xa cách cùng đạm mạc kia, Trì Chiếu đứng tại chỗ không động.

Đối với người thế giới này, Trì Chiếu theo bản năng đều sẽ không đi chú ý, bởi vì cậu sợ mình sẽ có quá nhiều cảm tình, nhưng chú Trương không giống. Lúc cậu vừa tới thế giới này, người thứ nhất nhìn thấy là Lý Nhất Hàn, người thứ hai chính là chú Trương, ông luôn là cười tủm tỉm nhìn cậu, còn sẽ giúp cậu mua đồ ăn vặt cho Tiểu Béo, thật là một ông chú hiền lành.

Chú Trương thay quần áo của mình rồi chuẩn bị đi, ông thấy Trì Chiếu không định tránh ra, thì định đi ra cửa sau, mới vừa xoay người, Trì Chiếu liền hỏi một câu.

“Con và sinh thành người yêu, ngài khó có thể tiếp thu sao?”

Bước chân chú Trương khựng lại, ông hơi hơi than một tiếng, lại quay người bình tĩnh nhìn Trì Chiếu.

“Không khó tiếp thu, tuy rằng tuổi tôi lớn, nhưng không phải lão hồ đồ, ở bên tiên sinh làm việc nhiều năm như vậy, thực lòng mà nói thì kể cả tiên sinh ở bên một con chim, tôi đều sẽ nhẹ nhàng tiếp thu, huống chi là, tôi càng vui vẻ.”

“Vậy vì sao……”

Chú Trương không chờ cậu hỏi xong, “Bởi vì, Thích Nguyên thiếu gia, ngài cũng không phải thật sự muốn cùng tiên sinh trở thành người yêu.”


Thân là quản gia, nói câu này thật sự không hợp quy củ, nhưng ở chỗ này đã nhiều năm, chú Trương đã sớm coi mình là một nửa trưởng bối của Lý Nhất Hàn, tận mắt thấy tiểu bối gặp phải tình cảnh này, ông không thể làm gì, trong khoảng thời gian này cũng đủ nghẹn khuất.

Chú Trương nghi ngờ nhìn Trì Chiếu, “Tôi thật không rõ, rốt cuộc ngài muốn cái gì? Nếu ngài chỉ muốn chơi một chút, vậy thì không nên trêu chọc tiên sinh, tiên sinh không phải đối tượng ngài có thể chơi nổi.”

Cái này Trì Chiếu biết, cái giá phải trả của việc chơi một chút là gãy chân mắt mù, sống sờ sờ đói chết, cậu đều nhớ kỹ, một chút không quên.

Không bao lâu nữa, cậu phải đi rồi, lúc ở ngân hàng cậu lấy hai chồng tiền từ trong rương, chắc khoảng hơn mười vạn một chút, đến lúc đó mua vé máy bay xuất ngoại cần một vạn, tiền còn lại một nửa dùng để thuê nhà, một nửa giải quyết cuộc sống sinh hoạt hàng ngày cùng vấn đề ăn uống, cuộc sống qua ngày không sung sướng, nhưng tóm lại sẽ không đói chết.

Lớn như vậy rồi, Trì Chiếu chưa trải qua ngày nào khổ cực, cậu than một tiếng ở trong lòng, sau đó nâng đôi mắt, nhìn chú Trương nói: “Mấy ngày nay, phiền toái ngài.”

Chú Trương sửng sốt, Trì Chiếu lướt qua ông trở về phòng mình.

Sau khi trộm phần văn kiện kia đi, Trì Chiếu không để lại văn kiện theo vị trí cũ, cậu cố ý xáo trộn mấy hộp văn kiện, hộp văn kiện bị trống để văn kiện khác vào, lúc này hộp trống không lại là hồ sơ kế hoạch của tập đoàn sáu tháng cuối năm, trước khi đi Trì Chiếu cố ý để hộp văn kiện lệch ra một chút, như vậy Lý Nhất Hàn đã có thể phát hiện có người động vào, lại còn có thể khiến hắn không phát hiện mình cố tình làm vậy.

Vài ngày trước Lý Nhất Hàn đã trở về, có lẽ hắn đã phát hiện ra điều khác thường, nhưng mấy ngày nay hành vi hắn thể hiện đều giống như trước đây, Trì Chiếu cân nhắc, đây là giương cung mà không bắn, chuẩn bị thu thập chứng cứ, chuẩn bị một lần tóm gọn.

Nhân lúc hắn thu thập chứng cứ, mình cũng nên tiến hành bước tiếp theo.

Đi cho hắn bắt gian.

Trì Chiếu lại bắt đầu phát ngốc, Tiểu Béo ở trong phòng đi tới đi lui, cuối cùng đi bộ đến trước phòng Trì Chiếu, nó nghiêng đầu nhìn thoáng qua Trì Chiếu, cảm thấy trạng thái tên hốt phân nhà mình không đúng, nó ngồi xổm trên mặt đất suy nghĩ trong chốc lát, cố đi qua đi, cống hiến cặp mông lông xù xù.


– – Vuốt đi, bổn chủ nhân biết ngươi muốn vuốt.

Mông đưa tới cửa, nào có đạo lý không sờ, Trì Chiếu ôm Tiểu Béo vào trong ngực, cũng không biết qua bao lâu, Lý Nhất Hàn đã trở lại. Lại nhìn lông ở mông Tiểu Béo, mắt thường có thể thấy đã bị thưa đi không ít.

…… Sắp vuốt trọc rồi.

Lý Nhất Hàn đứng ở cửa, thấy hắn trở về, Tiểu Béo đã biết mình được cứu rồi, nó lệ nóng quanh tròng meo một tiếng, cuộc đời mèo lần đầu tiên kích động, Trì Chiếu máy móc lặp lại động tác cuối cùng là tạm dừng vài giây, nhìn Tiểu Béo nhanh chóng chạy thoát.

“Ăn cơm chưa?”

Lý Nhất Hàn không có cảm xúc gì nhìn cậu “Xuống ăn cơm”

Bữa cơm chiều này ăn vô cùng im lặng, hệ thống cũng không dám ríu rít, Tiểu Béo cũng yên lặng ngồi xổm một bên, âm thầm quan sát hai người kia. Nhà ăn đang yên tĩnh, đột nhiên truyền đến thanh âm Lý Nhất Hàn, “Anh còn ít việc chưa làm xong, lên lầu trước.”

Trì Chiếu ngơ ngác ngẩng đầu, “Vâng, tiên sinh, đừng quá vất vả, đi ngủ sớm một chút.”

Mấy tháng gần đây bọn họ vẫn luôn ở cùng một chỗ, Trì Chiếu theo bản năng nói một câu, cho rằng đêm nay Lý Nhất Hàn sẽ không ngủ cùng một phòng với mình, Lý Nhất Hàn im lặng nhìn cậu hai giây, cuối cùng không nói gì đi lên lầu.

Lý Nhất Hàn đi rồi, đồ ăn ăn vào miệng cũng nhạt như nước ốc, Trì Chiếu buông chiếc đũa, cũng trở lại trên lầu, cậu ngồi dựa vào cạnh cửa, không xem di động, không xoa mèo, cứ như vậy ngồi nửa đêm.


Đột nhiên, cậu nói: “Hệ thống.”

Hệ thống như hiểu rõ cậu muốn nói gì, nó cảnh giác ừ một tiếng.

“Tôi không muốn hại Lý Nhất Hàn.”

Trầm mặc một lát, hệ thống lại ừ một tiếng. Không ai nguyện ý đi hại người khác, người nguyện ý đều là cặn bã, mà hệ thống bọn nó cũng sẽ không buộc định cùng cặn bã.

“Nhưng tôi cũng muốn về nhà.”

Trì Chiếu ủ rũ cúi đầu, giọng nói nhỏ đi rất nhiều, “Hắn thật sự có thể sống sót, sẽ không xảy ra việc ngoài ý muốn giống như tôi, cứ tùy tùy tiện tiện chết đi đúng không?”

Bởi vì Trì Chiếu qua đời ngoài ý muốn, cậu đang đi trên đường thì tự dưng trên trời rơi xuống thứ gì đó, cậu còn chưa kịp nhìn ra đó là thứ gì thì đã chết rồi.

Cách chết này đúng là quá tùy tiện.

Sự sống đã rất khó khăn, đầu tiên phải có hai bên nam nữ tình đầu ý hợp nguyện ý kết hôn, sau đó mới có mang thai, hoài thai chín tháng, người mẹ chịu đủ khổ, lúc sinh con thì dùng cả tính mạng đánh cuộc trên bàn giải phẫu, sau đó mới có thể hưởng thụ cảm giác chào đón sinh mệnh mới ra đời. Một sinh mệnh tới trần thế không dễ, nhưng tử vong quá dễ dàng, dễ đến nỗi khiến người ta cảm thấy bi thương.

Nếu ngày cửa hàng thực phẩm không bị chập mạch điện, trường học sẽ không bị ngắt điện theo, nếu trường học không ngắt điện theo, Trì Chiếu sẽ không vì phòng ngủ quá nóng mà lựa chọ ra ngoài đi bộ, nếu trời cao không khiến đứa trẻ nhỏ thấy thích thú nghịch ngợm, nó sẽ không ném chậu hoa đi, con chó to nhà nó cũng sẽ không hất bay chậu hoa đi mất, đụng trúng đầu cậu.

Mấy câu chuyện liên tiếp này nghe thì buồn cười, nhưng lại gây ra bi kịch không ai cười nổi, phần lớn mọi người sẽ nói, làm gì có nhiều nếu như vậy, nhưng sự thật là, chuyện ngày đó đã xảy ra, câu chuyện có nhiều chữ nếu như vậy đã thực sự xảy ra mà không ai ngờ tới.

Hệ thống cứng họng, nó đương nhiên biết Trì Chiếu là người.gặp chuyện này, nửa ngày sau, nó mới nói nói.

【 sẽ không, bởi vì Lý Nhất Hàn không giống cậu. 】


“Không giống chỗ nào?”

【 Cuộc sống của cậu bắt đầu khi gặp được tôi, mà cuộc đời của Lý Nhất Hàn, chỉ khi cậu chết đi thì mới bắt đầu. Hiện tại cuộc đời hắn chưa bắt đầu, cho nên hắn sẽ không chết. 】

Khó có lúc.hệ thống có thể thốt ra một câu có thâm ý, Trì Chiếu giật mình, ngược lại khẽ cười một tiếng, “Có thể sống là tốt rồi.”

Cuộc đối thoại của bọn họ kết thúc, ngoài cửa phòng cũng truyền đến tiếng mở cửa, Lý Nhất Hàn đi ra từ phòng sách, Trì Chiếu nín thở nghe, một lát sau, tiếng đóng cửa lại truyền đến, hắn về phòng ngủ.

Trì Chiếu ngồi xếp bằng dưới đất, đợi

chừng nửa tiếng, cậu mới rón ra rón rén đi ra ngoài.

Đi xuống tầng hầm ngầm, Trì Chiếu không dám bật đèn, cứ như vậy sờ soạng đi xuống cho đến khi đi qua tầng hầm ngầm, vào gara cậu mới dám ấn mở đèn trên vách tường.

Hôm nay làm xong chuyện này, sáng mai cậu sẽ phải ngồi máy bay rời đi, đến lúc đó vẫn có thể mua vé máy bay, bởi vì thế giới luôn để lại một vé cho cậu. Trì Chiếu không sợ bị camera theo dõi quay được, vì thế cứ như vậy công khai đi quanh xe Lý Nhất Hàn vòng tới vòng lui.

“Công cụ đâu?”

【 Trong ngăn tủ bên kia. 】

– ————-••••••—————–

Mai hoặc tối nay sẽ có chương cuối cùng thế giới thứ nhất. Như lệ cũ nha quý dị, càng nhiều cmt thì editor càng chăm, càng sớm ra chương. Iu tất cả mọi người (・”з”・)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.