Đọc truyện Tôi Thích Em, Nguyên Tử ! – Chương 2
Min rất buồn khi thấy mấy bạn đọc chùa đó nha,đọc mà không cmt gì hết á,mỗi một bạn tên “min” cmt thôi hà.Chắc Min không viết tiếp chap nữa,mấy bạn đọc xong chap này mà không cmt thì Min không viết nữa đâu.TT-TT 🙁 🙁
——————————————
-Chí Hoành, tuần sau bọn mình chuyển tới ký túc xá rồi,cậu có nôn không?-Vương Nguyên hỏi nhỏ.
-Chẳng phải là tụi mình đã ở ký túc xá nhiều năm rồi sao,còn nôn gì,tớ thấy cũng thường thôi mà!Đừng có lo quá thế!-Chí Hoành vỗ vai cậu,cười tươi.
-Tớ chẳng ở cùng phòng cậu thì sao chứ?Tớ không muốn đâu!-Vương Nguyên nũng nịu.
-Má biết con trai má không quen nhưng cũng phải xa má để kiếm người yêu đi chứ hả.-Hoành châm chọc,chạy đi.
-Má cái đầu cậu ấy,có tin bị ăn đập không hả!!!-Vương Nguyên sau khi tiêu hóa hết lời của Chí Hoành thì la lớn rồi đuổi theo.Hai cái bóng đuổi nhau trên con đường nắng cùng tiếng cười giòn tan phá tan không khí im lặng bao trùm.
~~Ngày hôm sau
~Vương Nguyên hôm nay đến lớp rất sớm nha,cậu là muốn tham quan trường đó.
Vương Nguyên đi một mình do tên Chí Hoành kia vẫn còn say giấc.Trường của cậu học quả thực rất rộng nha,gồm ba tòa nhà,thiết kế theo hình chữ U nằm giữa chính là khu học chính,hai bên tòa nhà đó là hai tòa nhà chữ I -ký túc xá của trường.Sau mấy tòa nhà là hoa viên trường,trồng nhiều hoa đủ loại,tạo nên khung cảnh nên thơ.Giữa hoa viên chính là thư viện,nó được xây trong hoa viên để học sinh vừa học vừa có thể thư giãn.Can-teen trường được xây một nơi riêng biệt,vừa tiện lợi vừa sạch đẹp và cũng là nơi Vương Nguyên rất thích.
-Nè nhóc!-Nghe được tiếng ai đó,Vương Nguyên quay người lại,là một chị gái rất xinh nhưng…
-Là chị gọi em sao?-Vương Nguyên cười tươi.
-Là nhóc đó,đang làm gì đó?-Chị cười tươi,hai lún đồng tiền xuất hiện làm cho cậu ngây người.
-Dạ,tham quan thôi ạ!-Cậu trả lời,mặt thoáng đỏ.
-Học sinh mới hả?Em tên gì?Lớp mấy?-Chị hỏi một tràng,không đợi cậu kịp tiêu hóa.
-Dạ em là Vương Nguyên,10A2 ạ!-Vương Nguyên trả lời,tâm hồn vẫn bay theo gió.[Min:Ca dại gái à?Em méc Khải ca nè haha :P;Khải:Dám viết thế hả nhóc!Muốn ăn đập không?;Min:Đại ca ăn giấm chua hehe ^^]
-Cho chị làm quen nha!-Chị cười lần nữa,lại mất máu con người ta-Chị là Vương Dịch Lưu Hy Thương!Cứ gọi sư tỉ được rồi,cần gì cứ tìm chị,lớp 11A1,chị kết em đó!-Chị tặng cho cậu nụ cười rồi đi.[Min:Tên này có gì kì hông nà,cmt đi!^^]
“Chị kết em đó”,cái câu nói làm cậu ngây người,Chí Hoành đứng cạnh từ bao giờ,gọi hoài mà chẳng thấy Vương Nguyên phản ứng nên mới nhéo cho cậu một cái.
-Chí Hoành nhà cậu bị điên à,có biết gọi không hả?-Vương Nguyên nhăn mặt.
-Chả phải đã gọi lần thứ n rồi sao hả!Còn không vào lớp sao,đứng đực ra đấy làm gì chứ,đi!-Hoành lôi cậu từ hoa viên lên lớp.
Buổi học hôm đó cậu cứ thẫn thờ lầm bầm gì đó,may cho cậu hôm nay chỉ toàn tiết phụ thôi đó.Nhưng Tuấn Khải ngồi cạnh chỉ biết nhìn cậu lắc đầu ngao ngán.
-Hey,Vương Nguyên,ra chơi rồi kìa!-Chí Hoành lắc lắc tay cậu.
-Vương Dịch Lưu Hy Thương…Hả hả cậu nói gì?-Vương Nguyên sực tỉnh,bụng cũng đang biểu tình dữ dội,cần cung cấp lương thực liền ngay và lập tức.
-Đi ăn!Nhanh!-Chí Hoành kéo cậu,làm cậu quên mất mình đang suy nghĩ gì,từ sau quên luôn.
Tuần sau cậu bắt đầu tới ký túc xá,chung phòng với Tuấn Khải.
Thi chất lượng đầu năm,Vương Nguyên hơi thấp điểm môn toán mà tên bên cạnh lại giỏi vô cùng.
-Tuấn Khải,anh giúp tôi giải bài này đi.
-Tuấn Khải,giảng bài này giúp tôi.
-Tuấn Khải,anh giảng lại bài này đi nha.
…………
Một tuần Vương Nguyên cứ không để anh kịp nghỉ ngơi,mà Tuấn Khải lần nào cũng đồng ý giúp cậu vô điều kiện.
-Cậu cho tôi giây phút bình yên,có được không hả!Đừng có làm phiền tôi nhiều như vậy!-Lần này thì anh giận thật rồi,ai cũng cần có thời gian riêng tư mà.
Vương Nguyên không nói,liền ra ngoài.
-Cậu giận đấy hả?-Tuấn Khải hỏi theo.
Không một câu trả lời.
Ngày hôm sau,đúng là Vương Nguyên không làm phiền anh nữa.
-Vương Nguyên!-Nghe tiếng quen thuộc,Vương Nguyên quay mặt ra cửa lớp.
-Hy Thương sư tỉ!-Vương Nguyên gọi,thu hút ánh mắt của mọi người trong lớp,cả Tuấn Khải.
Hy Thương bước vào trong lớp,dắt tay Vương Nguyên ra ngoài.Cả lớp bắt đầu nháo nhào lên.
[END CHAP]
————————–
#Khi đã rung rinh trước một ai đó là có thể làm mọi điều để chiếm được trái tim của người đó#
————————–
Mấy bạn mà không cmt nữa là mình không đăng chào nữa đâu.Đang có tâm trạng không tốt đâu đó,mấy bạn không cmt thì mình làm sao biết được truyện hay hay dở được.Làm ơn cmt cho mình nha,cũng cảm ơn bạn”min” đã cmt để mình có động lực viết tiếp,xie xie.