Tôi Thích Em, Đồ Bướng Bỉnh À !

Chương 92


Bạn đang đọc Tôi Thích Em, Đồ Bướng Bỉnh À !: Chương 92

Phong quay đi, cười gượng , lên xe phóng vút đi
Nó có cảm giác khó chịu, lòng nóng như lửa đốt ngồi cạnh hắn mà thấp thỏm mãi
– Em sao vậy – hắn ngồi cạnh mà bị sự thấp thỏm của nó truyền sang
– Không đâu – nó cười huề rồi quay mặt ra ngoài
Hắn cũng thôi không nói gì, trên môi còn nở nụ cười ngập tràn hạnh phúc
Nhà Nó
Hắn với nó sau 1 hồi vật lộn trong siêu thị, hắn cứ vui vẻ hí hửng kéo nó đi khắp nơi, nó cười nhưng chả hiểu sao cứ có cái gì khó chịu quá khiến nó không tài nào vui nổi
Hắn hôm nay bị thần kinh hay sao í, bình thường đi đâu hắn cũng không bao giờ mua gì hết, toàn nó nhặt, nhặt hàng đống, giờ thì ngược lại hắn mua hàng đống, lấy hàng tấn ( cái này nói hơi bị quá )
Phong về nhà chả nói chả rằng đi thẳng lên phòng, không giống như hắn, phong chọn cách im lặng, không bê tha hay đau khổ, chỉ ngồi im suy nghĩ, suy nghĩ về bản thân về cả hắn và nhiều nhất vẫn là nó,
Liệu có nên nói cho nó hay giữ im lặng ?? Nếu nói sẽ khiến hắn nó bị sứt mẻ tình cảm, phong không muốn là người thứ 3 , nhưng cứ ngày nào cũng nhìn hắn nó tình cảm khiến phong đau tê tái,
Trên ghế sofa nhà nó, nó đang ngồi thẳng đứng giống thanh niên nghiêm túc, hắn thì vặn va vặn vẹo, cuối cũng thì gối đầu lên đùi nó chơi điện thoại mà nó không thèm để tâm, bình thương nếu hắn làm như vậy nó sẽ cho hắn vài cước bay ra ngoài nhưng cứ im lặng trầm tư suy nghĩ
– quỳnh anh – hắn vừa nghịch điện thoại vừa gọi tên này
-..- nó cứ đơ ra
– quỳnh anh!!!- hắn cau mày gọi to
– Hả, sao thế?- nó giật mình
– em sao vậy – hắn véo mũi nó mạnh cho nó tỉnh
– Đau.. đồ điên- nó cau mặt
– Hì hì- hắn tự nhiên bật ngồi dậy, cộc luôn vào đầu nó
– TRẦN ANH QUÂN !!!- nó rống ầm lên

– Sao không? À tý anh nấu em nhé, xem tay nghề của chồng tương lai này thế nào nhé!!- hắn cười
– Anh nấu nhỡ tôi chết thì saooooooooooooooooooo ???- nó vênh mặt
– Nếu em die anh sẽ ăn món đó rồi ôm em chết cùng- hắn nhe nhởn
– Đồ điên- nó liếc hắn 1 cái, càng ngày càng sến, sến mức kinh khủng
– Anh đi nấu đây- hắn chạy thoắt vào bếp
– ……………..- nó cười nhìn theo hắn
—— Nhà bếp
Hắn đang cặm cụi , nhưng phải công nhận hắn nấu giỏi lắm nha, có tài lắm đó , nó cứ đứng bên cạnh tủm tỉm như hạnh phúc lắm ( gato gato)
Hắn vừa nấu vừa liên tưởng đến cảnh vợ chồng cũng nhau nấu ăn thì quay phắt sang bắt nó thái thịt
– Quỳnh Anh
– hở- nó ngáo ngáo
– Thái đi, thái mỏng nhé- hắn cười
– Biết ròi- nó
– Này- nó gọi hắn
– Sao?- hắn quay sang
– Hôm nay anh đẹp trai thật đấy- nó ngượng quá cúi gằm xuống thái thịt
– Khen thừa- hắn chả mảy may đến lời khen đó vì hắn cứ thấy nó liếc trộm hắn suốt, chả qua hắn không vạch trần thôi vì sợ nó ngại
– Đồ tự sướng- nó bĩu môi,

– …………..- hắn đơ, nó vừa khen hắn xong mà
Còn nó ngại quá cứ cúi gằm thái , thái như điên ( thái thịt mà như điên là hơi bị hư cấu đó =)) )
Sau 1 hồi tĩnh tâm , phong đã đưa ra quyết định
Sẽ không bao giờ nói cho nó biết chuyện phong thích nó, im lặng im lặng, ( cái này là yêu đơn phương đó mấy bác, nhưng đừng khinh bỉ anh này nha, về sau anh í góp phần quan trọng lớm)
Sau bữa ăn đầy và cả ngày quấn lấy nhau giữa hắn và nó, hắn nó cùng lên tầng nhắm sao tâm sự triền miên
Cuối cùng thì
– Cho Anh hôn em Nhá
– Không
– Má thôi
– không
– Có
– không
-có
-không
– có
– Chụt – vào má nó cái rõ kêu
– Anh yêu em- hắn cười
– Ghét…………- nó cấu hắn cái
—————–
Đã kết thúc cuộc hành trình năm lớp 10
Chap sau sẽ là sau 2 năm về tình yêu hắn nó sẽ là lớp 12 đó,
Rồi …………………
Thôi t/g ngủ đây … hazi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.