Bạn đang đọc Tôi Thích Em, Đồ Bướng Bỉnh À !: Chương 56: Cuộc Thi ” Tiếng Hát Học Sinh” 4
Nhà hắn
Hắn từ lúc ở nhà hắn cứ cười như tên bị tâm thần
– Mày sao đấy- duy lạ
– không có gì?- hắn cười
– ……- duy lướt từ đầu đến chân hắn, tên này lạ quá cơ
– Này sao nãy giờ mày không nói gì?- hắn lạ khi thấy phong im bặt
-……- phong không thèm nói lại phi thẳng lên phòng luôn
Về phòng phong tức muốn chết mà, tách tập như thế thì tức mà, đang định có ý định dậy nó tập mà lại bị bắt tập riêng, đã vậy quân lại còn tập với nó chứ, cô nam quả nữ ở ới nhau thật là không biết cái gì nữa ( lại thêm 1 anh đầu óc đen tối)
Hắn lại ngược lại, sướng muốn chết quá đi à, mấy khi được ở riêng nó, trời ơi mới nghĩ đến mà hắn sướng tê người, hắn đợi đến ngày mai đến chết mất thôi
——————————-
Sáng hôm sau tại trường star
Cả trường đang sục sôi về cuộc thi, nó hôm nay bị dở hơi hay sao ý, tự nhiên đến rõ sớm là đám bạn giật cả mình
– Sao hôm nay mày đến sớm thê- vân anh ngơ ngác
– chẳng nhẽ lúc nào mày cũng không nghĩ tốt được cho tao à- nó bĩu môi
– không- vân anh
– shit- nó bất mãn liếc qua thấy phong đang ngồi 1 mình, tên này lạ ghê mọi hôm tán gái như thần hôm nay lại trầm tư……..
– ÒA – nó tớ hù làm phong giật cả mình
– …..- phong quay ra thấy nó cười tít mắt vì thỏa mãn
– Này hôm nay bị tự kỉ à- nó kích
– không có- phong ngại chín cả mặt
– chắc lại bị em nào đá- nó đoán vậy, tại tên này yêu đương kinh lắm
– ừ- phong cúi đầu, nó chính nó đá chứ ai
– ồ………đắng quá- nó cảm thấy hết sức mất bình thường, tên này mắc lạ, chỉ có gái bám rồi bị đá chứ làm gì có chuyện phong bị đá
– Công nhận, đắng ngắt….- phong thở dài
– à quỳnh anh cũng nhảy đó, vì phải hát nên không tập được nên phong dạy nhé- nó ngu ngơ hỏi ai ngờ tên đó sáng mắt hưng phấn lạ thường
– ok- phong cười làm kí hiệu đồng ý
Xa Xa là hắn đang đứng mặt tối xầm lại
1 tiếng sau
Nó và vân anh đang đứng ở hành lang đợi linh, chân vắt chéo, huýt sáo, thì có 1 đám con gái lớp bên cạnh đi tới
– Tìm tao có việc gì?- nó mặt lạnh tanh
– Tao muốn khiêu chiến- đứa cầm đầu
– Nó có đủ tư cách không- nó liếc sang vân anh đang đứng vênh váo hỏi 1 câu vô cùng khinh thường khiến đám đó tức sôi máu
– Bọn nó không đủ đẳng cấp để khiêu chiến với mình- vân anh cười đểu
– bọn mình thuộc 1 đẳng cấp khác, cao cấp hơn – nó cười khinh lũ đó, cũng chỉ là con gái gia đình cũng gọi là khá giả đi, nhưng mà đú quá
– Chúng mày không đủ đẳng cấp đâu, mau cút về lớp đi trước khi tao nổi cáu- vân anh thì thào vào tai con cầm chùm
– không đủ đẳng cấp sao? cứ cho là vậy đi, tao thách đấu đó, chúng mày sợ nên mới không dám đấu, thua sao? để thua đứa không đủ đẳng cấp mới là nhục- con đứng sau con cầm đầu
– Em đã có lòng thì chị sẽ có dạ………ok tốt, chị chấp nhận lời thách đấu nhưng………………- nó chập chững cười đểu
– nhưng sao?- con cầm đầu
– nếu thua mày phải quỳ xuống lau giày tao- nó dơ dơ chân trước mặt bọn nó
– được- bọn nó run rẩy đồng ý,rồi đi về lớp, thách đấu với nó thật là ngu nhưng mà ……………
– Alo – con cầm đầu
– thế nào rồi- người dấu mặt trong điện thoại
– nó đồng ý thách đấu
– tốt, chuẩn bị chiến
– cúp đây,
—————-
– đi lâu thế- nó làu bàu
– tại nhiều việc quá- linh quay cuồng
– thế nào- nó
– ổn cả rồi nhưng mà…- lin lấp lửng
– mà gì- nó
– có thêm hoạt động ” Duyên Dáng Học Đường- linh nheo mày
– sao?- nó hốt
– hóa ra đây mới là vấn đề chúng nó thách đấu- vân anh cau mày
-…………..- nó hốt khinh hãi
– mày phải tân trang rồi quỳnh anh à- vân anh lắc lắc
-……………………..- nó vẫn hoảng hoảng hốt
– đúng đó, đây là thời điểm mày nên lột bỏ cái mác ………- linh
– cần không- nó ấp úng
– CẦN – đồng thanh
– muốn thắng thì phải làm vậy- vân anh cười
– nhưng tao……- nó
– mày có nhớ cái hôm sinh nhật không, hôm đó mày xinh lắm mà- vân anh hồi tưởng, hôm đó vì nó mà hắn suýt ngã
– nhớ ……….nhưng…….- nó ấp úng
– không nhưng nhị gì hết, tao quyết định rồi hôm đó tao đưa mày đi tân trang- vân anh kiên quyết
– còn bây giờ vào lớp để tao thông báo tình hình- linh nói tiếp
– Ơ- nó bị tấn công dữ dội quá nên đơ luôn