Bạn đang đọc Tôi Thề Tôi Phải Bắt Anh Mỉm Cười Và Nói Yêu Tôi! Lí Nhất Nam, Hãy Nhớ Câu Nói Đó: Chương 27
Nó mới nhận được tin nhắn của mẹ là học ở trường tới lúc tốt nghiệp luôn . Nó ko phản đối . Dù gì thì nó cũng có học đâu . Sáng nay nó cùng cả đám tới trường . Vào lớp học thì nghe thông báo là lớp nó có giáo viên chủ nhiệm mới trong vòng 5 ngày tới . Nó thắc mắc giáo viên chủ nhiệm mới là ai . Chuông reng vào học vang lên . Ông thầy bước vào . Nó và hai con nhỏ bạn thân ngạc nhiên .
– Chào các em , thầy xin giới thiệu thầy là Trần Lâm Huy . Giáo viên chủ nhiệm mới của các em trong 5 ngày tới . – thầy Huy nói
– Thầy vừa nói thầy tên gì ? – tụi nó đồng thanh hỏi lại
– Trần Lâm Huy – thầy Huy nói
– Á , con nhớ chú quá ! – nó bay lên bục ôm thầy Huy
– Rồi – thầy Huy nói
– Chú về khi nào vậy ? Gặp thím chưa ? – nó nháy mắt
– Gặp rồi – thầy Huy nói
– Vậy thôi , con ko nói nữa – nó nói rồi về chỗ
– Thầy sẽ nói quy định của thầy – thầy Huy nói
– Dạ – cả lớp nói
– Thứ 1 : Trong lớp này có một số người đã biết thầy rồi . Nên thầy báo trước , trong giờ học của thầy ai ko tập trung sẽ được phạt một hình phạt rất ” nhẹ ” . Còn những bạn mà quen thấy ấy . Nếu với con gái thì sẽ được qua trại huấn luyện . Đương nhiên là có sự đồng ý của ba mẹ . Còn con trai ấy . Nhất là người đứng đầu giới hắc đạo sẽ bị phạt theo cách khác là lấy chủ nhân của VampireDark đem vào nhà thằng khác . Đừng tưởng tôi đem ko được . Có cách là được . Thứ 2 : Ko được ngậm kẹo trong giờ học cũng như ăn vụng – thầy Huy vừa nói vừa cầm viên phấn ném về phía nó . nó hơi nghiêng đầu qua để né .
– Chú kì quá . Thứ 1 con đã thấy nó ba láp rồi . Thứ 2 bắt con ko ngậm kẹo là sao ? – nó nhăn mặt nói
– Đó là quy luật – thầy Huy cười nói
– Con gọi điện cho thím – nói rồi nó lấy ĐT ra bấm số
– Rồi , ngậm kẹo – thầy Huy cũng phải bó tay với nó
– Vậy mới phải – nó cười rồi ngồi xuống nghe tiếp
– Thứ 2 là ko được làm việc riêng trong giờ học . Hình phạt như thứ 1 . Thứ 3 Nói phải nghe , ko được cãi . Thứ 4 ko được bày bất cứ trò gì dưới mọi hình thức – thầy Huy nói
– Kiểu này chết chắc – tụi nó đồng thanh nói
– Bây giờ mấy em có thể ra về . Còn 6 em mà tôi đặc biệt chú ý . Ngày mai lúc 4 giờ sáng tới sân trường cho tôi . KO ĐƯỢC ĂN SÁNG TRONG BẤT KÌ LÍ DO TRƯỜNG HỢP NÀO . KỂ CẢ KẸO MÚT . Hình phạt như cũ – thầy Huy mỉm cười ranh mãnh và nhấn mạnh câu gần cuối
– Chú ác thế ? – nó nhăn mặt nói
– Quy tắc thứ 3 ! – thầy Huy nói rồi đi ra khỏi lớp
– Haizz – nó gục mặt xuống bàn
Tối nay , ở nhà nó . Cả đám ngồi tám đủ chuyện trên trời dưới đất , xuống tới tận đại dương . Tối 9h00 cả đám mới lết lên đi ngủ . Sáng mai , bao nhiêu cái đồng hồ trong nhà vang lên . Cả đám thức dậy có mình nó đang ngủ . Hắn hết cách liền làm cách bữa trước . Tại bất đắc dĩ hắn mới kêu nó dậy và nghe theo cái ông thầy ác ma đó . Nếu ko làm theo , ác ma sẽ dùng mọi cách bắt nó vào nhà thằng khác mất . Nó tỉnh dậy
– Mấy giờ rồi ? – nó hỏi trong lúc còn chưa tỉnh hẳn
– 4 giờ sáng – hắn nói tỉnh bơ
– Haizz , đúng là ông thầy ác ma mà – nó lết thân mình đi thay đồ . Cả đám tập trung tại trường . Đứng chờ , chờ mãi , chờ miết tới 6h00 chưa thấy ác ma tới .
– Ác ma sao tới chậm thế nhỉ ? Đã vậy còn ko cho ngậm kẹo , ăn sáng – nó than
– Ráng chờ đi , ngoan , anh thương – hắn nói có chút dịu dàng
– Trời ơi ! Tình cảm ghê – nhỏ chọc
– Hứ , đỡ hơn mày với anh tao – nó chọc lại
– Á , nó ăn hiếp em kìa – nhỏ chỉ vào nó nhõng nhẽo với anh nó
– Em mà nói nữa là anh giết em – anh hăm dọa nó
– Huhu , nó chọc em kìa – nó nhõng nhẽo với hắn
– Ngon , mày giết thử coi ? – hắn lạnh lùng nói
– Thôi , ko dám – anh tỏ vẻ run sợ . Hắn chỉ nói một lần . Ai cãi lại nhất định sẽ ” họa vô đơn chí ” . Kể khi hắn chỉ con chó mà nói con mèo thì cũng phải nói con mèo . Ai nói con chó thì đừng mơ sẽ được nói lần tiếp theo . Chờ mãi tới 8h00 nó mới thấy ác ma đi vào trường .
– Chào các con – ác ma cười nói
– Chú tới trễ – nó chỉ vào mặt ác ma nói
– Chú lạc đường – ác mơ cười cười
– Xào bò hoài – Ân nói
– Thôi bây giờ vào chủ để chính . Chú có 5 cái kẹo mút . Ai lấy được nó từ tay chú thì sẽ được ăn cơm trưa – ác ma cười ranh mãnh
– Ko cho người ta ăn sáng … – Ân nói
– Bắt lên đây từ 4 giờ chờ tới 8 giờ … – nhỏ tiếp thêm
– Ý ĐỒ THẬT LÀ THÂM HIỂM – nó la lên
– Vậy mới có sức – ác ma nói
– Nhưng sao có 5 cây kẹo mút vậy thầy ? – nó chỉ vào cây kẹo mút
– Thì sẽ có một người ko lấy được thì ko được ăn cơm trưa – ác ma nói
– Hả ? – nó hả mồm ra
– Bắt đầu – ác ma nói rồi bắt đầu cuộc thi
Nó đi tìm cách lấy được cây kẹo mút từ tay ác ma . Hắn chạy ngang một vòng quan ác ma là đã lấy được một cây kẹo mút .
– Rồi , chú phải công nhận con giỏi hơn chú – ác ma cười nói
Tới anh thì thừa lúc ác ma ko chú ý liền nhanh tay chộp lấy cây kẹo mút . Nhỏ dùng hết những võ thuật trong karate để lấy được . Sau một hồi vật lộn , ác ma trượt tay và nhỏ lấy được cây kẹo mút thứ 3 . Ân thì thừa lúc ác ma trượt tay làm rớt cây kẹo mút thứ 3 thì Ân nhào lên trời bay qua người ác ma va lấy được cây kẹo mút thứ 4 . Nó thấy còn cây kẹo mút cuối cùng nên bay từ trên cây dùng kinh công bay qua chỗ ác ma lấy .
– Ko ăn sáng nên ko đủ sức rồi . – nó chợt rớt xuống
Trong lúc đó Nhân đã lấy được cây kẹo mút cuối cùng . Hắn dùng kinh công đỡ nó xuống .
– Huhu , ko chịu đâu . – nó vùng vẫy
– Ráng chịu đi – ác ma nói
Giờ cơm trưa , ai cũng ăn vui vẻ . Mình nó ngồi ở một góc buồn hiu nhìn mọi người ăn . Hắn thấy vậy nên đưa cho nó phần của mình .
– Ăn đi – hắn nói
– Anh ko ăn hả ? – nó ngơ ra
– Anh ko đói – hắn nói
– Chia đôi ha ? – nó cười rồi chia đôi phần ăn ra
– Ừ – hắn khẽ nhếch môi cười