Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 23: Thị Trấn Siren 23


Đọc truyện Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị – Chương 23: Thị Trấn Siren 23


Edit: Meng
Beta: JaniceD
Sau khi xem xong tiểu sử cuộc đời của tên Lý Cẩu này, lần đầu tiên Vương Thuấn cảm thấy cái kỹ năng [Biết tuốt] cho phép anh ta đọc được sơ yếu lý lịch người chơi của mình hóa ra cũng chẳng phải là thứ tốt đẹp gì.
Chỉ những ai có khát khao dục vọng cực kỳ mãnh liệt mới có thể tiến vào đây, vì vậy, có thể nói rằng, trong trò chơi này không hề thiếu những thành phần tội phạm hung hãn tàn bạo, trái ngược với hiện thực, nơi đây chính là sân khấu và chiến trường dành cho những loại người như họ, đôi tay của rất nhiều cao thủ đều đã từng nhuốm không ít máu tươi.
Vương Thuấn nhìn Bạch Liễu trên màn hình TV nhỏ với vẻ mặt lo lắng, rồi thở dài một hơi.
Cậu ta còn chưa kịp qua phó bản nào đã bị một gã đồ tể ghi sổ rồi.
Bạch Liễu, cậu quả không hổ danh là con người đen đến tận mạng.
– —
[Có 126 người like TV nhỏ của Bạch Liễu, 675 người follow, 0 người donate, 378 người dislike]
[Người chơi Bạch Liễu đã đạt được 3000 lượt xem trong vòng 1 phút, nhưng số like lại không tới 1/10, có vẻ như phần lớn khán giả của bạn chỉ ghé qua ăn dưa hóng hớt thôi ~]
[Người chơi cấp cao [Lý Cẩu] đang xem TV nhỏ của Bạch Liễu, chúc mừng người chơi Bạch Liễu đã có được cho mình một khán giả là người chơi cấp cao đầu tiên!]
[Lý Cẩu dislike TV nhỏ của Bạch Liễu, hu hu, xem ra người chơi cấp cao này cũng không thích bạn rồi]
– ———
Một mình Bạch Liễu ở trên mặt biển chờ đến hừng đông, không lâu sau đó, con tàu lớn tối qua cũng đã trở lại, cậu để ý thấy Jeff và Lucy đều ở trên tàu, hình như Jeff còn đang an ủi Lucy, bàn tay của cậu ta nắn nhẹ bả vai cô.
Còn cô ả Lucy lại vùi đầu vào lồng ngực Jeff tựa như sắp gục ngã tới nơi, được cậu ta dịu dàng trấn an.
Thỉnh thoảng, Jeff còn đặt vài nụ hôn trìu mến lên gương mặt đang nhăn lại vì khóc của Lucy, nhưng cô ả không hề chống cự, ngược lại còn dựa càng lúc càng sát, nhìn thấy cảnh tượng này, Bạch Liễu khẽ nhướng mày.
Có vẻ như đêm hôm qua không phải chỉ có mình cậu là người thành công vượt ải [Con thuyền tình yêu đích thực] để lên bờ, mà hai người Jeff và Lucy này dường như cũng đã dắt tay nhau bước lên con thuyền tình ái nho nhỏ rồi.

Khi tàu lớn đến gần, Lucy và Jeff nhìn thấy Bạch Liễu đang quấn chăn bông, trông như đêm qua đã ngủ được một giấc ngon lành, Lucy hốt hoảng thét lên một tiếng, cô ta che ngực lại rồi đẩy Jeff ra.
Jeff kinh ngạc tột độ, cậu ta hoảng loạn lui về phía sau vài bước, tay chân quơ quào loạn xạ đầy lúng túng: “Bạch Liễu, cậu – cậu không bị gì à?! Không, ý mình là, cậu vẫn ổn chứ?”
Bạch Liễu thong thả bắt lấy thang dây được thả xuống từ trên tàu, cậu ung dung leo lên, rồi nhìn hai người kia bằng ánh đầy ẩn ý, tiếp đó nở một nụ cười mỉm thân thiện: “Tôi không sao cả, chào buổi sáng, Jeff, Lucy, hôm qua tôi đã được trải nghiệm một đêm rất vui vẻ sung sướng, xem ra hai người cũng vậy nhỉ?”
Lucy hoảng loạn, cô ta định nhào qua ôm lấy cánh tay của Bạch Liễu, còn cậu lại bình tĩnh ung dung né đi.
Lucy ôm mặt khóc lóc kể lể: “Không phải như anh nghĩ đâu, tối qua Jeff nói với em, anh và Andre đều sẽ chết, em sợ quá, em cảm thấy tất cả đều là lỗi của em, Jeff đã an ủi em.”
Bạch Liễu cười nhẹ, không hỏi gì thêm nữa, sự chú ý của cậu đã chuyển dời sang chỗ khác.
Sắc mặt Lucy trắng bệch, trắng đến độ gần như có thể thấu sáng, động tác tay chân của cô ta trông chậm chạp lạ thường, xúc cảm khi chạm vào rất giống tượng sáp bùa hộ mệnh Bạch Liễu đã từng sờ ở trong nhà kho trên tàu, cảm giác vừa giòn vừa mỏng như vỏ trứng gà, trên người cũng không còn mùi cá nồng nặc nữa.
Jeff cũng bắt đầu giãi bày, ánh mắt cậu ta ngại ngùng trốn tránh: “Đúng vậy, Lucy nghĩ rằng cậu với Andre sẽ xảy ra chuyện, cô ấy ở bên cạnh mình chỉ vì quá sợ hãi thôi, chúng mình không có gì với nhau hết.”
Cậu ta nặn ra một nụ gượng gạo: “Mình biết em ấy là bạn gái cậu, mình không làm gì thật mà, vì cậu là bạn tốt nhất của mình, Bạch Liễu.”
Bạch Liễu không bày tỏ ý kiến gì: “Tối hôm qua hai người qua đêm ở đâu? Bảo tàng tượng sáp Siren phải không?”
Lucy hoảng hốt kêu lên một tiếng: “Sao anh biết?”.
Sau đó, cô ta bắt đầu lải nhải oán thán: “Đúng vậy, bọn họ không cho chúng em về khách sạn, nghe nói đây là cái tập tục gì gì đó của nơi này, sau khi tham gia hoạt động đánh bắt người cá, thì phải đi thanh tẩy sát nghiệt và mùi máu tươi trên người, bắt buộc phải nghỉ một đêm trong bảo tàng mới được.”
“Chỗ đó đáng sợ lắm, bốn phía xung quanh toàn là tượng sáp, buổi tối hình như bọn nó còn chuyển động nữa, em với Jeff đi đến đâu cũng có tượng nhảy ra cản đường.”
Jeff vẫn còn đang cười gượng: “Bạch Liễu, Andre đâu? Cậu ta đâu rồi?”
Bạch Liễu cười, “Bây giờ có lẽ cậu ấy đang ở trong bảo tàng tượng sáp Siren chờ chúng ta đấy.” Jeff hoài nghi nhìn thoáng qua con thuyền nhỏ của Andre trên mặt biển.
Bên trong thuyền đầy rẫy những vệt máu khô đen tuyền, một vài mảnh vải vụn rách nát, rất dễ dàng nhận ra được đó là quần áo của Andre.
Ngay khi Jeff vừa nhìn thấy cảnh tượng đó, đôi mắt cậu ta loé lên một tia sáng nhỏ, sau đó cúi đầu xuống, để lộ nụ cười khoái trá dữ tợn khó lòng kìm nén nổi.

Bạch Liễu đánh giá Jeff, rõ ràng cái chết của Andre đã khiến cho cậu ta vô cùng thỏa mãn.
Nhưng rất nhanh sau đó, Jeff lại giả ngây giả ngốc nghiêng đầu nhìn cậu, cậu ta chỉ vào con thuyền nhỏ kia: “Nhưng, Bạch Liễu này, thuyền của Andre còn ở đây, cậu ta không thể nào trở lại bờ được…”
Jeff nhút nhát nhìn Bạch Liễu, co rụt cổ lại, sau khi nói ra trọng điểm, cậu ta liền câm miệng ngay tắp lự.
Lucy lại la lên một tiếng đầy hốt hoảng rồi đưa tay bụm miệng mình, giọng cô mang theo tiếng nức nở: “Trời ơi, đứng nói là Andre thực sự chết rồi nhé! Bạch Liễu!”
Cô ả nhìn Bạch Liễu với ánh mắt khó tin xen chút thất vọng: “Anh hại chết Andre rồi sao?! Đừng nói là anh đẩy Andre xuống biển rồi nhé?”
Bạch Liễu cảm thấy chắc hẳn cô ta đang muốn khóc, nhưng hai hốc mắt lại hoàn toàn khô khốc, cũng phải thôi, tượng thì làm sao mà khóc được, cậu thản nhiên nghĩ.
Jeff bày ra vẻ mặt bi thương nhìn chằm chằm Bạch Liễu: “Cậu không nên làm như vậy, cho dù Andre không phải là người tốt, nhưng cậu ta vẫn có quyền được sống.”
Bạch Liễu khẽ cười một tiếng, nhìn thẳng vào mắt Jeff: “Lời này, có lẽ tôi nên tặng lại cho cậu mới phải.”
Jeff cảnh giác nhìn cậu.
Bạch Liễu nhún vai tỏ vẻ không quan tâm, quay sang cười nói với cô nàng Lucy còn đang chỉ trích cậu: “Tới bảo tàng là sẽ gặp được Andre ngay, tôi không lừa cậu đâu.”
“Nếu như tôi lừa cậu, chúng ta sẽ chia tay ngay lập tức.” Bạch Liễu cười tủm tỉm nói.
Lucy do dự một chút, cô ả nhìn lướt qua túi quần cậu, đó là nơi mà Bạch Liễu để ví tiền, nghĩ tới số chi phí đắt đỏ dành cho chuyến du lịch này, cuối cùng, Lucy vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Bạch Liễu cũng hiểu ra được 10% còn lại của nhiệm vụ nhánh [Âm mưu đẫm máu của Jeff] nằm ở chỗ nào.
Cậu cảm thấy có lẽ mình đã đánh giá quá cao về bản chất con người được thiết lập cho NPC trong con game này, thì ra, đến cả một đồng đội mang thiện ý cũng không có.
Khi thiết kế trò chơi, Bạch Liễu đã bị cấp trên đàn áp mãi thành quen, phải ca tụng tình hữu nghị chân – thiện – mỹ, cho nên cậu sẽ thiết kế ra ít nhất là một đồng đội tốt thật sự bên cạnh người chơi, bởi vì làm vậy sẽ dễ qua khâu xét duyệt hơn.
Không ngờ cái trò này lại toàn người xấu cả.


Andre thích sử dụng bạo lực, Jeff “miệng nam mô bụng một bồ dao găm”, Lucy nhìn qua có vẻ thật lòng với Bạch Liễu nhất, nhưng thực ra cô ả chỉ đến với cậu vì tiền, bất kỳ lúc nào cũng có thể lén ra ngoài tòm tem…
Cái thiết lập toàn phản diện thế này thật là……!Quá đã!
Khoé miệng Bạch Liễu gợn lên một độ cong nhè nhẹ.
Một khi đã thoát ra được lối suy nghĩ sai lầm “Jeff là NPC có kiến thức về người cá nhất, cần phải giữ đến cuối cùng, cho nên cậu ta nhất định là người tốt”, thì 10% cuối cùng của nhiệm vụ nhánh [Âm mưu đẫm máu của Jeff] liền trở nên rất dễ đoán.
Bảo sao lúc nào cậu ta cũng đề phòng Bạch Liễu, bảo sao thanh tiến độ của cái nhiệm vụ [Âm mưu đẫm máu] lại tự dưng tăng lên gấp đôi.

Bởi vì từ đầu tới cuối, người mà Jeff muốn giết vẫn luôn là cả cậu và Andre.
Nhiệm vụ gã tài xế đã nhận không chỉ có giết chết Andre, mà còn có cả Bạch Liễu nữa, thậm chí còn có khả năng bao gồm cả hành vi cướp của rồi chia nhau.
Bây giờ ngồi ngẫm lại, trong nhóm người cùng nhau tới thị trấn Siren, nếu người chơi đóng vai trò khởi xướng thì thực sự rất kỳ lạ, bởi thiết lập hình tượng của nhân vật chính là một tên nhát như thỏ đế, một tên đàn ông mới lên xe tới thị trấn Siren đã hối hận khóc thét, thì sao có thể chủ động đề cử tới chỗ này để cá cược cho được.
Còn với những người khác, Andre rõ ràng không biết nơi này, Lucy cũng là lần đầu tiên tới, người có hiểu biết rõ ràng về nơi đây, sẽ đề cử đến đây để đánh cược độ gan dạ, chỉ có thể là Jeff, người đã dành phần lớn thời gian để nghiên cứu về người cá.
Nhân vật mà Bạch Liễu vào vai là một tên còn nhát hơn cả cáy, sao mà đến nơi như này để cá cược cùng Andre được, không chừng hơn phân nửa là do Jeff xúi giục.
Mà lý do cậu ta lựa chọn thị trấn Siren rất dễ đoán, Jeff từng nghiên cứu qua về nơi này, biết được bản tính thích cướp bóc của của dân bản địa, cùng với điều kiện khó khăn khiến cho cảnh sát khó lòng điều tra kĩ lưỡng, đến nỗi nhiều người biến mất như vậy nhưng vẫn chẳng tìm ra nổi.
Thông qua những tin tức đó, hoàn toàn có thể kết luận rằng, cái thị trấn nho nhỏ này là nơi huỷ thi diệt tích tốt nhất.
Không có nơi nào thích hợp làm địa điểm vứt xác hơn thị trấn Siren.
Cái thiết lập hiểu rõ về người cá kia của Jeff không phải để giúp cho người chơi qua ải.
Mà là dùng để ám sát người chơi.
[Nhiệm vụ nhánh – Âm mưu đẫm máu của Jeff, tiến độ 100%, đã hoàn thành, đạt được 50 điểm thưởng]
[Giải khóa trạng thái che giấu của nhân vật– Jeff – người oán hận tất cả mọi thứ]
Bạch Liễu dùng đồng tiền xu quét qua Jeff:

[NPC: Jeff (Trạng thái:???) ]
[Tóm tắt nhân vật: Là fan cuồng của các sinh vật phi tự nhiên như người cá và quái vật biển, sau khi hay tin nhóm Lucy muốn tới thị trấn Siren liền chủ động đề xuất xin theo cùng, có hiểu biết về những truyền thuyết ở nơi đây]
[Tóm tắt về góc khuất của nhân vật: Vì bị Andre bạo lực học đường nhiều năm nhưng không dám phản kháng, từ sâu trong thâm tâm Jeff, cậu ta căm hận tất cả…]
[…!Khi Jeff tình cờ được bạn tin tưởng chọn chơi cùng, cậu ta vô cùng ghen ghét với bạn – người có một cô bạn gái xinh đẹp và gia sản đồ sộ, hận bạn vì đã không đứng lên bảo vệ và bênh vực cậu ta, Jeff cảm thấy bạn chẳng qua chỉ là một tên đạo đức giả, cậu ta muốn cướp đi mọi thứ của bạn, thậm chí còn muốn lợi dụng bạn để giết chết Andre.]
[Sau khi nhận thấy cơ hội trong cuộc đánh cược giữa bạn và Andre, cậu ta liền động lòng…!Jeff biết một địa điểm phạm tội hoàn mỹ nhất trên thế giới, kẻ sẽ giết chết bạn và Andre không phải là cậu ta, mà là người cá cậu ta cực kì yêu thích, Jeff quyết định chọn thứ mình thích nhất để kết liễu bạn và Andre……]
[Cảnh báo người chơi sau khi giải được cốt truyện nhánh – độ tín nhiệm của Jeff đối với người chơi cực kì thấp, có khả năng sẽ quay sang tấn công bạn, xin hãy tự chú ý giữ an toàn cho bản thân mình]
Vương Thuấn đang đứng canh trước màn hình TV nhỏ bỗng hiểu ra tất cả: “Thì ra là thế, trước giờ tôi vẫn cứ thắc mắc mãi, tại sao lúc truy đuổi, Jeff lại luôn tìm cách giết chết người chơi, ngay cả Mục thần cũng xém chút nữa thì đi đời.”
Những người chơi khác cũng vừa thảo luận vừa oán trách rôm rả:
“Đệch! Thì ra bản chất của Jeff là như thế này! Nhìn cái thiết lập hiểu biết về người cá kia, tôi còn tưởng cậu ta là một NPC cung cấp tin tức hữu ích không thể tuỳ tiện giết cơ! Lúc chơi trò này tôi còn cứu cậu ta vài lần, suýt thì đi chầu ông bà ông vải luôn!”
Lời khen có cánh tới từ đám khán giả đang thảo luận sôi nổi dành cho Bạch Liễu vừa mới vang lên, Lý Cẩu đã mất kiên nhẫn gõ gõ mã tấu, cả hội trường lại quay về vẻ yên tĩnh ngay tắp lự.
Lý Cẩu nhìn Bạch Liễu trong TV nhỏ rồi khoanh tay trước ngực cười nhạo một tiếng: “Không phải chỉ là một cái nhiệm vụ nhánh con con thôi à, tao còn tưởng tài giỏi tới cỡ nào chứ, thế mà trên diễn đàn đã thổi phồng nó thành Mục Tứ Thành ver 2.0.”
“Cái lũ cắm đầu cắm cổ khen chắc chả được bao nhiêu người thật sự chơi qua phó bản này nhỉ, chắc cũng chưa từng xem mấy tay có tiếng chơi luôn? Tên này ấy hả? Mục Tứ Thành ver 2.0? Xứng chắc?”
Vương Thuấn hé miệng thở ra một hơi, cuối cùng, anh ta vẫn nhẫn nhịn không phản bác, rồi lắc đầu bất đắc dĩ.
Thiếu hiểu biết hả?
Anh đã xem nhiều video livestream chơi cái phó bản《 Thị trấn Siren 》này lắm rồi, nhưng, người có thể hoàn thành được nhiệm vụ nhánh của trò này chỉ có Mục Tứ Thành và Bạch Liễu.
Video livestream chơi phó bản《 Thị trấn Siren 》của Mục Tứ Thành nằm trong kho VIP của hệ thống, muốn xem thì phải trả 40 điểm.
Giá cả như vậy cũng đủ để chứng minh cho giá trị của video, Mục Tứ Thành có thể mở khoá được nhiệm vụ nhánh mà không phải ai cũng dễ dàng mở được, nếu không thì đã chẳng đủ tư cách tiến vào kho VIP.
Hơn nữa ngay cả tới Mục Tứ Thành khi chơi đến nhánh [Âm mưu đẫm máu của Jeff] này, Vương Thuấn nhớ rõ hắn ta còn chưa hoàn thành được 10% cuối cùng.
Khi Mục Tứ Thành chơi 《 Thị trấn Siren 》, giá trị may mắn là 56, theo như đánh giá của Vương Thuấn, việc Bạch Liễu có thể chơi đến trình độ như bây giờ, ít nhất là tại ải này – Cậu đã hơn xa Mục Tứ Thành.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.