Đọc truyện Tội Này, Tôi Không Nhận – Chương 7: Thức tỉnh
Một đám người đeo mặt nạ, thân mang sát khí đi ra từ khách sạn Trân Châu hướng đến cầu Lâm Giang. Trong một văn phòng của tòa cao ốc mười hai tầng, đứng bên cạch cửa sổ sát đất có vết rạn, Jack tóc đỏ buông kính viễn vọng xuống, cười mỉa: “Mấy tên Trung Quốc này!”
Gã duỗi eo lười biếng, ba lô bên cạnh đựng đầy đồ hộp và nước uống. Biên tập: Di
“Hacker đã lấy trộm được tin tức trong nhóm bọn chúng. Cái tên thủ lĩnh kia, cũng có chút thủ đoạn đó.” Jack vừa nhai lát khoai tây, vừa lẩm bẩm, “Dùng thuốc nổ tự chế làm tín hiệu liên lạc, đe dọa nhân vật nguyên tác đang trốn dưới bóng đêm trong những góc hẻo lánh của thành phố này. Sợ rằng sẽ phản tác dụng thôi.” Biên tập: Di
Jack lấy ra một chiếc bút, viết vẽ mấy nét chỉ mìnhhắn hiểu được lên cuốn sổ tùy thân. Trong miệng hắn không ngừng oán giận: “Tác giả thật tùy tiện, tin tức bên Trung Quốc chẳng viết chi tiết gì cả.” Biên tập: Di
Gã lấy bút đỏ gạch đi ngày mùng bảy tháng mười một, sau đó trượt ngòi bút khoanh một vòng tròn quanh ngày mười tám. Biên tập: Di
“Lịch trình của Lý Phỉ… ngày mười tám có bộ phim phải khởi quay. Hôm nay là sinh nhật một vị đạo diễn nổi tiếng, không hề xuất hiện tại Hoài thành này.” Jack nhớ lại tập hồ sơ lấy từ công ty giải trí truyền thông Tinh Thiên. Biên tập: Di
Trong nguyên tác ghi rõ hai lần thức tỉnh quy mô lớn ở Trung Quốc đều xảy ra ở Hoài thành. Chỉ cần là người có tiềm lực kẻ thức tỉnh đều sẽ đi vào Thế giời Bị Từ Bỏ. Biên tập: Di
Nghe thì có vẻ lớn lắm nhưng một thành phố hơn trăm vạn dân cư, kẻ thức tỉnh cũng không quá trăm người. Trong đó, số người còn sống sót vẫn là ẩn số. Những người này còn phân tán tại mọi ngóc ngách trong thành phố này. Muốn tìm được tất cả là một nhiệm vụ bất khả thi.
Mấy người hẹn nhau tụ hội tại khác sạn Trân Châu kia, thực ra đến từ mọi nơi trên toàn quốc. Hôm nay là ngày họ hẹn gặp cũng vì tiến vào Thế giới Bị Từ Bỏ. Biên tập: Di
Một quyển sách không thể miêu tả chi tiết hết kỳ ngộ của mỗi nhân vật thức tỉnh.
Kẻ từ bên ngoài muốn đạt được di năng, chỉ có cách đến đúng ngày. Biên tập: Di
Cất sổ ghi vào túi, Jack tóc đỏ nhìn vài bóng người đi xa, thấy tiếc nuối: “Nếu Trung Quốc không quản lý súng ống nghiêm ngặt vậy thì…” Biên tập: Di
Độ máu me thảm thiết đêm nay sẽ tăng lên một bậc. Biên tập: Di
Nội bộ của Trung Quốc càng tổn thất nghiêm trọng, bọn họ càng có lợi.
“Cái gì?” Biên tập: Di
Trong lúc vô tình, Jack phát hiện bên cửa sổ cầu thang tầng mười bốn của khách sạn Trân Châu có bóng người qua lại. Biên tập: Di
Gã nhanh chóng cầm lấy kính viễn vọng. Đèn cầu thang không biết bị ai tắt, Jack chỉ nhìn thấy một bóng người dựa lên cửa sổ, trông giống như dìu ai đó đi, tựa vào rất gần.
Theo lý, muốn nhận ra người nào là rất khó. Nhưng bóng người vừa lướt qua này, Jack từ khi bắt đầu đã nhìn thấy ảnh chụp vô số lần, còn bám đuôi vài lần. Giờ đây phải nói là gã đã có kỹ năng của chó săn giới giải trí lâu năm, chỉ cần nhìn nửa khuôn mặt là có được đáp án.
“Lý Phỉ?” Biên tập: Di
Sao anh ta lại ở đây? Jack giật mình, tay cầm kính viễn vọng run rẩy.
Lý Phỉ như nhận ra điều gì, bỗng quay đầu nhìn về phía này. Biên tập: Di
Qua kính viễn vọng nhìn thấy đôi mắt kia, Jack lùi ba bước theo bản năng. Dán người lên vách tường phòng, thuận tay tắt đèn, kéo ba lô dưới chân, không quay đầu lại mà xông ra ngoài. Biên tập: Di
Gã phản ứng quá nhanh, Lý Phỉ chỉ kịp nhìn thấy cửa sổ trên tầng đối diện có bóng người chợt lóe, sau đó đèn tắt. Biên tập: Di
“…” Biên tập: Di
Cách xa như vậy, trong tay Lý Phỉ lại không có kính viễn vọng. Anh chỉ thấy được bóng dáng, còn mặt mũi thì không thấy được. Đối phương tắt đèn, thà để lộ “nơi này có người sống” “ở đây rình coi” cũng phải chạy trốn, làm Lý Phỉ ngây ra vài giây. Biên tập: Di
Trên tay nặng thêm, Lý Phỉ đang dìu Cảnh Điền chống đỡ không nổi, lắc lư khuỵu xuống.
Lý Phỉ tuy đi đâu cũng mang theo vệ sĩ nhưng đây là do yêu cầu công việc. Mỗi tháng đều nhận được thư đe dọa, kẻ bám đuôi vô số, vị ảnh đế này còn có lần bị fan kéo rách cổ áo sơ mi. Lý Phỉ cũng không phải mấy cậu trai bề ngoài gái tính chạy tám trăm mét là xỉu. Nửu dìu nửa dựng Cảnh Điền xuống tầng, đối với anh không phải vấn đề. Biên tập: Di
Điều khiến anh đau đầu là tình trạng của Cảnh Điền. Biên tập: Di
Mắt thường có thể thấy gân xanh nổi trên trán Cảnh Điều. Vừa rồi nếu không phải Lý Phỉ ngăn lại, Cảnh Điều đã ôm đầu đâm vào tường rồi, có thể thấy hắn đau đến mức nào.
Khi bọn tội phạm rời khỏi khách sạn tạo ra động tĩnh rất lớn, Lý Phỉ đứng bên cửa sổ trên cầu thang cũng thấy được. Biên tập: Di
Đối diện xuất hiện kẻ giám sát khiến cho Lý Phỉ thấy nghi hoặc trong lòng: Kẻ cướp mang mặt nạ kiểm tra từng tầng, như sợ người khác thấy mặt. Điều này cho thấy bọn chúng chưa từng gặp qua nhau nên không tin tưởng nhau, nhưng tên ở tòa nhà đối diện đang sợ cái gì?
Tim của Jack tóc đỏ như muốn vọt ra từ cổ họng. Biên tập: Di
Gã không dám đi xa. Tuy từng có ý định giết chết ảnh để Lý Phỉ nhưng đó là ở thế giới hiện thực khi tình tiết chưa bắt đầu. Biên tập: Di
Gã không dám chống lại Lý Phỉ ở Thế giới Bị Từ Bỏ. Tại thế giới quỷ quái này, uy lực di năng so với hiện thực lớn hơn gấp mười lần mà nguy hiểm sẽ trực tiếp kích thích Lý Phỉ thức tỉnh dị năng. Lý Phỉ là người dị năng cấp S, muốn giết chết anh ta phải lên kế hoạch trước hoặc nghĩ cách khiến anh ta không có được dị năng. Biên tập: Di
Không phải là người dị năng cấp S mà có ý đánh Lý Phỉ thì chỉ có con đường chết.
Đây là bài học thẫm máu và nước mắt của các vai phụ trong nguyên tác chết hết lượt này đến lượt khác. Biên tập: Di
“F*ck!” Jack chạy ra từ sau tòa nhà, trong lòng phiền não. Rõ ràng Lý Phỉ không bị cuốn vào vụ tai nạn giao thông, lịch trình của anh ta cũng không có việc đến Hoài thành, sao người lại xuất hiện trong này? Biên tập: Di
Chẳng lẽ đây là do tình tiết giở chứng? Biên tập: Di
Trong nguyên tác, lúc này Lý Phỉ còn đang nằm trong bệnh viện kìa. Thức tỉnh quy mô lớn ở Hoài thành nửa xu cũng không liên quan tới anh ta.
Jack chảy mồ hôi lạnh đầy đầu. Làm hỏng nhiệm vụ, về nước bị đồng bọn chê cười là chuyện nhỏ nhưng Lý Phỉ là nhân vật phản diện có phân lượng lớn trong nguyên tác, anh ta mà sống thì rất nhiều nhân vật sẽ phải chết. Biên tập: Di
“Ầm!” Biên tập: Di
Từ khách sạn Trân Châu phát ra tiếng nổ lớn. Biên tập: Di
Cổ Jack cứng lại, từ từ quay đầu nhìn tầng lầu bị lửa bao phủ. Biên tập: Di
Vụ nổ lần này xảy ra ở tầng một. Có vẻ là đám tội phạm đeo mặt nạ kia trộm tiền, nên muốn đặt thuốc nổ, phá hủy dấu vết chúng để lại tại đại sảnh của khách sạn.
Tuy thời gian ngưng lại ở Thế giới Bị Từ Bỏ, nhưng nếu muốn mạnh tay kích hoạt kim đồng hồ cũng được. Đảo ngược đồng hồ cát, hay khởi động đồng hồ đếm ngược đều không là gì. Vì thứ ngưng lại là thời gian, sự dụng vật chết chẳng có nghĩa lý gì. Biên tập: Di
Ở Trung Quốc, ngay cả tàu điện ngầm cũng kiểm tra gắt gao. Loại đồ như thuốc nổ càng khó mang theo, Jack không ngờ bọn chúng lại chuẩn bị nhiều như vậy. Biên tập: Di
Ánh lửa ngập trời, áp lực không khí hất bay tất cả đồ đạc ở tầng hai khách sạn. Đi theo đường ống dẫn khí, những vụ nổ liên tiếp theo sau lan đến càng nhiều tầng.
Vẻ mặt Jack dại ra, từ từ đưa tay lên che mặt đau đớn. Nếu ở trong khách sạn Trân Châu là kẻ khác, gã tin tên kia chết là cái chắc, nhưng trong đó là Lý Phỉ! Lý Phỉ!
Trong nguyên tác, người này là vì gặp tai nạn giao thông mà thức tỉnh dị năng…
Lửa lớn bao lấy toàn bộ mười tầng của khách sạn Trân Châu, nhưng không có khói thoát ra. Tiếng nổ mạnh bỗng im bặt, như cảnh vụ nổ trong phim bị dừng lại, chỉ có áp lực đẩy lửa lớn bốc lên trong im lặng, từ từng tầng khách sạn bốc ra. Biên tập: Di
Chúng chèn ép lên nhau, tạo thành một hình thù dữ tợn. Biên tập: Di
Khí nóng và bụi đất tạo thành một hình thù quái dị, chúng nó vặn vẹo. Trong mắt con người, chúng như Ác Ma không tồn tại trên thế gian, mà những con Ác Ma này bị một sức mạnh to lớn xua đuổi đi, vây quanh nơi gần khách sạn. Biên tập: Di
Con người màu nâu của Jack co rút, gã vắt chân lên cổ mà chạy.Biên tập: Di
Ánh lửa thắp sáng nửa bầu trời, tiếng động quá lớn làm cho ông Trình ngồi trong phòng khám cũng phát hiện ra. Rèm cửa bị thổi bay, ông giật mình ngã ngửa về phía sau.
Giản Hoa vẻ mặt phức tạp nhìn về phía khách sạn Trân Châu.Biên tập: Di
Dưới trời đêm, nó như một cây đuốc đảo ngược. Giản Hoa cảm thấy lực ý nghĩ của mình đang không chịu kiểm soát mà bùng nổ. Như một con sư tử bị loài mãnh thú khác làm thức giấc, vội vàng muốn phát ra tiếng gầm tức giận.Biên tập: Di
Đồ vật bên trong phòng khám đều ầm ầm rung động.Biên tập: Di
“Ngồi xổm xuống mau!” Ông Trình sợ đến mức muốn kéo Giản Hoa trốn sau tủ.
Thấy ánh lửa của vụ nổ mà còn đứng bên cửa sổ là hành động cực kỳ nguy hiểm. Sóng xung kích gây ra bởi vụ nổ còn nhanh hơn âm thanh, nó phá vỡ cửa kính, mảnh vỡ như hàng ngàn viên đạn bay qua đây. Biên tập: Di
Nhưng chỉ vừa chạm tới Giản Hoa, ông Trình đã cảm thấy đau đầu dữ dội, trong đầu hoảng loạn không kịp trốn. Bỗng, cái tủ của ông oành một tiếng lướt đến, chặn kín cửa sổ.
Lý trí của Giản Hoa nhanh chóng thức tỉnh, mạnh mẽ áp chế dị năng dao động. Cậu chạy qua bên cạnh ông Trình.Biên tập: Di
Sức mạnh kia, trong khách sạn Trân Châu có một sức mạnh đang chậm rãi thức tỉnh. Giản Hoa cảm thấy tốc độ máu của chính mình lưu động bất thường, như muốn cảm nhận sự tồn tại kia, muốn nhìn rõ xem đó là thứ gì. Biên tập: Di
Ông Trình đau đớn thét lên kéo lại tâm trí hoảng hốt của Giản Hoa. Biên tập: Di
Ông chảy ra rất nhiều mồ hôi, bàn tay nắm chắt Giản Hoa như vừa ngâm dưới nước. Giản Hoa vội vàng xem tình hình ông Trình, không để ý cảm giác hô ứng của dị năng với sức mạnh từ phương xa kia nữa. Biên tập: Di
Trong thành phố này, kẻ thức tỉnh hoảng hốt chạy trốn như họ, nhóm người tụ tập trên cầu Lâm Giang, và cả đám côn đồ đeo mặt nạ, thân mang sát khí đang chuẩn bị lao lên cầu Lâm Giang, đều kinh ngạc nhìn về ánh lửa tĩnh lặng phía xa, nơi khách sạn Trân Châu.
Từng vòng lửa lớn cuộn lên, xông thẳng lên trời.Biên tập: Di
Năm mươi tám tầng khách sạn Trân Châu, vừa giống như tòa tháp bị lửa Ác Ma đến từ Địa Ngục chiếm giữ, lại giống như ánh lửa chiếu rọi khiến tất cả bọn Ác Ma hiện hình. Chúng hoảng hốt chạy trốn nhưng lại bị trói buộc xung quanh tòa tháp. Biên tập: Di
Gã đàn ông mặc áo khoác đen đi đầu kịp phản ứng, gã ngay cả máy biến đổi giọng cũng quên lấy, kêu lên sợ hãi: “Hỏng rồi! Là người dị năng cấp cao thức tỉnh!”
Mọi người đều phát run, ánh mắt lộ vẻ thèm thuồng, có người đầu óc vẫn còn hoạt động, nghĩ cực nhanh: Thuốc nổ ở khác sạn Trân Châu là bọn họ đặt, nhưng đã kiểm tra là không có ai rồi. Người dị năng cấp cao kia đến từ đâu? Biên tập: Di
“Chạy mau! Thức tỉnh sẽ phá vỡ cân bằng, Thế giới Bị Từ Bỏ sắp biến mất!”
Nhóm côn đồ đeo mặt nạ cầm đao lập tức giải tán. Chúng chạy đến những ngã rẽ khác nhau, tự tìm chỗ ẩn nấp phù hợp, đem mặt nạ hung khí và bao tay giấu kỹ. Biên tập: Di
Ngọn lửa xung quanh khác sạn Trân Châu vụt sáng, rồi lại như bong bóng vỡ nát biến thành ánh sáng rực rỡ, đồng thời bị sức mạnh khổng lồ nuốt hết, chỉ để lại bức tường bị lửa thiêu đen ngoài khách sạn. Biên tập: Di
Tòa nhà không sụp đồ, thảm họa hủy diệt biến mất vô hình. Biên tập: Di
Bằng mắt thường có thể thấy sóng sức mạnh, lấy khách sạn Trân Châu làm trung tâm, lan rộng ra toàn thành phố. Biên tập: Di
Người đi bộ lại xuất hiện trên ngã tư, bắt đầu đi lại ngay giây sau đó, thành phố ồn ã lại trở về.
“A!” Biên tập: Di
Mọi người kinh hoàng, sao mới trong chớp mắt, khách sạn Trân Châu lại biến thành màu đen? Mảnh vụn pha lê và trang sức vỡ nát rải rác trên ngã tư đường.
Tiếp tân của khách sạn ngã ngồi trên đống đổ nát. Biên tập: Di
Rác rưởi và khói đen tràn ngập đại sảnh, không nhắc đến bàn làm việc của cô, ngay cả trần nhà cũng biến mất.