Đọc truyện Tôi Mà Anh Cũng Dám Yêu? … Anh Ngu Sao? – Chương 38: Đánh giá
Lăng Ngộ nhìn Tiếu Vi chăm chú, anh có cảm giác cô bé này không đơn giản, cô không chỉ có thiên phú về võ thuật mà có lẽ còn nhiều tiềm năng khác. Cái cách cô kết hợp hai môn võ nhu cương với nhau hòa hợp đến mức anh phải kinh ngạc. Nếu cho cô thử tất cả các bộ môn trong quân ngũ thì như thế nào đây? Sẽ rất đáng chờ mong!……….nghĩ như vậy, Lăng Ngộ đi tới trước mặt Tiếu Vi
“Cô Vương Ngọc Linh, tôi là Lăng Ngộ. Tôi cũng đã nhìn thấy những biểu hiện xuất sắc của cô, tôi có ý muốn mời cô tham gia đợt huấn luyện bộ đội đặc công lần này. Tôi tin rằng nó sẽ giúp ích rất nhiều để củng cố thực lực của cô!”
Tiếu Vi trợn mắt kinh ngạc, cô không nghĩ Lăng Ngộ lại mời cô tham gia huấn luyện quân ngũ. Phải biết rằng chế độ huấn luyện bộ đội bình thường vô cùng nặng nề, càng không cần phải nói đến cường độ huấn luyện của bộ đội đặc công!
Diệp Phi cười cười nhìn Lăng Ngộ, cậu biết thừa anh ta muốn gì! Muốn giành giật đồ đệ của cậu cũng không phải điều không thể chấp nhận gì, dù sao cậu cũng đã chuyền đạt võ thuật của mình cho cô trước! Hơn nữa Tiếu Vi đi theo học hỏi Lăng Ngộ thì sẽ rất tốt cho cậu ấy. Nhưng mà cũng đừng mơ cậu nói giúp cho anh ta, muốn nhận đồ đệ thì phải tự thân vận động đi, quân huấn khó khăn như vậy thuyết phục Tiếu Vi tham gia cũng không hề đơn giản đâu nhé ha ha……….
“Cảm ơn ý tốt của ngài, nhưng thưa ngài tôi nghĩ mình không phù hợp với khóa huấn luyện này, nó quá sức so với tôi!” Tiếu Vi khéo léo từ chối lời đề nghị của Lăng Ngộ, đừng có đùa, đó là quân huấn đó! Cái mà cậu tiến vào sẽ bị lột một lớp da, vắt cạn một tầng mỡ đó! Trông cô thấp cổ bé họng thế này vào đó chắc không có đường ra quá!
“Cô bé, cháu có muốn nâng cao thực lực không?” Đại tá Nguyên nghe thấy lời đề nghị của Lăng Ngộ thì nảy sinh hứng thú, ông cũng rất muốn biết nếu cho cô bé này một môi trường đủ điều kiện thì cô sẽ bay xa đến đâu.
“Cháu muốn nhưng………” không để Tiếu Vi nói hết Đại tá Nguyên đã chen lời “Cháu muốn nâng cao thực lực nhưng lại không muốn chịu khổ. Ta biết quân huấn cho bộ đội đặc công không đơn giản nhưng mà cháu thử nghĩ xem nếu cháu thành công vượt qua nó thì cháu sẽ có bước tiến lớn đến mức nào? Hơn nữa theo ta thấy với thực lực của cháu vượt qua khóa huấn luyện một cách xuất sắc là điều hoàn toàn có thể!”
Khuôn mặt Tiếu Vi hiện lên sự do dự, với thực lực của cô bây giờ muốn tiến vào hắc đạo chỉ là người si nói mộng chứ đừng nói muốn cùng Diệp Phi tự tạo thế lực cho riêng mình! Đây có lẽ là cơ hội cho cô có thể hoàn thành mục tiêu sớm hơn!
“Cô ấy được Đại tá và Thượng tá mời tham gia khóa huấn luyện dành cho đội Báo Đỏ ư? Trời ơi tôi có nghe nhầm không vậy?”
“Đội Báo Đỏ ư? Tôi cũng muốn được như cô ấy!”
“Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn. Được làm thành viên của đội Báo Đỏ vinh dự biết chừng nào!”
“Tham gia đi, đây là cơ hội ngàn năm có một dành cho cậu! Mấy người kia muốn còn không được tham gia, cậu phải rất có tiềm năng thì họ mới coi trọng cậu!” Diệp Phi cũng lên tiếng, không phải cậu muốn giúp cho tên Lăng Ngộ kia, cậu chỉ muốn tốt cho Tiếu Vi thôi đừng hiểu nhầm!
Tia do dự cuối cùng của cô đã hoàn toàn sụp đổ, trong mắt cô giờ đây được bao phủ bởi sự kiên định. Cô cung kính cúi chào hai vị Đại tá và Thượng tá, nghiêm túc nói
“Dạ thưa ngài, tôi_ Vương Ngọc Linh sẽ tham gia khóa huấn luyện, mong các ngại chỉ bảo!”
“Tốt! Khóa huấn luyện sẽ bắt đầu vào 1 tháng nữa, hãy chuẩn bị kĩ càng. Tôi rất kì vọng ở cô!” Lăng Ngộ vẫn giữ nguyên bộ mặt than nghìn năm không đổi của mình, cứng nhắc nói
“Ha ha, ta biết cháu sẽ đồng ý! Làm tốt nhé, ta tin ở cháu!” Thượng tá Nguyên cười ha ha nói
“Dạ thưa ngài! Cảm ơn ngài đã tin tưởng.”
“Đừng gọi ngài nữa, cháu bằng tuổi thằng nhóc Diệp Phi đúng không? Cứ gọi ta là chú là được rồi ha ha…”
“Vâng thưa chú!”
“Ta và Thượng tá Lăng có việc đi trước đây. Cháu nếu đã gọi ta là chú thì có việc gì nhớ đến tìm ta nhé!” Tiếu Vi gật đầu thuận theo. Nhìn bóng lưng oai hùng của hai người đã đi xa, Tiếu Vi thầm thở ra một hơi. Có trời mới biết cô đối mặt với hai người họ có bao nhiêu áp lực, đùa gì chứ hai người họ đều là lãnh đạo cấp cao, tuy cười cười nói nói nhưng quanh thân đều tỏa ra khí chất nghiêm nghị bức người, ép cô đến chảy mồ hôi hột.
‘Haiz……..quân huấn………khó khăn không phải cấp độ một đâu, haiz dù sao cũng là tốt cho mình nên cố gắng lên Tiếu Vi, mày sẽ làm được!’ thầm nhủ với mình như vậy, Tiếu Vi lại quay lại trạng thái như ban đầu.
“Băn khoắn gì chứ, khóa huấn luyện này sẽ nhanh chóng qua thôi! Tôi cũng từng tham gia rồi, dễ như ăn bánh đó mà!” Diệp Phi an ủi Tiếu Vi mà lòng thì thầm phỉ nhổ, qua nhanh gì chứ, dễ như ăn bánh gì chứ, một ngày ở đó không khác gì một năm! Tuy cậu xuât thân từ gia đình quân ngũ những cũng không thể chịu nổi cường độ huấn luyện ở đó. Ha ha may là thời gian đó đã qua rồi……..hù…..Vừa sung sướng tự nhủ như vậy, chuông điện thoại vang lên bóp chết sự hạnh phúc đáng đánh đòn của Diệp Phi
“Diệp Phi, cậu cũng đang rảnh phải không? Tham gia cùng Ngọc Linh luôn đi! Tôi còn thừa một chỗ dành cho cậu, thế nhé” như là biết đối phương sẽ phản đối, Lăng Ngộ nhanh chóng cúp điện thoại. Quả nhiên, tiếng hét thê lương kinh thiên động địa làm chim chóc bay toán loạn vang lên“KHÔNG!!!!!!”