Đọc truyện Tôi Là Trùm Sau Màn – Chương 9: Đàm phán
Translator: Nguyetmai
Giá tiền này khiến trái tim của Lục Vô đập thình thíchthịch, quả thực là sự quyến rũ khó có thể kháng cự được.
Nhưng tTuy rằng Lục Vô rất nghèo, nhưng hắn không phải là kẻ thiển cận. Hắn biết rõ nếu trò chơi này trở nên hot thì có thể mang tới rất nhiều lợi ích cho hắn, không phải là mấy chục tỷ có thể sánh bằng.
Hơn nữa, dù Lục Vô có muốn bán thì cũng không bán được. Bởi vì âm phủ hoàn toàn là thật, cốt truyện của game cũng đều nhờ vào thần khí chinh chiến kết nối trên người Lục Vô sáng tạo ra. Người khác không có khả năng dùng được nó.
“Nói thật với anhông, đội ngũ chúng tôi thật sự không định bán trò chơi này. Nếu ông anh đã thể nghiệm trò chơi này rồi thì tôi tin rằng ông anh cũng biết rõ trò chơi này vượt thời đại cỡ nào. Chỉ riêng lĩnh vực chân thật đã đè bẹp tất cả game thực tế ảo trên thị trường rồi. Cho nên cái nhìn của đội ngũ chúng tôi là trò chơi này không chỉ chừng đó tiền.”
Nói tới đây, ý của Lục Vô đã biểu đạt rất rõ ràng.
Điều này khiến Ngô Quốc Nhất không nhịn được thầm thở dài: “Thật ra vẫn có thể bàn bạc thêm…”
“Ừm… Không bán!” Lúc này, Bắc Ly đang ăn ngấu nghiến cũng ngẩng đầu lên, vừa nhấm nuốt vừa nói.
Vốn tưởng rằng người phụ trách của đội ngũ nghiên cứu là người trẻ tuổi nên hẳn sẽ bị tiền tài mê hoặc một cách dễ dàng, không ngờ Lục Vô lại kiên quyết như vậy, khiến Ngô Quốc Nhất bắt đầu suy nghĩ phải làm thế nào để trang web của mình được lợi ích lớn nhất.
“Vậy trò chơi của cậu có thể phát hành trên trang web của chúng tôi không? Hơn nữa, nếu cậu cam đoan sẽ không phát hành trên những trang web khác thì tôi có thể cho cậu cái giá này.” Nói rồi Ngô Quốc Nhất giơ một ngón tay lên.
“Thế ông anh muốn ích lợi gì?”
Bình thường, nếu một game online được phát hành trên trang web có lượng truy cập lớn này thì trang web sẽ thu tiền theo tỷ lệ phần trăm. Ví dụ như Apple Store rất hot hồi trước, tất cả những app nạp tiền trên đó đều sẽ bị công ty Apple rút một phần tiền nạp để làm phí phục vụ.
“Tôi không cần gì cả. Nếu game online của cậu chỉ phát hành trên web của chúng tôi thì tôi sẽ cho cậu 100 triệu.”
Điều kiện của Ngô Quốc Nhất thực sự khiến Lục Vô dao động. Hắn biết rõ Ngô Quốc Nhất theo đuổi cái gì. Thứ ông ta hắn muốn là lượng truy cập vào trang web.
Nếu trò chơi này thật sự chỉ phát hành trên 173 thì nếu như nó trở nên nổi tiếng, nhất định sẽ có rất nhiều người chơi nghe tin kéo tới. Đây cũng là điều mà Ngô Quốc Nhất muốn.
Nếu nó chỉ là một trò chơi thôi thì có lẽ Lục Vô sẽ đồng ý với yêu cầu đầy cám dỗ của Ngô Quốc Nhất.
Nhưng không phải. Lục Vô còn phải suy xét tới vấn đề âm phủ nữa.
Hắn đã hứa với Bắc Ly là sẽ thu hồi Bắc Kỳ, thậm chí chiếm cả âm phủ. Vậy thì số lượng người chơi sẽ có hiệu quả mang tính quyết định ở một mức độ nhất định.
Nếu hắn đồng ý với yêu cầu của Ngô Quốc Nhất thì không thể nghi ngờ là hạn chế sự phát triển của game chinh chiến.
“Trò chơi có thể phát hành trên web của ônganh, nhưng yêu cầu của ông anh thì tôi không thể đồng ý. Làm vậy sẽ hạn chế sự phát triển của chúng tôi. Hơn nữa, mục tiêu của tôi là cả thế giới. Tôi cần rất nhiều web game để mở rộng trò chơi này!”
Nhìn ánh mắt sáng ngời của Lục Vô, nghe hắn nói về dã tâm nổi tiếng toàn cầu, Ngô Quốc Nhất cũng ngây ngẩn cả người.
Hai đề nghị đều bị từ chối, đây là điều mà Ngô Quốc Nhất không hề nghĩ tới. Vốn ông ta hắn còn định thừa dịp trò chơi còn chưa khởi bước để đoạt lấy, nhưng ý tưởng này thất bại khiến ông ta hắn rất buồn bực.
“Chủ quảnQuản lý Ngô, thế này đi, tôi có một đề nghị, ông anh xem thử có thích hợp hay không.”
“Chú em cứ nói!”
“Thứ mà chủ quảnquản lý Ngô muốn đơn giản chỉ là dựa vào trò chơi này để đạt được lượng truy cập vào web mà thôi. Vậy thì trò chơi của tôi có thể đặt ở web các ông anh hai tháng. Trong hai tháng này tôi chắc chắn sẽ không hợp tác với những trang web khác. Nhưng ông anh phải hứa với tôi rằng trong hai tháng này, ông anh phải quảng bá game của tôi ở trang chủ.”
Lục Vô suy xét như vậy cũng là có mục đích riêng.
Điểm khó nhất của game Chinh Chiến Online chính là giai đoạn khởi bước. Chỉ cần có cơ hội quảng bá, số lượng người chơi tăng, vậy thì danh tiếng sẽ lan xa, sau này thậm chí không cần quảng bá, người chơi sẽ kéo càng nhiều người hơn tới thể nghiệm.
Cũng giống như game Liên Minh Huyền Thoại hay PUBG nổi tiếng khắp các quán net vậy thôi.
Ngô Quốc Nhất vốn còn tưởng không còn hy vọng nữa, nghe vậy chợt sửng sốt, sau đó nở nụ cười: “Chú em biết làm ăn ghê. Nhưng vụ mua bán này tôi làm. Tôi đặt cược trò chơi này sẽ hot!”
“Cạn ly!”
Lục Vô mỉm cười, cầm ly rượu cụng ly với Ngô Quốc Nhất rồi rót vào miệng.
Sau đó Lục Vô lại nói chuyện với Ngô Quốc Nhất về nội dung trò chơi. Trước đó, Lục Vô đã nghiên cứu với Bắc Ly rồi nên đương nhiên có thể đáp lại rất nhẹ nhàng.
Đối với phát triển đầu mối chính trong game, Lục Vô không hé răng lấy một lời, viện cớ bí mật để qua loa cho xong.
Điều này khiến Ngô Quốc Nhất rất tiếc nuối. Bởi vì sau khi thể nghiệm trò chơi này, Ngô Quốc Nhất vốn đã rất lâu không chơi game giờ lại nổi hứng muốn chơi lại.
Đã rất lâu rồi ông ta hắn không có cảm giác này.
Nhưng không biết cũng tốt, t. Thăm dò những điều chưa biết cũng là một trải nghiệm thú vị trong game.
Cuộc nói chuyện lần này khiến Ngô Quốc Nhất cảm thấy mình không mất công. Sau khi ăn uống no say, Ngô Quốc Nhất lập tức trả liền tiền rồi chào tạm biệt, nói với hắn rằng sau khi hoạt động kết thúc, trò chơi của hắn sẽ được quảng bá liên tục trên trang chủ suốt hai tháng. Hơn nữa bất kể trò chơi này có đạt hạng nhất hay không thì cũng sẽ cho Lục Vô quảng bá CG trên trang chủ, bảo Lục Vô chuẩn bị sẵn sàng.
Người vui vẻ nhất trong bữa cơm này không thể nghi ngờ là Bắc Ly, cả quá trình đều đang ăn. Nhìn đống vỏ tôm cua chất thành nútnúi, Lục Vô khó mà tin rằng toàn bộ những thứ đó đều bị Bắc Ly nhỏ nhắn ăn sạch.
Bắc Ly xoa cái bụng tròn vo, ợ một hơi: “Ăn no, sướng quá!”
Nhìn nụ cười hồn nhiên tươi tắn trên mặt Bắc Ly, Lục Vô không khỏi áy náy. Những thứ mà mình có thể cho Bắc Ly hiện giờ thật sự là quá đơn sơ.
Nhưng Lục Vô biết, mọi thứ chỉ là tạm thời thôi. Thời đại của hắn sắp mở ra rồi…
…
Ăn xong, Lục Vô dẫn Bắc Ly về nhà.
Nghĩ tới clip CG giới thiệu mà Ngô Quốc Nhất bảo hắn chuẩn bị, Lục Vô không khỏi trở nên phiền não.
Đầu tiên, mình chắc chắn không có tiền để thuê một nhóm chuyên nghiệp làm clip CG tuyên truyền rồi. Tiếp đó là làm thế nào để khiến CG thể hiện sức hút của game Chinh Chiến Online, điểm này cũng rất quan trọng.
Hết cách rồi, Lục Vô đành phải hỏi Bắc Ly đang nằm trên giường với dáng vẻ chán chường.
Dù sao thì trong mắt Lục Vô, Bắc Ly quả thật là Loli vạn năng, thứ gì cũng biết, thứ gì cũng làm được. Ngoài việc ngực phẳng ra, cô bé chính là món thần khí thứ hai.
Bắc Ly cũng không khiến Lục Vô thất vọng. Sau một lát suy nghĩ, cô bé đưa ra một phương án.
Phương án này rất đơn giản, cũng cần dùng tới thần khí chinh chiến, hơn nữa không cần đội ngũ chế tạo, hoàn toàn quay chụp trong âm phủ luôn. Tất cả cảnh tượng đều ngưng kết bằng âm khí, không cần tiền vốn. Thế là có thể chế tạo ra cảnh tượng cấp sử thi rồi.
Lục Vô chỉ cần thoáng suy nghĩ một lát là liền cảm thấy đề nghị này rất khả thi.
Bởi vì làm vậy thì những cảnh tượng trong clip hoàn toàn có thể phục chế giống hệt nội dung game, lúc tuyên truyền càng có thể tuyên bố là ghi lại cảnh vật chân thật trong game để tăng sức hấp dẫn.