Đọc truyện Tôi Là Trùm Sau Màn – Chương 58: Duyên phận thật kỳ diệu!
Translator: Nguyetmai
Nhưng nỗi khiếp sợ của Sát Na vẫn chưa kết thúc.
Mấy mũi tên xẹt qua chân trời bắn trúng đằng sau quân đoàn của Sát Na tạo ra một vầng sáng rực rỡ mãnh liệt, khiến một đám âm binh bị nổ tung.
“Không thể nào! Không thể nào! Lực lượng của Trục Nhật… Hắn ta đã chết từ lâu rồi, sao có thể xuất hiện ở đây được chứ?”
Những năng lực quen thuộc này lại xuất hiện lần nữa khiến Sát Na lâm vào hoảng sợ.
Hắn ta không tự chủ được nhớ tới những chiến hữu đã từng nguyện trung thành với Vua Bắc Kỳ cùng hắn ta, có được thực lực mạnh mẽ, nhưng đều chết trên chiến trường.
“A! Các đồng đội, dồn ép về phía trước, không chết không về!” Tiếng gào thét của Ngô Quốc Nhất vang lên.
“Ahhh!” Những người chơi đồng thanh rít gào, cùng nhau bước ra một bước khiến mặt đất phải rung chuyển nặng nề.
Nhìn sĩ khí của quân đoàn người chơi không ngừng dâng cao, khí thế vốn thẳng tiến không lùi của quân đoàn của Sát Na đã bị áp chế hoàn toàn, rơi vào bị động, phải lùi lại liên tục.
Nhưng những người chơi đã quyết tâm phải giết chết quân đoàn của Sát Na cho bằng được. Họ hợp thành một tuyến đương đầu với kẻ địch dài nghìn mét, do mười bóng dáng Dạ Đồ cầm đầu, cùng nhau phát động xung phong.
Quân đoàn pháp thuật bắt đầu triệu hồi đại quân xương khô. Âm binh ồ ạt tuôn ra khiến đội hình người chơi có vẻ càng khổng lồ hơn.
“Cún, trị liệu cho các chiến hữu đi!”
Trong kênh giọng nói của công hội Thần Thoại, tiếng kêu của Cổ Ngữ vang lên.
Tiếp đó, một con cún trắng nhảy lên thật cao rồi phóng thích skill truyền thừa. Cơn mưa màu lục rơi xuống từ trên bầu trời.
Những người chơi bị thương ở tiền tuyến đương đầu với địch lại trở nên kiên nghị sau khi được cơn mưa chữa trị. Họ giơ vũ khí lên, lại gia nhập vào trận chém giết.
Một đêm này, đối với người chơi Chinh Chiến Online mà nói đã chú định là một đêm không ngủ.
Sau bốn giờ chiến đấu, những người chơi đã dồn ép quân đoàn của Sát Na đến chỗ giáp giới giữa Lưu Ly và Minh Phủ. Nhưng trận chiến vẫn chưa dừng lại.
Những người chơi tử vong cũng đang quan sát tình hình chiến đấu ở bên ngoài thông qua livestream trên trang chủ. Sau khi thời gian cooldown sống lại kết thúc, họ sẽ nhanh chóng gia nhập vào trong chiến dịch.
Trong bốn giờ giao chiến, lực lượng mà trận doanh người chơi bày ra khiến quân đoàn âm binh của Sát Na muốn nổi điên. Cảm giác điên cuồng cộng thêm giết mãi không hết này, cả đời chúng chưa bao giờ từng gặp phải.
Cứ như thể những sinh vật này không hề e ngại tử vong vậy. Thậm chí dù có chết cũng phải chém được một đao, cắn được một miếng thịt trên người họ.
Chiến đấu cho tới bây giờ, quân đoàn của Sát Na đã tử vong hơn nửa. Cho dù là Sát Na thì sắc mặt cũng tái nhợt. Tổn thất quá lớn, hắn ta biết mình đã không thể giành được quyền phát ngôn trên mảnh đất Bắc Kỳ này rồi.
Cho dù bây giờ hắn ta có muốn rút quân thì cũng đã muộn rồi. Người chơi hoàn toàn không có ý định tha cho chúng. Sát Na không hề nghi ngờ rằng dù quân đoàn của hắn ta có trở lại khu Lưu Ly thì những người chơi điên cuồng này cũng sẽ xông tới tận nơi.
Hắn ta không thể ngờ được rằng lực lượng mà mình tích trữ trong nhiều năm qua lại bị chôn vùi trong tay đám người chơi này.
Đối mặt với bước đường cùng này, Sát Na rống lên một tiếng, thả người nhảy vào trong trận doanh người chơi.
Thực lực của Sát Na đúng là rất mạnh. Nhưng trong mắt người chơi, thế thì đã sao?
“Sát Na! Chết đi!”
Tất cả mọi người đều ùa tới vây quanh Sát Na, điên cuồng gây thương tích trên cơ thể hắn ta. Cho dù những vết thương đó nhỏ bé không đáng kể, nhưng dưới sự bao vây tấn công đến mức điên cuồng này, dù có mạnh như Sát Na thì cũng phải lộ vẻ hoảng sợ, lùi về trận doanh của mình.
Lúc này, trên người hắn ta toàn là vết thương, tất cả đều do những người chơi phẫn nộ gây ra. Có câu tục ngữ nói kiến nhiều cắn chết voi, thương tích đầy mình khiến một kẻ cường đại như Sát Na cũng không thể thừa nhận được.
Nhìn Sát Na bị buộc phải lùi lại, những người chơi lại trở nên phấn khởi, đồng thanh rít gào. Mặt đất cũng vì thế mà rung chuyển!
Cuối cùng, Sát Na không chịu được nữa mà gào lên: “Rút quân cho ta!”
Thấy Sát Na muốn rút lui, trận doanh người chơi lại sôi trào lên.
“Cẩu tặc Sát Na, rút con mắt mày, đêm nay dù thế nào đi nữa thì mày cũng phải chết!”
“Giết nó cho ta! Báo thù thay những người anh em đã khuất! Đêm nay không chết không về!”
“Các anh em, tranh thủ xông lên! Giết sạch quân đoàn của cẩu tặc Sát Na nào!”
“Cẩu tặc, đã đến đây rồi thì đừng hòng chạy nữa! Giết!”
Nhìn đám âm binh lộ vẻ e ngại trước mặt mình, dòng máu nóng sôi sục trong cơ thể những người chơi. Tất cả đều hò hét, vung vũ khí xông về phía trước, hoàn toàn không cho quân đoàn Sát Na có cơ hội chạy thoát.
Trong kênh giọng nói của tất cả các công hội, người chỉ huy ra sức thét gào, liên tục phát động tấn công về phía đại quân của Sát Na.
Cả chiến tuyến bắt đầu di chuyển một mạch từ Minh Phủ xâm nhập vào khu Lưu Ly. Dưới sự đuổi giết liên tục của họ, cuối cùng quân đoàn Sát Na cũng bị dồn đến bên bờ biển Hoàng Tuyền, không còn đường nào để lùi lại nữa.
Chiến đấu hăng hái suốt tám giờ, ánh sáng bình minh dần dần dâng lên từ mặt biển. Chiến đấu gần như cả đêm, thiệt hại của trận doanh người chơi đạt tới bốn trăm nghìn. Nhưng nhờ có hồi sinh nên trận doanh người chơi vẫn giữ vững hai trăm nghìn người. Còn quân đoàn Sát Na thì thương vong lên tới tám mươi nghìn, số âm binh còn lại cũng đều mất hết ý chí chiến đấu, bị vây khốn ở bờ biển khu Lưu Ly, tiến thoái lưỡng nan.
“Các anh em! Thắng lợi nằm ngay trước mắt chúng ta. Để truy điệu những người bạn đã khuất, chúng ta hãy cùng chặt lấy thủ cấp của Sát Na đi!” Ngô Quốc Nhất giơ đại kiếm lên, chỉ về phía Sát Na ở xa, đưa ra mệnh lệnh tấn công cuối cùng.
“Ahhhh!” Những người chơi đồng thanh rít gào, từng bước áp sát về phía đám âm binh còn lại.
Nhìn quân đoàn người chơi đang áp sát, trong lòng Sát Na vô cùng hối hận.
Nếu lại cho hắn ta một cơ hội thì hắn ta sẽ không bao giờ đi chọc vào đám sinh vật điên cuồng này nữa đâu. Có thể nói, lúc này Sát Na cũng đã không còn khát vọng tiếp tục chiến đấu nữa.
Nhớ lại suy nghĩ chỉ cần giết chết một bộ phận thì có thể dọa nạt đám sinh vật này của mình lúc trước, trong lòng Sát Na lại tràn đầy hối hận.
“Giết!”
Đại chiến lại bùng nổ, trận doanh người chơi phát động đợt tổng tiến công cuối cùng.
Trong tiếng hò hét vang trời, âm binh không ngừng ngã xuống, muốn chống cự là vô cùng khó khăn. Theo số lượng âm binh tử vong càng ngày càng nhiều, Sát Na đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi.
Hắn ta nhìn biển cả sau lưng mình, rồi lại liếc nhìn đám người chơi chi chít đằng trước bằng ánh mắt oán hận, sau đó thả người nhảy xuống biển.
“Đừng hòng trốn thoát!”
Thấy Sát Na muốn vứt bỏ quân đội để chạy trốn một mình, Cổ Ngữ nổi giận gầm lên một tiếng, phù văn trên cơ thể anh ta lóe sáng. Anh ta dùng sức nhảy lên, ngưng tụ sức mạnh toàn thân vào một cú đấm rồi đấm thật mạnh về phía Sát Na.
“Kẻ ngăn cản ta phải chết!”
Sát Na gầm lên, cũng tung quyền đấm về phía Cổ Ngữ.
Hai nắm đấm chạm vào nhau, ngay sau đó Cổ Ngữ đã bị đánh thành một luồng khói đen. Nhưng thân hình của Sát Na cũng vì thế mà khựng lại trong không trung, sau đó nhanh chóng rơi xuống.
Trong lúc hắn ta rơi xuống, mấy chục bóng người đồng thời bao vây quanh hắn ta.
Mười ảo ảnh Dạ Đồ vung huyết nhận chém về phía Sát Na. Ngạo Kiếm cũng bấm kiếm quyết, chín thanh linh kiếm nhanh chóng bay về phía Sát Na!
“Cút đi!” Sát Na vung hai nắm đấm đánh tan mấy ảo ảnh Dạ Đồ, nhưng vẫn trúng mấy công kích. Đồng thời chín thanh linh kiếm cũng đâm một lỗ thủng trên người hắn ta.
Lúc này, người chơi khác cũng ùa lên, nhất định không thể để Sát Na trốn thoát được.
Bởi vì chiến đấu cả đêm nên Sát Na cũng đã sớm cạn kiệt sức lực rồi. Đối mặt với đám người chơi ồ ạt kéo tới, hắn ta chỉ có thể ngăn cản một cách vất vả.
Vốn định chạy trốn thêm lần nữa, nhưng khi hắn ta lại nhảy lên thì chín mũi tên Tan Biến chợt xuất hiện, bắt hắn ta phải lùi về trong vòng vây của người chơi.
Những người chơi nghĩ đủ mọi cách để vây hãm Sát Na ngay tại chỗ, khiến hắn ta không thể trốn đi được.
Cảm nhận lực lượng không ngừng xói mòn trong cơ thể mình, Sát Na căm uất gầm lên giận dữ, thân hình lại đột ngột nhảy lên cao, dùng hết lực lượng trong cơ thể để nhảy vào trong biển.
Đây là cơ hội duy nhất của hắn ta. Nếu không thành công thì chỉ còn lại cái chết mà thôi!
Nhìn Sát Na lại nhảy lên lần nữa, những người chơi đều tức điên lên, gào thét giận dữ, nhưng không thể làm gì được hắn ta. Họ đã dùng hết mọi thủ đoạn rồi.
Đúng lúc này, Diệp Thần đứng cách đó không xa. Hắn ta hít sâu một hơi rồi chậm rãi giơ Liệt Nhật Cung của mình lên.
Phóng thích tất cả năng lượng Trục Nhật, dần hình thành một mũi tên năng lượng như đang bốc cháy. Nhìn bóng lưng Sát Na, Diệp Thần gầm lên một tiếng, chợt thả tay ra.
Mũi tên ngưng tụ toàn bộ hy vọng của Diệp Thần và những người chơi xé rách không gian, đâm mạnh vào lưng Sát Na.
Nhìn Sát Na lại rơi xuống mặt biển, ánh mắt Diệp Thần lộ ra ý cười, khẽ thì thào: “Duyên phận thật thần kỳ nhỉ?”