Tôi Là Trùm Sau Màn

Chương 33: Biển Hoàng Tuyền


Đọc truyện Tôi Là Trùm Sau Màn – Chương 33: Biển Hoàng Tuyền

Translator: Nguyetmai

Đối mặt với một Hải Vương vừa cường thế lại có thực lực mạnh như vậy, Sát Na chỉ có thể kiềm chế cơn giận trong lòng mà lựa chọn thỏa hiệp.

“Đồng ý? Được, bản vương chấp thuận. Nhưng hiến tế phải tăng gấp đôi!” Hải Vương không khách sáo nâng yêu cầu lên gấp đôi.

“Ngươi…” Sắc mặt Sát Na tái mét. Nhưng đối mặt với Hải Vương, hắn ta phát hiện ra rằng mình không có lợi thế nào để đàm phán cả.

Lúc này, người chơi vây xem mới hoàn toàn thấy rõ dung mạo của Hải Vương.

Trên hai bên má đều vẽ ba đường kẻ sọc màu lam giống như mang cá, trên ngực mọc đầy lông màu lam nhạt. Chiều cao tầm hai mét, nhưng dù đứng trước mặt Sát Na cao hơn mười mét thì vẫn áp chế hoàn toàn về khí thế. Cả người tản ra hơi thở hung hãn, giống như một con thú dữ.

Ngoài sân:

“Mãnh nam chân chính kìa, nhưng sao không đánh Sát Na nữa? Đánh tiếp đi chớ!”

“Mạnh ghê, chỉ mới một cú đấm thôi mà Sát Na đã chảy máu rồi. Chẳng lẽ Poseidon này level 999?”

“Đừng ồn nữa, tao đã bị Poseidon hút fan rồi. Ngồi chờ ảnh đánh Sát Na dập mặt!”

“Áp chế chỉ bằng một cú đấm, quá dữ luôn. Có chức nghiệp này không? Tôi muốn chuyển chức thành Poseidon!”

“Sao lại tán gẫu rồi? Đánh tiếp đi chớ, hạt dưa với Coca của tôi đã chuẩn bị xong rồi, tiếp tục đê, đừng khiến tôi thất vọng nào Poseidon!”


“Sao? Không muốn hả?” Hải Vương giơ tay lên vẫy một cái, đinh ba chợt từ trong biển bay tới, sau đó bị gã ta giữ chặt trong tay.

Sát Na hít sâu một hơi, mặt mày tái mét nói: “Ta đồng ý. Dẫn quân đoàn của ngươi rời đi đi.”

“Ha ha ha!” Thấy Sát Na khuất phục, tiếng cười càn rỡ của Hải Vương vang vọng quanh bờ biển.

Gã ta lại nhìn Sát Na một cách trêu tức, sau đó thét dài một tiếng. Nhất thời, hải quái bên bờ đều dũng mãnh lao về phía biển cả.

“Nếu biết sớm như thế thì cần gì phải cử đặc phái viên đến khiêu khích ta. Sát Na, ngươi phải hiểu được rằng, không có Vua Bắc Kỳ, vùng đất Bắc Kỳ của các ngươi chỉ là năm bè bảy mảng trong âm phủ này thôi, ai cũng có thể ức hiếp. Sống lâu như thế rồi, chẳng lẽ còn cần ta nhắc ngươi đạo lý cá lớn nuốt cá bé nữa sao?”

Nói xong, Hải Vương thả người nhảy vào trong biển. Sau đó trên mặt biển xuất hiện một cơn sóng nhanh chóng di chuyển về phía trước.

Nhìn Hải Vương rời đi, ánh mắt Sát Na trở nên thù hận, khẽ gầm lên rồi nện một cú đấm thật mạnh xuống đất. Mặt đất nhất thời rung chuyển, một dấu vết hình quả đấm lún sâu trên mặt đất.

“Độ Duyên, ngươi chán sống!”

Ngoài sân:

“Trên cây ngơ ngác có quả ngơ ngác, dưới cây ngơ ngác có tao và mày. Chiến đấu xong rồi à?”

“Cũng ngơ luôn. Chuyện gì vậy? Đánh xong rồi?”

“Tiên sư, sao Poseidon không đánh nữa? Hạt dưa với Sprite của tui để đó chơi à?”

“Unlike, nhất định phải unlike. Poseidon này quá vớ vẩn rồi, thế mà lại không giết thằng cha Sát Na này. Làm gì chứ?”

“Đậu, đại chiến mới khiến tao phấn khởi xong đã kết thúc rồi à? Quần cởi xong rồi kết thúc luôn?”

“Khinh bỉ Poseidon mãnh liệt. Trước đó rõ ràng là mạnh như thế, sao đến cuối cùng hăm dọa mấy câu rồi bỏ đi?”

“Tuy rằng không nghe thấy họ nói gì, nhưng tôi cảm thấy hẳn là Sát Na xin tha, kết quả Poseidon bỏ qua cho hắn ta.”

“Sát Na đáng xấu hổ, chắc chắn là xin tha rồi. Không thì chắc chắn sẽ bị đánh thành đầu heo luôn!”

Phòng livestream bàn tán xông xao, những người chơi có thể nói là rất khó chịu với hành động của Poseidon. Chiến đấu vừa tới cao trào đã dừng tay lại, khiến rất nhiều người chơi đều khó chịu trong lòng.

Lục Vô tắt trang livestream, quay đầu nhìn về phía động cơ ăn uống vĩnh cửu – Bắc Ly.

“Tiểu Ly, gã đó là ai vậy?”


“Í?”

Bắc Ly phồng má, còn đang nhai đồ ăn nhìn Lục Vô với vẻ khó hiểu.

Lục Vô đỡ trán, chỉ vào một tấm ảnh chụp màn hình trên máy tính: “Chính là gã ngực mọc đầy lông này nè.”

Lần này, Bắc Ly đã nghe thấy rõ. Cô bé duỗi cổ, nuốt hết thức ăn trong miệng rồi mới nhìn lướt qua màn hình.

“Hải Vương hả? Gã ta là một nhân vật lợi hại đấy. Lúc trước còn từng đánh nhau mấy lần với Vua Bắc Kỳ cơ.”

“Từng đánh nhau với tổ tiên của anh à?”

Bắc Ly gật đầu thật mạnh: “Đúng rồi, đánh nhau thường xuyên luôn. Vua Bắc Kỳ rảnh rỗi là lại tìm gã ta để đánh nhau. Có lần còn dẫn tôi đi, sau đó tôi thấy Vua Bắc Kỳ đại nhân đè đầu gã ta xuống đất mài, nhìn đã thấy đau rồi!”

Lục Vô ngạc nhiên: “Tại sao tổ tiên của anh lại muốn tìm gã ta để đánh nhau?”

Bắc Ly xòe tay, nói với vẻ rất là bất đắc dĩ: “Đánh nhau mà còn cần lý do sao? Nếu có thì chắc là Vua Bắc Kỳ đại nhân muốn bắt nạt gã ta đi.”

“Bắt… Bắt nạt á?”

Nghĩ tới ông Hải Vương khí phách kia, Lục Vô lại đỡ trán lần nữa, cảm thấy tổ tiên của mình thật là lợi lại, lại có thể đè một kẻ dũng mãnh như thế xuống đất mài. Quả nhiên mình còn thua ông ấy rất nhiều.

“Đúng rồi, sao anh lại hỏi Hải Vương vậy?” Bắc Ly thò tay về phía túi quà vặt để bên cạnh, lấy một hộp chocolate vừa bóc ra vừa hỏi.

Lục Vô nghe vậy, bèn kể cho cô bé nghe về những gì vừa thấy trong phòng livestream.

“Sát Na bị đánh à?” Bắc Ly không khỏi sửng sốt, sau đó bật cười: “Đáng đời!”

“Tôi cảm thấy chắc chắn là Hải Vương thấy Vua Bắc Kỳ đã chết, nhưng mối thù ngày xưa bị bắt nạt cũng không thể không trả được. Thế là bèn đánh cấp dưới hồi đó của Vua Bắc Kỳ là Sát Na để trút căm phẫn.”


“Gã Hải Vương này là kẻ mạnh nhất trong vùng biển Hoàng Tuyền này hả?” Lục Vô lại hỏi.

“Phụt!”

Nghe vậy, Bắc Ly phun hết Coca vừa uống vào miệng ra ngoài: “Khụ khụ… Ha ha ha…”

Thấy ánh mắt như đang nhìn kẻ ngốc của Bắc Ly, Lục Vô cười xấu hổ: “Sai chỗ nào à?”

“Anh có biết biển Hoàng Tuyền rộng lớn cỡ nào không? Gã Hải Vương này chỉ là bá chủ vùng biển gần đất Bắc Kỳ mà thôi, sao có thể xưng là vương giả biển Hoàng Tuyền được chứ? Đó chính là độ cao mà ngay cả thời kỳ mạnh nhất của Vua Bắc Kỳ đại nhân cũng không thể với tới được đấy!”

“Cả vùng biển Hoàng Tuyền tiếp nối tất cả những khu vực lớn trong âm phủ, diện tích có thể nói là không hề nhỏ hơn lục địa. Đồng thời cả biển Hoàng Tuyền lại bị chia bảy hải vực, gã Hải Vương này cùng lắm chỉ là một trong số những bá chủ thuộc hải vực này mà thôi, ngay cả một hải vực cũng không xưng bá nổi.”

“Mạnh như vậy mà cũng không xưng bá một hải vực nổi sao?”

Lục Vô có vẻ rất kinh ngạc. Vừa nãy khi thấy thực lực của Hải Vương, từ tận đáy lòng hắn cảm thấy người này vô cùng mạnh mẽ.

Bắc Ly gật đầu: “Theo lời của Vua Bắc Kỳ đại nhân thì hải vực nằm gần đất Bắc Kỳ chúng ta được gọi là hải vực Vọng Hư. Bá chủ mạnh nhất vùng hải vực này là Đào Ngột, nghe nói mạnh tới mức đáng sợ. Cho dù Vua Bắc Kỳ còn sống thì cũng không phải là đối thủ của hắn ta. Gã Hải Vương này cùng lắm chỉ là một thuộc hạ cai quản vùng biển nhỏ trong tay Đào Ngột mà thôi.”

Lục Vô im lặng thật lâu. Sau khi tiêu hóa xong tin tức mà Bắc Ly cung cấp, hắn lại ngẩng đầu lên.

“Tiểu Ly, chờ đến khi chúng ta giành lại khu Lưu Ly rồi, em nói xem mình có cần xây dựng một đội hải quân không? Nếu không lỡ như gã Hải Vương này tới xâm lược, chúng ta hoàn toàn không có thực lực để ngăn cản gã ta.”

Bắc Ly gật đầu đồng ý với lời đề nghị của Lục Vô: “Tôi đã suy nghĩ rồi. Nhưng phải sửa lại kho trang bị của Minh Phủ mới được. Bên trong có rất nhiều bản vẽ thiết kế, trong đó bao gồm một bản thiết kế Tàu Ma, có thể trưởng thành bằng cách nuốt chửng vật liệu. Sửa chữa nơi đó sẽ giúp đỡ rất nhiều cho việc phát triển thế lực của người chơi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.