Đọc truyện Tôi Là Trùm Sau Màn – Chương 284: Nghệ thuật nổ tung
Editor: Nguyetmai
Thí luyện Luyện Dược Sư vẫn đang được tiến hành.
Đến giờ thứ ba, rất nhiều người chơi kẹt ở khâu thứ nhất đã không còn rảnh mà phân biệt dược liệu nữa, bắt đầu nhét các loại linh tài vào lò luyện dược, muốn qua cửa bằng may mắn.
Trông họ lúc này cực kỳ giống như đang làm mò lúc gặp phải câu hỏi trắc nghiệm mà mình không biết khi thi đại học.
Có điều chỉ trông cậy vào vận may thì không thể nào mà luyện dược được.
Làm vậy sẽ rất dễ gây ra nổ lò vì dược hiệu xung đột với nhau trong lúc dung hợp dược thủy.
Chiêu làm mò hoàn toàn không có tác dụng trong việc luyện dược. Những vụ nổ lò khiến số người chơi mưu lợi biến thành mặt xám mày tro.
Lúc này, thân là giám khảo, sau khi nhận được quyền hạn trong không gian thí luyện, Bàn Thạch bắt đầu liên tục rà quét khắp nơi để tìm kiếm người chơi có tiềm lực.
Sau ba giờ quan sát, rốt cuộc có một người chơi đã gợi ra sự chú ý của y.
Hành động của người chơi này khác hẳn với đa số những người khác.
Thời gian thí luyện đã trôi qua hơn nửa, song người chơi này lại chưa bắt đầu luyện dược mà vẫn cân đo lượng linh tài, đồng thời còn đặt những linh tài đã tính toán kỹ càng trên bàn luyện dược.
Điều khiến Bàn Thạch kinh ngạc không phải là quy trình luyện dược của anh ta khác với những người chơi khác. Dù sao thì anh ta không phải là người duy nhất làm thế, cũng có một phần người chơi làm y như anh ta. Điều khiến Bàn Thạch cảm thấy khó tin là người chơi này lại sắp xếp phương thuốc của mười mấy loại đan dược.
Phải biết rằng, thành tích của thí luyện được sắp xếp theo điểm số.
Với quy tắc này, cách làm thông minh nhất chính là chọn một loại phương thuốc mà mình am hiểu nhất, sau đó luyện chế liên tục. Chỉ cần tăng điểm số lên là được rồi. Thế mà người chơi này lại muốn luyện chế mười mấy loại đan dược cần linh tài và thủ pháp khác nhau.
Điều này không thể nghi ngờ sẽ khiến việc luyện dược trở nên khó hơn nhiều, bất lợi cho điểm số.
Trừ phi anh ta có tự tin tuyệt đối!
Nghĩ đến đây, Bàn Thạch quét mắt về phía đống linh tài đã được phân chia trên bàn luyện dược của người chơi đó, mở năng lực phân tích ra.
[Phương thuốc Tu Di Đan nhất phẩm: 580 khắc cỏ Tu Di (chênh lệch 3%), 330 khắc quả Tử Tâm (chênh lệch 3%), 220 khắc rễ Sương Linh Thoại (chênh lệch 5%)]
[Phương thuốc Âm Dương Tẩy Tủy Đan nhất phẩm: 120 khắc Cửu Khiếu Linh Đóa (chênh lệch 4%), 60 khắc Hạo Linh Bồ (Chênh lệch 6%)]
[Phương thuốc Thanh Hư Dược Thủy nhất phẩm: 800 khắc quả Giáng Trần (chênh lệch 7%), 700 khắc hoa Thủy Linh (chênh lệch 5%), 550 khắc vỏ quả Bồi Nguyên (chênh lệch 18%)]
…
Nhìn đống linh tài được sắp xếp theo phương thuốc, trái tim Bàn Thạch cũng run lên.
Tuy rằng tổng thể chênh lệch sau khi đo lường của mười mấy loại linh tài không hề nhỏ, song phải biết rằng người này mới học nội dung trong sách ba ngày mà thôi. Theo Bàn Thạch thì biểu hiện này đã rất khủng bố rồi.
Hơn nữa, càng khiến Bàn Thạch cảm thấy khó tin là người chơi này lại không cần dùng cân điện tử mà Lục Vô cung cấp, tất cả linh tài đều cầm trong tay ước lượng, sau đó lại dùng linh nhận cắt bỏ phần dư thừa rồi đưa vào sử dụng ngay.
Mỗi loại linh tài đều chênh lệch dưới 10%, lại có thể ước lượng tỷ lệ dược liệu bằng tay. Trong mắt Bàn Thạch, trình độ của người chơi này đã đạt tới ngưỡng cửa Luyện Dược Sư sơ cấp.
Giờ khắc này, Bàn Thạch tràn đầy mong chờ. Y nhớ tới một câu mà Lục Vô từng nói.
Tiềm lực của người chơi là không thể đo lường!
Đến giờ thứ tư, cuối cùng người chơi này cũng dừng việc cân đo, xử lý dược liệu trong tay rồi đặt lên đống linh tài cuối cùng.
Đám linh tài cuối cùng này lại thu hút sự chú ý của Bàn Thạch.
[Phương thuốc U Minh Hàn Thúy Đan nhị phẩm: 320 khắc thân lá của hoa Phi Tinh (Chênh lệch 21%), 1400 khắc quả Hoàng Long (chênh lệch 23%), 2300 khắc Phá Chướng Thủy (chênh lệch 33%), 388 khắc Thanh Diệp Linh Thổ (chênh lệch 21%)]
“Trời! Phương thuốc đan dược nhị phẩm! Thiên tài là đây chứ đâu!” Lúc này Bàn Thạch kích động đến cực độ.
Chỉ học trong ba ngày thôi, thế mà người chơi này lại muốn thử luyện chế đan dược nhị phẩm. Tuy rằng chênh lệch rất lớn, song Bàn Thạch vẫn tràn đầy mong chờ, kỳ vọng người chơi này sẽ cho mình niềm vui bất ngờ.
Chỉ còn lại hai giờ cuối cùng, người chơi này cũng bắt đầu ra tay.
Anh ta ôm một đống dược liệu đến bên cạnh lò luyện dược, châm lửa, bắt đầu luyện chế lần đầu tiên.
Mười phút sau…
“Bùm!” Một đống khói đen bay lên, lò thuốc chấn động.
Tiếng nhắc nhở luyện chế thất bại vang lên.
Nhưng vẻ mặt của người chơi này vẫn không hề thay đổi, lại ôm một đống linh tài đến lò luyện dược bắt đầu thử lại lần hai.
“Bùm!”
“Bùm!”
…
Bàn Thạch vốn tràn đầy kỳ vọng quan sát người chơi này, sau đó vẻ mặt dần dần xấu hổ.
Chỉ còn lại chưa đầy một giờ, thế mà người chơi này lại sai lầm liên tục, hơn nữa mỗi lần luyện dược đều chưa hoàn thành một nửa thì đã vì thao tác không thỏa đáng mà nổ lò.
Nhìn năm đống linh tài còn lại trên bàn, Bàn Thạch cũng đau tim vô cùng.
Vốn tưởng rằng người chơi này là tuyển thủ tài năng tiềm lực vô hạn, ai dè lại là tuyển thủ kiểu nửa tài năng, học lệch quá nghiêm trọng.
“Bùm!”
“Bùm!”
Tình huống nổ lò liên tục xuất hiện.
Phải biết rằng nổ lò là kết quả thất bại nhất trong quá trình luyện dược. Trong đa số tình huống, cho dù luyện chế thất bại cũng không đến mức nổ lò. Nhưng rõ ràng người chơi này lại làm được điều đó.
Lúc này, Bàn Thạch bỗng cảm thấy như mình đang nhìn một con lợn luyện dược.
Cuối cùng chỉ còn lại một đống dược liệu, phương thuốc nhị phẩm, song Bàn Thạch đã không còn bất cứ hy vọng nào nữa.
Nhưng không thể không nói là tâm tính của người chơi này vô cùng vững vàng. Cho dù thất bại nhiều lần, thế mà anh ta vẫn có thể bình tĩnh tiếp tục luyện chế nhóm dược liệu cuối cùng.
Lần này anh ta điều khiển lửa theo suy nghĩ trong trí nhớ, đầu tiên là bỏ lá Phi Tinh vào lò, sau khi lá Phi Tinh hòa tan thì lại ném quả Hoảng Long, Phá Chướng Thủy, Thanh Diệp Linh Thổ… theo thứ tự.
Tiếp đó là khống chế ngọn lửa. Dưới sự điều khiển của anh ta, dược thủy trong lò bắt đầu dung hợp với nhau.
Thấy cảnh này, Bàn Thạch cũng sửng sốt, sau đó lại chú tâm quan sát.
Một phút… Năm phút… Mười phút…
Nửa giờ trôi qua, dược thủy dần thành hình. Trái tim vốn đã nguội lạnh của Bàn Thạch lại bắt đầu bùng cháy.
Quy trình luyện dược đã qua hơn nửa, thế mà người chơi này lại không phạm sai lầm, tất cả các thao tác đều vô cùng chuẩn mực. Điều này khiến Bàn Thạch lại dấy lên mong chờ.
Phải thành công, phải thành công đó nha!
So với thái độ bình tĩnh của người chơi thì Bàn Thạch kích động hơn nhiều. Giờ khắc này, có lẽ y đang chứng kiến sự ra đời của một vị luyện dược đại sư có khả năng vô hạn trong tương lai!
Thời gian lại trôi qua, đến thời khắc mấu chốt cuối cùng.
Dược thủy đã ngưng tụ thành một viên lớn bằng quả bóng bàn trong lò thuốc, có khả năng sẽ ngưng tụ thành đan dược ngay sau đó.
“Đoàng!”
Bỗng một tiếng nổ vang lên, lò luyện dược chấn động mãnh liệt, đám mây đen hình nấm dày đặc bốc lên rồi khuếch tán ra ngoài.
Bàn Thạch: “…”
Giờ khắc này, Bàn Thạch đã hoàn toàn ngu người. Y không hiểu lắm, rõ ràng chỉ cần ổn định tắt lửa là có thể ngưng tụ đan dược, cho dù thất bại thì có lẽ cũng chỉ biến thành tro thôi. Rốt cuộc anh ta đã khiến lò luyện dược bị nổ tung bằng cách nào vậy?