Đọc truyện Tôi Là Trùm Sau Màn – Chương 18: Bao vây tiêu diệt quỷ binh
Translator: Nguyetmai
Công hội đầu tiên xuất hiện nhanh như vậy khiến Lục Vô rất kinh ngạc. Hắn không ngờ rằng đám người chơi đầu tiên như Trần Tử Vũ lại đạt tới level 20 nhanh như vậy.
Vì thế, hắn nhắm mắt lại, đưa tầm mắt vào trong âm phủ.
Xung quanh Minh Phủ đang có một đám người chơi vây quanh. Người đứng chính giữa đám người chơi này chính là Trần Tử Vũ, cùng với NPC Lục Ma.
Lúc này, Trần Tử Vũ rất phấn khởi. Để thành lập công hội đầu tiên này, các anh em đã luyện cấp suốt một ngày một đêm trong dãy núi U Hồn, cuối cùng gom góp 50 hồn tệ, thế mới sáng lập thành công.
Sau khi mở công hội ra, khung chức năng của hắn tăng thêm mục công hội. Chỉ cần cùng một công hội thì có thể nhìn thấy vị trí của những người chơi khác trong công hội, đồng thời còn mở mục tán gẫu chung của công hội, không thể nghi ngờ là tăng thêm sự giúp đỡ đối với việc phát triển đội ngũ như họ.
“Đại ca, nhận người không vậy?”
“Đại ca, dẫn em đi với. Em không có bản lĩnh gì khác, chẳng qua là biết nạp tiền thôi!”
“Xin được vào hội. Thu em đi!”
Xung quanh, đám người chơi tân thủ đang vây quanh Trần Tử Vũ muốn được gia nhập công hội, tìm kiếm che chở. Còn Trần Tử Vũ thì cười nhìn tin tức của người chơi, chỉ lấy người chơi có thực lực, level 10 trở lên.
Tốn khoảng một giờ để xét duyệt tin tức xong, Trần Tử Vũ mới quay lại nhìn NPC Lục Ma thần thái hờ hững, khí chất xuất trần.
“Đại ca Lục, anh hiểu biết thế nào về Quỷ Tướng Sát Na chiếm cứ phía Đông Bắc Kỳ?”
Nghe Trần Tử Vũ nhắc tới Quỷ Tướng Sát Na, vẻ mặt Lục Ma lộ ra thù hận: “Uổng công nghĩa phụ của ta bồi dưỡng Sát Na chu đáo. Nhưng hắn ta lại vì lợi ích mà phản bội nghĩa phụ! Ta chỉ hận không thể đích thân giết chết hắn ta!”
Đối với Lục Ma thường xuyên đi loanh quanh Minh Phủ, Trần Tử Vũ cảm thấy y càng giống một con người sống động có tình cảm hơn là một NPC.
“Đại ca Lục, thù này chúng ta nhất định phải trả. Anh có biết tình hình cụ thể phía Đông không? Em muốn đi thăm dò tình huống thử xem!”
Lục Ma nhìn thoáng qua Trần Tử Vũ, thở dài: “Tên Quỷ Tướng Sát Na sở hữu một trăm nghìn quỷ binh, thực lực mạnh mẽ, chiếm cứ khu vực Lưu Ly bên cạnh biển Hoàng Tuyền ở phía Đông. Nếu cậu muốn đi trinh sát thì nhất định phải chú ý an toàn của bản thân, không được làm bừa!”
Trần Tử Vũ gật đầu một cách trịnh trọng, sau đó gửi tin nhắn giọng nói phát trong kênh công hội: “Tất cả thành viên trên level 15 trong công hội, sau bữa tối tập hợp ở gần Minh Phủ, chuẩn bị làm nhiệm vụ trinh sát!”
Vương Đại Mãng: Đi chung thì có thể phối hợp với nhau, hy vọng nhân tiện chém giết mấy tên quỷ binh của Sát Na. (Mặt cười)
Tuyết Lê: Xung phong! Hoàn thành nhiệm vụ này em sẽ có ba món màu lam rồi, sướng quá!
Vương Siêu: Vì vinh quang của Vua Bắc Kỳ!
…
Thấy trả lời trong kênh tán gẫu công hội, Trần Tử Vũ mỉm cười, sau đó chọn logout, định ăn bữa tối nhanh lên rồi còn tổ chức công hội, bắt đầu nhiệm vụ tập thể đầu tiên.
Sau khi Trần Tử Vũ rời đi, bên cạnh Lục Ma vẫn còn rất nhiều người vây quanh.
Những người này đều là người chơi nữ, hoàn toàn bị thu hút bởi dung mạo của Lục Ma, liên tục quấn lấy Lục Ma tán gẫu với y.
Trong mấy ngày nay, Lục Ma đã trở nên nổi tiếng trong những người chơi nữ, hơn nữa trí nhớ của Lục Ma được cài đặt rất nhiều ký ức về vùng đất Bắc Kỳ, có thể nói là một thôn trưởng thôn tân thủ đủ tư cách, giúp đỡ rất nhiều người chơi giải quyết nỗi hoang mang.
Để làm tăng hứng thú của những người chơi, NPC thứ hai cũng đã được Lục Vô chế tạo ra.
Tên nó là Kẻ Lái Buôn Bí Ẩn. Thiết lập của NPC này là kẻ lái buôn may mắn lang thang khắp vùng đất Bắc Kỳ. Nếu tìm được người này, người chơi có thể mua được vật phẩm hiếm thấy không bán trong Thương Thành.
Nhìn hoạt động của những người chơi, Lục Vô điều khiển thị giác thượng đế chuyển qua chỗ Diệp Tuyết Nhi đã mua hồn tệ.
Dãy núi U Hồn hiện lên trước mắt, Lục Vô bỗng khựng lại.
Bởi vì ở sâu trong rừng rậm, lại có sự tồn tại của một đội ngũ quỷ binh cưỡi sói.
Từ trang phục của bọn quỷ binh này, Lục Vô nghĩ tới quân đoàn Quỷ Lang kỵ binh của Sát Na mà Bắc Ly đã giới thiệu cho hắn.
Lúc này, trong rừng rậm dãy núi U Hồn, tiểu đội trăm người của Diệp Tuyết Nhi đang liên tục tấn công Quỷ Lang Kỵ, nhưng thực lực cá thể chênh lệch quá rõ ràng khiến người chơi bị giết chết liên tục.
Nhưng điều này chẳng những không khiến người chơi lùi bước mà dưới sự chỉ huy của Diệp Tuyết Nhi, người chơi lần lượt xông tới như những kẻ điên không cần mạng sống vậy, khiến đội Quỷ Lang Kỵ này bị phân tán ra xung quanh.
“Giết sạch lũ phản đồ Bắc Kỳ này cho tao!” Theo tiếng gầm của Diệp Tuyết Nhi, những người chơi của Thiên Thần Hộ Mệnh lại xung phong lên trước, bao vây đám Quỷ Lang Kỵ rồi chém loạn xạ.
Cuối cùng, dưới sự tấn công điên cuồng của đám người chơi, có mấy tên lính Quỷ Lang Kỵ chịu không nổi ngã xuống từ trên lưng sói. Nhưng nghênh đón nó lại là phát chém vô tình của những người chơi khiến nó chết ngay tại chỗ.
“Chúng nó muốn bỏ chạy kìa! Bao vây cho tao, không cho thằng nào thoát được hết!”
Thấy Quỷ Lang Kỵ không định ham chiến mà muốn rời đi, những người chơi đương nhiên là không muốn tha cho chúng rồi. Phải biết rằng để giết chết đám Quỷ Lang Kỵ này, họ đã hy sinh rất nhiều anh em.
Nhất thời đám người bao vây thành vòng tròn xung quanh đám Quỷ Lang Kỵ.
Tiếng rít gào của sói vang lên, những người chơi liên tục thu nhỏ vòng vây. Trên mặt đám Quỷ Lang Kỵ cũng lộ vẻ hoảng sợ.
Chúng nó không thể hiểu được tại sao ở đây lại xuất hiện nhiều quỷ tộc kỳ lạ như vậy, mà đám quỷ tộc này còn đều tự xưng là hậu duệ của Vua Bắc Kỳ nữa.
Phải biết rằng, sau khi Vua Bắc Kỳ qua đời, tất cả cấp dưới đều đã phản bội mới đúng. Nhưng sự xuất hiện của đám người này lại quái lạ như thế.
“Không tha cho bố con thằng nào cả! Giết!” Diệp Tuyết Nhi quát lên, đám người chơi nhanh chóng thu nhỏ vòng vây. Cuồng Chiến Sĩ đứng đằng trước trực tiếp dùng cơ thể mình để đón đỡ nhát đao của lính Quỷ Lang Kỵ, cho dù phải chết cũng phải chém trúng người này một phát.
Dưới sự tiến công điên cuồng ấy, tiểu đội Quỷ Lang Kỵ này cuối cùng cũng không chịu nổi. Sau khi tên lính Quỷ Lang Kỵ cuối cùng bị Diệp Tuyết Nhi chém chết, cả tiểu đội Quỷ Lang Kỵ đều bị mất mạng.
“Wow, trâu bò!”
“Ghê ghê ghê, cuối cùng cũng giết chết lũ phản đồ này rồi!”
“Chị đại Tuyết Nhi lợi hại!”
Những người chơi hoan hô, Diệp Tuyết Nhi cũng đắc ý lộ ra nụ cười.
Lúc này, thân thể của kỵ binh Quỷ Lang Kỵ bị thần khí phân giải. Trên mặt đất để lại áo giáp và vũ khí trên người chúng.
“Wow, áo giáp màu trắng level 10, đại đao màu xanh level 10!”
Thấy vật phẩm rơi ra lại có thể trang bị cho mình, đám người bắt đầu ồn ào, ba chân bốn cẳng chạy tới muốn nhặt.
Diệp Tuyết Nhi không ngăn cản. Bởi vì cô biết đây là thứ mà những người chơi nên nhận được. Trên người cô đã có đồ phòng ngự level 10 màu đỏ rồi, sao còn để ý những thứ tầm thường đó nữa.
Sau khi phân phối xong, Diệp Tuyết Nhi nhìn về phía mọi người, vung dao găm một cách khí phách: “Các anh em, đều đi ăn tối đi. Sau bữa tối chúng ta xuất phát đến Lưu Ly ở phía Đông, lại tìm phản đồ quỷ binh để giết! Đến lúc đó mỗi người chúng ta đều có một món vũ khí màu lam, ai cũng có phần. Chờ tôi lên level 20 rồi, tôi sẽ đi sáng lập công hội. Chúng ta sẽ trở thành công hội lớn nhất trong game này. Mọi người có lòng tin không?”
“Có!” Người chơi bên dưới đều hét lên.
Nghe vậy, Diệp Tuyết Nhi nở nụ cười vui vẻ.