Bạn đang đọc Tôi Là Thằng Em Kế Độc Ác Của Nhân Vật Chính – Chương 10
Edit: Bàn
48.
Thứ 2 lúc đi học Từ hạng nhất không tới tìm tôi.
Lúc hai người bọn tôi tình cờ gặp nhau trên hành lang, hắn còn cố ý nghiêng đầu đi một bên khác.
Chẳng lẽ lúc sau không phải là hắn chủ động hôn à? Tại sao như kiểu tôi cưỡng ép hắn vậy.
Tôi thấy không vui lắm, sau khi tan học liền lặng lẽ đi theo sau Từ Dập, muốn nói rõ ràng chuyện này với hắn.
Sau khi hắn đi băng qua con hẻm, tôi cũng đi vào theo.
Còn chưa ra đầu hẻm, Từ Dập liền bất ngờ chắn trước mặt tôi.
“Cậu đi theo tớ làm gì?” Từ Dập nói.
Tôi nói: “Sao cậu lại tránh tôi?”
Từ Dập thở phào, nói: “Lần trước là tớ xúc động quá, tớ thấy! “
“Bây giờ cậu thấy việc bị tôi theo đuổi là chuyện không tốt à?” Tôi đá đá viên sỏi nhỏ dưới chân, hai tay nhét túi, cúi đầu nói, “Tôi chẳng cần cậu yêu đương với tôi, tôi chỉ muốn theo đuổi cậu thôi.
“
Từ Dập nói: “Vậy sao hôm trước cậu lại chạy? Là bị tớ doạ à?”
Tôi nói: “Ban ngày ban mặt, ai bị cởi quần cũng sẽ bị doạ thôi!”
Hắn lại quay đầu sang bên kia, không đối mặt với tôi.
Một lát sau, hắn lại nói: “Cậu không cần yêu đương với tớ, thế sao phải theo đuổi tớ?”
Tôi nói: “Học tập làm trọng, không yêu đương được, nhưng tôi muốn theo đuổi cậu.
“
Ý của tôi không phải là việc học của tôi quan trọng, tôi có học đâu, ý tôi là dạo này Bách Liên không yêu đương, nên tôi cũng không yêu được.
Từ Dập chắc bị lời của tôi thuyết phục, hắn im lặng một hồi, cuối cùng vẫn rũ mắt nhìn về phía tôi, nói: “Cậu muốn đến nhà tớ làm bài tập không?”
49.
Tôi nằm bò trên giường Từ Dập đọc báo tuần tiếng Anh.
Nhưng tôi không phải là đang học tiếng Anh, tôi chỉ hứng thú với phần truyện cười thôi.
Hắn cắt táo đi vào, ngồi bên giường nhìn tôi một hồi, nói: “Câu 1 phải chọn D.
“
Tôi nói: “Tôi điền bừa.
“
Từ Dập nói: “Tớ làm xong rồi, cậu có muốn so không?”
Tôi nói: “Nhưng 3 câu đầu tôi làm là dựa vào trực giác hết.
“
Từ Dập thở dài, nói: “Thế cậu có muốn chép một tí không?”
Tôi thịnh tình khó chối, thế là sau bao nhiêu năm lại quay về nghề cũ chép bài tập.
Tôi chỉ chép tiếng Anh, vì Ngữ văn và Toán đều trông quá dài, tôi lười chép.
Từ Dập ngồi khoanh chân cạnh tôi, tôi ngẩng đầu nhìn thấy mặt hắn, lại ngo ngoe rục rịch bò dậy, hôn khoé miệng hắn một cái.
Dáng môi của hắn đẹp, hôn cũng rất thoải mái.
Hắn nhìn như là muốn nói gì, nhưng do dự một hồi, vẫn là cúi đầu xuống, hôn trên tai tôi một cái.
Tôi nói: “Lần sau tôi còn đến nhà cậu được không?”
Từ Dập nói: “Cậu muốn đến thì cứ đến.
“.