Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy

Chương 68


Bạn đang đọc Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy – Chương 68

Chương 68
Cẩm Thánh đi rồi, tôi đứng thẫn thờ nhìn về phía hướng Cẩm Thánh biến mất rất lâu, hoàn toàn đờ đẫn.
Cảm thấy thời gian quả thực quá ngắn ngủi, TOT Cẩm Thánh em sẽ đợi anh. Anh phải quay về thật nhanh đó. Biết chưa hả? Bây giờ mới là hạnh phúc thật sự đây! Hạnh phúc quá, hạnh phúc đến nỗi váng vất. Huh u TT 
Tôi còn nhận ra một điều này… tình yêu không cần lòng tự trọng, căn bản điều đó không cần thiết. Sau này tôi sẽ không tỏ ra tự ái quá mức trước Cẩm Thánh nữa, chỉ có như thế mới có thể có được hạnh phúc thực sự… Bỗng nhiên tôi nhớ đến lời Cẩm Thánh nói khi nãy: 
“Không phải anh đi định cư luôn đâu, anh sẽ quay lại, nhiều nhất là một tuần thôi.” 
Ôi! -_-;; Thì ra là thế, tôi còn tưởng anh sẽ ở luôn bên đó không quay về nữa chứ! Khóc lóc ầm ĩ trước mặt bàn dân thiên hạ trong sân bay, mất mặt quá trời ơi! Hic… mất mặt quá đi mất! Chết tiệt. Mấy đứa khốn các người chết chắc rồi! Tôi quay người lại nhìn thấy bốn tên gương mặt đang nở nụ cười thật kỳ cục. Mấy người hôm nay xong đời rồi! Ta quyết không tha cho các người!! Mẹ ơi!! >__Không được, không tha được cho hắn! Nếu tôi tha thì tôi sẽ chết ngay! Chết tiệt! Nếu đã mất mặt nãy giờ rồi thì ất luôn. Dù gì mấy người kia cũng chỉ gặp một lần thôi mà, lo lắng làm chi! Tên thối tha!! Cậu đợi đó!! Tôi bỏ lại ba tên đang quan sát cuộc chiến mà chạy đuổi theo Vân Quân. Không ngờ Lý Vân Quân chạy không hề nhanh chút nào. Phải rồi, cặp chân ngắn ngủn thế mà chạy thì phí công là đúng. Haha~ 
“Lý Vân Quân, cậu cút ngay cho tớ! Để tớ bắt được thì cậu đừng hòng sống!!” 

“Ai da! Các bạn, ở đây có diễn viên điện ảnh nè, mau chạy đến xin chữ ký!” 
Oạch! 
Đúng là trời xanh có mắt mà. Một tràng cười lập tức nổ ra khi Vân Quân té oạch xuống đất. Tôi quá yêu thế giới này mất rồi. ^O^ 
“Tuyệt! Hahaha!” 
“Tớ đã đoán là tên này sẽ gặp báo ứng rồi mà, sao mà linh thế nhỉ. Ối chao!” 
Vân Quân ngã thành hình chữ “đại”  to khủng bố ngay cửa vào lầu một với bốn chân chỉa thẳng lên trời, không biết vì cảm thấy mất mặt quá hay đau quá nên hắn cứ nằm dài trên đất, không có chút phản ứng nào.
“A, hahaha! Đau bụng quá! A, cứu cứu tớ với! TOT” 
Bụng đau quá đi mất, tên này mất mặt quá đi mất. 
“Vân Quân, đau không? Đứng dậy xem nào!” 
Vân Quân nắm lấy tay Chí Hồi, “huỵch” một phát đứng phắt dậy, không dám ngẩng đầu lên, thì quá mất mặt rồi còn gì, hahaha!! 
“Chí Hồi giúp tớ che mặt!” 
“Ôi chao…” 
“Đừng cười, mau lên, ra khỏi cửa là xong… Mất mặt thật, mẹ nó!!” 
Chí Hồi chỉ che mắt tên Vân Quân, đi thẳng đến đám xe máy. Hôm nay vì bọn hắn mà tôi bị mất mặt, tên Vân Quân cũng thế thôi. Tôi cố ý để hắn ngồi sau lưng Tuấn Anh, còn tôi ngồi sau hắn. Cả đoạn đường tôi cứ chọc chọc vào lưng hắn. ^-^ Ôi tôi độc ác quá! Tên Xương Sườn đáng thương!! 

“Ai da! Đau quá! Đau thật đó!! A! A!” 
“Chuyện lần này là do cậu gây ra chứ bộ! Chính là cậu, phải không nào?” 
“Không phải mà! A, đau chết tôi mất thôi, không phải tớ! Đầu tớ làm sao nghĩ ra được thứ chuyện bất công thế này chứ! Tuyệt đối không phải tớ!!” 
“Đừng có giỡn!! Nói được mấy câu xạo sự trẻ con buồn cười đó, ngoài cậu ra thì còn ai?” 
“Không phải mà! Cậu phải tin tớ chứ!!” 
“Tên này! Đến thế này rồi còn chối nữa hả?” 
“Ui cha! Là tớ! Là tớ nghĩ ra! Đừng hận tớ, trách thì trách tớ quá thông minh, ở đất nước ta, quá thông minh cũng là vấn đề sao?” 
“A! Thật là, tức đến nỗi tớ không nói nổi luôn đây nè! Cậu mà thông minh thì chẳng lẽ mọi người đều vào bệnh viện tâm thần hết rồi à? Ai ôi~ tên này! Lúc cậu nói sống chung với đám con gái tóc vàng đến hết đời cũng phải nghĩ tới rồi chứ!” 
“hi~ yellow~ e on baby~ ya~” 
Nói chuyện với thằng đần thì chẳng hóa ra tôi cũng đần sao? -_-;; Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng nên tha cho hắn đi, nếu tên Xương Sườn không lừa gạt tôi thì chẳng biết tôi còn tự dày vò mình đến bao giờ! Nghĩ đến đây tôi liền bỏ qua cho hắn ^_^;; 

“Thái Dân! Chí Hồi! Quạ đen! Tuấn Anh!” 
Thái Dân cưỡi xe máy chạy ngay cạnh tôi gọi lớn, để cả đám đều nghe thấy. 
“Không chịu! Không chịu! Sao gọi tớ là quạ đen!! TOT” 
“Hôm nay chúng ta đi uống rượu đi! Tớ vui quá, tâm trạng rất tốt, muốn uống một chút!” 
“Đương nhiên!” 
“Chắc chắn phải thế rồi!” 
“Các anh em , bữa rượu hôm nay là do Xương Sườn mời >_


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.