Bạn đang đọc Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy – Chương 44
Chương 44
TO: Tuấn Hỷ
Em sẽ không nói nổi da gà chứ? Nghe bọn kia nói hôm nay là ngày lễ mà các cặp tình nhân thường tặng Pretz cho nhau, trên đường vừa hay nhìn thấy cửa hàng bán Prezt nên anh đã mua cho em. Không biết em có thích hay không. Từ lúc bắt đầu quen nhau chỉ tặng hoa, chắc đây là món quà đầu tiên nhỉ. Có lẽ chính vì thế mà càng muốn tặng cho em hơn. Tên điên Vân Quân lại đang lảm nhảm bên tai anh rồi, xem ra chỉ có thể viết đến đây thôi. Tuấn Hỷ, em phải mãi mãi ở bên anh như bây giờ nhé.
From: Cẩm Thánh
Không biết từ khi nào, nước mắt đã làm mờ đôi mắt, sắp sửa trào ra ngoài rồi. Tên này xem ra ghiền phim quá rồi nên mới chọn làm một chuyện lãng mạn thế này. TT_TT Đối với em, anh là độc nhất vô nhị. Chuyện này khiến tôi nghĩ đến lời trong một CF quảng cáo nào đó – “Hãy để chúng ta yêu nhau nhé”, chính là điều tôi đang muốn nói bây giờ đó. T_T Dân Hữu, Y Giang Yến có thể tha cho chúng tôi, không chen vào nữa không? Hu hu.
Vừa tan học là tôi lập tức từ chối ngay lời mời đi ăn của Trí Anh, chạy đến cổng trường Công Cao đợi anh. Trong lúc đợi tôi đã nghĩ ra một chuyện, cảm thấy giống như lần tặng hoa và thiệp trước kia, chắc chắn đằng sau chuyện tặng Pretz này lại là một câu chuyện rất thú vị đây. Ha ha~ Vui thật! +_+ Về nhà phải hỏi Phác Tuấn Anh mới được! Đúng rồi, tên nhóc đó hôm nay chắc cũng đã nhận được Pretz rồi nhỉ. A! Tên đó ra rồi kìa. ^^
Những người khác chẳng biết đã chạy đâu mất tiêu rồi, chỉ có Vân Quân và Cẩm Thánh, hai tên đang lững thững bước ra. Lý Vân Quân, cậu làm ơn đừng có chạy kiểu đó được không. Khó coi quá đi! Có phải là trẻ con hai tuổi đâu mà chạy nhảy tung tăng kiểu đó chứ! Hic… -_-;;;
Cẩm Thánh thấy tay tôi cầm lẵng hoa thì đỏ mặt lên. Hei hei hei! Buồn cười thật! >.