Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy

Chương 32


Bạn đang đọc Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy – Chương 32

Chương 32
Sáng sớm thứ 2. Hễ đến thứ hai là tôi bực bội, cũng không muốn đi học, hu… TT nhưng vẫn phải đi cùng Tuấn Anh… 
“Ớ? Anh? Sao lại đến đây?” 
Khương Cẩm Thánh đang đứng trước cửa nhà chúng tôi. Chuyện gì thế này? 
“Không có gì, đi học cùng hai người thôi.” 
“Vì Tuấn Hỷ chứ nhỉ? Hì hì, thật là, làm em thất vọng quá!” 
Sao bây giờ? Khóe môi tự dưng lại nhếch lên. Hử~ không được cười! Nếu thế thì quá bằng tỏ rõ là thích anh ấy đến à! -O- Tôi phải nghĩ đến Lý Vân Quân, nghĩ đến hắn là sẽ tức giận mà cười không nổi… Không ổn rồi, ha ha ha. 
“Chịu thua thôi. Ha ha, Tuấn Hỷ, sao anh đến mà em ra vẻ như không nhìn thấy thế?” 

“Ăn sáng chưa?” 
“Hở? Ừ… ăn rồi!” 
“Muốn chết hả? Còn không nói thật nữa?” 
“Xin lỗi mà! Bắt đầu ngày mai sẽ ăn mà.” 
Binh! Binh! Binh! Binh! 
Tôi thụi vào bụng Cẩm Thánh mấy cái thật mạnh. Tên điên này, dám không nghe lời ta hả? Hả?! 
“Thật là… Anh, đừng đụng đến Tuấn Hỷ nữa, bà ấy còn dữ hơn cọp í !” 

Tên khốn, dám nói chị mày thế hả? -_-;; Kiếp trước tôi và nó chắc chắn là oan gia, bằng không sao lại ghét nhau đến thế! -_-; 
“Ha ha, với anh thì hình như không phải thế! Anh sợ cô ấy lắm!” 
Ha ha. ^^* Phác Tuấn Anh, đừng có mà chọc giận ta! Khương Cẩm Thánh đã nằm trong tay ta rồi!! Hihi, đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó! 
Ba người chúng tôi cùng lên xe buýt. Dãy ghế cuối xe đã có Bắp Thịt, Mắt Kính và Xương Sườn, Xương Sườn vẫn lải nhải như trước đây. -_-; 
“Học tốt nhé. Anh sẽ gửi tin nhắn cho em.” 
“Ừ. Tạm biệt.” 
Xương Sườn bất lực kéo Khương Cẩm Thánh đang không nỡ rời xa tôi. 
“Đội trưởng! Sắp đến căn phòng tình yêu nhỏ xinh ấm áp của chúng ta rồi! Vừa nãy là tình huống rất không bình thường! Tớ không thích tình huống đó chút nào đâu!” 
“Nhóc, nói bậy bạ gì thế hả! Cậu đừng nói nhảm nữa đi!” 
“A không chịu đâu. >_


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.