Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy

Chương 27


Bạn đang đọc Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy – Chương 27

Chương 27
Nguyên nhân khiến tôi giật mình nhất là, tên nhóc Lý Vân Quân đang đứng trên ghế sô-pha hứng chí hát hò. -,.- Hắn điên cuồng hết mức rồi. 
” Tạm biệt ~ người tôi yêu quý ~ hãy hạnh phúc nhé!!” 
Hừ. Lại còn biết ca khúc hay thế này nữa kia đấy! -_-^ 
“A, là Tuấn Hỷ kìa! Tuấn Hỷ~!! Mẹ ôi? Tiểu Mẫn~ Trí Anh~” 
Thái Dân phát hiện ra chúng tôi liền cao hứng hò hét tên từng đứa. Tên điên Lý Vân Quân vừa nhìn thấy chúng tôi liền nhảy xuống khỏi ghế chạy đến. Đúng là y như một thằng điên, tôi nhìn thấy hắn cảm thấy hơi sợ hãi. – -;; Đâu cần kích động chạy đến như thế chứ? 
“Thiết Hựu, tìm thấy ở đâu vậy?” 
“Trên đường thấy mấy thằng khốn đang quấy rối chị dâu.” 
“Thật hả? Thằng nào chán sống thế?” 
“Không biết nữa. Nhìn thấy chị dâu là em lập tức mời tới đây ngay.” 

“Làm tốt lắm. ^^ Tuấn Hỷ, cậu lại gặp phiền phức rồi.” 
“Phiền gì chứ?” 
“Cậu nhìn Cẩm Thánh mà xem.” 
Tôi nhìn về phía Thái Dân đang chỉ. Nhìn thoáng qua, tôi ngạc nhiên đến nỗi há hốc cả mồm. -O- Nút áo sơ mi cởi hết 3 chiếc, cà vạt đen đang rủ lòng thòng xuống phía dưới… đúng là một kỳ quan lớn mà. 
“Đừng lo. Cẩm Thánh tỉnh rượu nhanh lắm. Nhưng sao cậu không chịu nghe điện thoại? Cẩm Thánh tức đến nỗi quăng cả điện thoại đi luôn. -_-” 
“Thế hả? Đâu phải tớ cố ý không nghe đâu. -.-” 
Nhưng mà tính xấu của tên này cũng thật là… sao lại phải quẳng chiếc di động đáng thương chứ? Phải tỉnh táo đi chứ? -_-;;; Sao anh ta ngốc thế nhỉ. 
Nhiều người không quen biết quá. Tôi ngồi xuống cạnh Cẩm Thánh. Tuy sợ anh ta uống say sẽ đánh người. -_-;; Nếu đánh tôi thật thì phải làm sao? Chẳng phải những người say đều rất đáng sợ à? -O- Trí Anh kéo Tiểu Mẫn đến ngồi cạnh Tuấn Anh. Sau đó cũng tự ngồi xuống cạnh Tuấn Anh. Trí Anh, làm tốt lắm!! -_-b HIHI. Nhưng tên này chừng nào mới tỉnh đây? =_= 
Đột nhiên, Thái Dân hứng chí tột đỉnh chỉ vào tôi. Cậu ta muốn gì? +_+ 
“Ê, đây là tiểu thư Phác Tuấn Hỷ vợ của Khương Cẩm Thánh đó. Quen chứ? Đến chào hỏi chị dâu đi.” 

“Chào chị!! Chị dâu!!” 
Oái!! -O- chóng mặt!! Bọn điên này muốn chết à? 
“Tụi này hình như lần đầu tiên thấy Tuấn Hỷ mặc đồ thường. Đúng không, Chí Hồi?” 
“Ừ. Đúng là rất đẹp. *^^*” 
“A, Cẩm Thánh đúng là có phúc mà. Cẩm Thánh mau mau tỉnh dậy để nhìn vợ yêu của mình đi. Nhìn rồi sẽ tức giận cho xem. Ha ha!” 
“Chính xác. Chắc chắn sẽ hỏi ngay tại sao em ăn mặc đẹp thế này để ra đường hả! Haha!” 
Ngắm Cẩm Thánh đang nằm bên cạnh ngủ ngon lành, tôi muốn đánh cho hắn một phát quá. ^^; Vân Quân đang ngồi cạnh tôi đột ngột bước tới bên Cẩm Thánh, nhè nhẹ kéo chéo áo, ánh mắt mờ ám nhìn Cẩm Thánh rồi nói. -_-^ 
“Đội trưởng, có phải cậu quá sexy rồi không? Cậu hư quá, dám mê hoặc tớ như thế. >_Chát! 
“A! Cậu là đồ ác quỷ, nữ ma đầu! Cậu không nhường Cẩm Thánh cho tớ ngày nào!!” 
“Tớ xin cậu mau cút đi cho tớ nhờ. -_-^” 
“A a~ >_


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.