Đọc truyện Tôi Là Ô Sin – Chương 14
_Tại một nơi khác/ 11h 45_
Ở một căn phòng VIP trong bệnh viện, đang diễn ra một cảnh tượng rất chi là “bá đạo”, khiến già, trẻ, lớn, bé, y tá, bác sĩ đi qua đều lắc đầu. Một thằng oắt con đang dãy dụa trên giường. nó gào thét, tay chân nó đập mạnh xuống nệm, làm cho cái giường bệnh muốn sập luôn vì “đung đưa theo điệu múa”. Nhìn thằng oắt lúc này chắc ít ai nghĩ nó là bệnh nhân nếu không để ý tới bộ quần áo người bệnh khoác trên người nó. Bên cạnh oắt con còn có hai người phụ nữ nữa, cô gái có vẻ trẻ hơn nhìn cũng xinh xắn đang dỗ dành thằng bé bằng những hành động dịu dàng nhất có thể. Cô còn lại thì có vẻ giống phụ huynh của thằng nhóc hơn, nhìn cách ăn mặc của chị ta khá sang trọng. Nếu như cô gái kia đang cố làm sao cho thật thùy mị, thì chị này lại quát tháo ầm ĩ như càng muốn thằng oắt khóc to hơn.
– Nín! Nín ngay chưa?- chị ta gầm lên- Ở đâu ra ra cái thói làm nũng đấy hả? Còn gào nữa là mẹ đánh đòn nghe không?
– Oa oa oa… Dì thấy chưa? Mẹ cháu không thương cháu đâu…huhu. Cháu đang bệnh mà mẹ lại đánh đòn. Cháu muốn cậu ở đây cơ. Cháu muốn đến nhà cậu, cậu không bao giờ đánh mắng cháu đâu. Dì Vy ơi….- thằng oắt nghe mẹ mắng thì lập tức gào to hơn, quay sang kể khổ với dì Vy nó.
– Ô hay, cái thằng ranh này, mẹ đã đánh con chưa? Mẹ mày đã động vào sợi tóc của mày chưa mà mày dám nói thế hả? Mày thích cậu mày chứ gì? Thế thì đi mà kêu cậu bằng mẹ đi. Mẹ mặc kệ mày luôn đấy.
– Chị…..- cô gái ngồi nghe hai mẹ con nhà này “đôi co” nãy giờ mới vào cuộc.
– Cái thằng này í à, được đằng chân lân đằng đầu, dì mà cứ chiều nó, nó hư cho xem!- chị ta nheo mày lại.
– Vâng! Em biết rồi, vụ này để em xử lí cho. Ok- nói rồi chưa để bên kia kịp phản ứng gì, Vy đã đẩy chị gái ra ngoài. Xong, mới quay vào nói với thằng oắt- Mẹ cháu đi rồi đấy.
Thằng oắt đang nhăn nhó mặt mày, nghe dì nó nói thế thì khẽ mỉm cười nham hiểm rồi đột nhiến “biến hoá” ra gương mặt mít ướt đáng thương, thằng oắt nhìn dì, mắt long lanh:
– Dì Vy……híc! Cháu nhớ cậu Việt quá!
– Biết rồi……đừng có làm bộ mặt giả nai ấy với dì. Cháu bày ra trò này đúng không? Lừa ai chứ không qua mặt được dì đâu……
– ………
– Lần sau không được làm như vậy nghe chưa? Có biết vì lo cho cháu mà dì phải nghỉ học để chạy đến đây không?
– … Dạạạạạạ………- thằng nhỏ thở dài.
Nhìn bộ dạng như ông cụ non của thằng bé mà Vy không sao nhịn nổi cười, rồi nhỏ ra vẻ nghiêm nghị.
– Thế……dì đưa cu Bin tới nhà cậu chơi nhé.
Vy vừa dứt lời, thằng nhỏ như bắt được sóng, reo la ầm ĩ, rồi sau đó nó nhảy phắt xuống giường, chạy thật nhanh ra khỏi phòng.
– Nè Bin! Chờ dì đã! Cháu đã thay quần áo đâu?
…
Trong căn phòng bếp sang trọng, có hai người, một nam, một nữ, họ đang thực hiện một nhiệm vụ, rất cao cả, đó là, hoàn thành, một bữa cơm tử tế! Anh con trai thì có vẻ rất nhiệt tình, anh ta làm hết mọi việc từ nhặt rau, vo gạo, rửa rau, thái thịt……….đến xào rau, nhưng tất cả……….đều có vẻ…..không ổn. Ngược lại, cô gái thì chẳng mấy thích thú, cô ta ể oải, chỉ thinh thoảnh khi anh ta quay lại nhìn cô ta mới nghiêm chỉng gật đầu.
– Đó thấy chưa? Xào rau là phải như vầy……..như vầy nè. Chứ ai đi ướp như cô?………….. Nè! Cô có để ý không thế?
– Ò! Thì ra là như vậy!- nó gật gật.
– Liệu hồn mà…….
Chưa nói hết câu thì hắn đã cứng họng vì tiếng chuông liên hồi. Hắn ta vội tháo tạp giề rồi nhanh chóng ra mở cổng. Hành động này của hắn khiến nó hết sức, hết sức ngạc nhiên “Ô hô! Lạ thế! Không phải trong tình cảnh này thì hắn sẽ quát mình ra mở cổng sao?”