Tôi Là Nhược Công Vậy Thì Sao ?!

Chương 15: Tư tưởng đam mỹ nguy hiểm nhất thế giới


Đọc truyện Tôi Là Nhược Công Vậy Thì Sao ?! – Chương 15: Tư tưởng đam mỹ nguy hiểm nhất thế giới

Một tuần sau khi tôi xuất viện, tôi trở về cuộc sống thường ngày, Trần Đường đóng trọn vẹn vai Osin chăm chỉ cho tôi. Mặc dù tác dụng phụ của Viagra chưa tiêu trừ nhưng mỗi ngày được hầu hạ tận răng thế này quả thật khiến tôi sắp biến thành sâu gạo luôn rồi.

Vụ ngộ độc Viagra làm tôi đau đầu ròng rã vài ngày, hai mắt đều nhìn mọi người ra thổ dân Avatar. Vì vậy sau khi tôi xuất viện, Trần Đường cũng không đi đâu, thường xuyên ở nhà chăm sóc tôi. Hằng ngày thuốc men món bổ dâng lên ngập miệng, tôi có cảm giác mình giống như bà đẻ trong tháng, bụng phẳng của tôi cũng sắp tròn vênh ra rồi.

Cũng may Trần Đường là huấn luyện viên trong võ đường gia đình mình nên dù có vắng mặt một thời gian cũng không sao, ít ra ba hắn cũng không đuổi hắn ra khỏi nhà.

Trong thời gian rảnh rỗi tôi lên mạng tra cứu tìm thông tin về Trần Đường, có thể là do tên của hắn rất phổ biến nên tìm được những mấy nghìn trang kết quả. Vì vậy tôi sửa từ khóa lại thành ‘Trần Đường võ thuận’, kết quả là tìm được một chút tin về hắn. Bây giờ tôi mới biết người đàn ông chuyên lo việc nhà cửa bếp núc cho tôi đã từng tham gia rất nhiều giải đấu võ thuật, mà đạt được nhiều thành tích xuất sắc nữa chứ.

Nhưng để lại hậu quả cũng không ít, trên người hắn có rất nhiều vết sẹo, trước kia tôi còn không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng bây giờ xem tin tức online, hóa ra đó là vết thương khi đấu giải. Xem ra số hắn cũng khổ, từ nhỏ đã phải chăm sóc em trai em gái, còn bị ông bố đánh tới đánh lui, nếu như bố hắn không phải là võ thuật gia thì luyện võ thời thơ ấu của hắn có thể viết thành nhật ký tuổi thơ bị ngược đãi rồi.


Khó trách lần đầu tiên của tôi làm đến chỗ ấy của hắn rách ra mà còn bước đi được, nguyên nhân là do rèn luyện từ thuở bé… Không đúng, hoa cúc sao có thể luyện công phu thiên hạ vô địch được.

Sau khi tôi xuất viện, em gái tôi khi rảnh rỗi đều ghé sang chơi, nó không bày mưu tính kế, đứng sau hậu trường giật dây Trần Đường nữa. Xem ra vụ Viagra cũng làm nó một phen hú vía. Hơn nữa từ sau khi thưởng thức được thức ăn Trần Đường nấu thì xem ra có kế hoạch làm ổ ở nhà tôi luôn rồi.

Khi tôi đuổi nó đi thì nó cố sức níu kéo bằng cách kể cho tôi nghe về chiêu trò của nó dùng với Trần Đường, quá trình nó đã làm như thế nào để đưa con sơn dương lạc đường này về lại chính đạo (?). Trần Đường trong quá khứ chỉ là không có hứng thú nhiều lắm với phụ nữ, không có cảm giác muốn gần gũi ân ái lám với người khác phái. Nếu như bác sĩ tâm lý chân chính ai ai cũng sẽ như nhau cho hắn lời khuyên đúng đắn, viết toa thuốc cho hắn vài viên Viagra rồi đá hắn về thử lại với bạn gái. Nhưng xui xẻo là hắn gặp phải em gái tôi.

Sau khi em gái tôi nghe hắn khai bệnh xong liền kiên định phán một câu xanh rờn: “Sở dĩ cậu không ham muốn tình dục với phụ nữ là bởi vì —— cậu thích đàn ông.”

Nó xúi Trần Đường đi ngâm mình trong suối nước nóng chuyên dành cho Gay, kết quả hại Trần Đường bị một đám tiểu 0 đeo bám đến hoảng sợ bỏ trốn. Sau đó nó đổi chiến thuật lại thành đi tắm tại nơi dành cho cả nam lẫn nữ, tùy cơ ứng biến, tự do phát huy. Nhưng thân thể Trần Đường săn chắc quá đẹp thu hút không biết bao nhiêu kẻ đói khát, sau đó hắn cũng bị hù đến chạy mất. Kết quả khi đi qua con hẻm nhỏ vừa khóa bắt gặp tôi đang XXOO một tiểu thụ ẻo lả. Hắn có nói với em gái tôi rằng hắn vừa nhìn thấy cảnh thật việc thật hai người đàn ông đang XX, em gái tôi dùng lý lẽ giết người không gươm đao của nó thôi miên Trần Đường rằng nếu thích thì phải tiếp cận, sau đó nghĩ ra biện pháp ép đối phương làm chuyện kia, làm xong rồi thì người đó thuộc về mình.

Nhưng có một điều em gái tôi sai lầm chính là nó nghĩ Trần Đường là công, luật bất thành văn trong đam mỹ từ trước đến nay đều là công nhìn thấy vẻ mặt mê đắm của tiểu thụ khi XXOO rồi nảy sinh ý định ép tiểu thụ XXOO, kết cục viên mãn thành đôi thành cặp sao.

Vì vậy nó chỉ đạo Trần Đường đến quán bar tấn công tôi. Khi tấn công thất bại thì Trần Đường có gọi điện cho em gái tôi báo cáo tình hình, em gái tôi mách nước rằng nếu không làm thì thôi, đã làm phải làm đến cùng, đánh ngất đối phương rồi tha đi.


Sau khi tôi bị đánh bất tỉnh thì chính em gái tôi là người hướng dẫn Trần Đường thuê phòng khác sạn, thậm chí khi tôi mê mang thì nó có đến tận hiện trường để chỉ đạo. Đến khi nó nhìn thấy người đàn ông bị Trần Đường bắt đi chính là tôi thì mặt nó đen hơn phân nửa. Nhưng cuối cùng nó vì đam mỹ mà bán anh trai ruột.

Giải thích rõ từ đầu như vậy nên có nhiều khúc mắc được giải đáp, giống như vì sao lần đầu vừa gặp đã bắt cóc và chơi trò cưỡng hiếp tôi, cái này tuyệt đối chính là con em gái tôi chỉ đây mà, bởi vì câu cửa miệng của nó chính là: “Tình yêu của 2 người đàn ông chính là tình dục, làm qua một lần là thành chánh quả rồi.”

Khi đó tôi có cảm giác hình như vừa nuốt phải thứ gì, cũng chính là do em gái tôi sợ tôi không cương nổi nên thừa dịp Trần Đường đi tắm đã chuốc thuốc tôi.

Tôi đã nói mà, trong miệng có vị gì là lạ, nhưng chính vì vậy mà dưới kỹ thuật tệ lậu đó mà tôi còn hưng phấn làm đến những ba hiệp. Không đúng, sau khi Trần Đường dọn đến ở chung hình như tôi không dùng qua thuốc à nha, nhưng sao đêm nào cũng có thể bị hắn ép đến bắn vài phát cơ chứ? Chẳng lẽ tôi đang rong thời kỳ xung mãn bộc phát, hay là tôi tự nhiên giống như tiểu công trong đam mỹ đều có thần công bất bại sao?

Ngày nào cũng suy nghĩ miên man nên đầu đau mãi không khỏi.

Ăn no ngủ đủ rồi tôi quyết định đi ra ngoài dạo  phố, Trần Đường đi theo tôi làm bảo tiêu, thật sự thỏa mãn tính hư vinh của tôi. Quả thật hận rằng sao trước mặt không xảy ra vụ giết người, cướp của, đốt nhà này nọ, để tôi có dịp chỉ huy Trần Đường võ nghệ đầy mình xuất chiêu trừ gian diệt ác, diệt bạo an dân, rồi tôi đến gần xem xét hiện trường thảm khốc.


Đáng tiếc tôi đi rảo hết hai ngày rồi, ngoại trừ Trần Đường và tôi mua vài bộ quần áo thì không xảy ra chuyện gì kinh thiên động địa cả. Không nhẽ nơi tôi sống lại thái bình như vậy, sao ngay cả một vụ tí ti cũng không xảy ra? Hay là do tôi không có số đen đi đến đâu có người đến đó chăng?

Đi dạo phố hai ngày, tôi mua vài món đồ dành cho mùa hè như là áo thun, áo sơ-mi, quần lửng và giày xăng-đan, còn mua cho Trần Đường không ít quần áo và giày thể thao.

Trần Đường mua rất nhiều dụng cụ nhà bếp, còn mua thêm một thùng tắm gỗ đặt trong phòng tắm.

Xem ra Trần Đường thật sự là giỏi việc nước đảm việc nhà. Làm sao bây giờ, tôi lại có suy nghĩ nếu hắn là phụ nữ tôi nhất định sẽ kết hôn với hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.