Đọc truyện Tôi Là Đạo Sĩ – Chương 51: Xà yêu
– Yêu quái? Có khi nào là quỷ không?
Tôi ngạc nhiên hỏi lại nàng… Nhưng nhìn bộ dạng đang run rẩy vì sợ của nàng thì tôi biết chắc kẻ gây ra chuyện này là một kẻ vô cùng đáng sợ, ít ra là ở tạo hình. Sư tỷ cố trấn tĩnh nàng rồi nói với tôi:
– Tuy ta và H cũng mới chỉ là thực tập sinh, nhưng bọn ta cũng học về hình dáng và cách phân biệt các loài ma quỷ, thực sự là hình dáng của kẻ này vô cùng kì dị…!
Tôi nhìn sư tỷ lòng vẫn còn chút hoài nghi:
– Hình dáng kẻ đó rốt cuộc ra sao?
Anh quản lý thở dài rồi từ từ kể lại những gì đã xảy ra:
– Tối hôm kia chúng tôi đi dò xét khu vực quanh đây thì phát hiện ra ngôi nhà hoang gần bãi biển Đồ Sơn tỏa ra oán khí dày đặc! Chúng tôi mon men tiến lại gần xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra thì bỗng thấy có kẻ đang thu thập oán linh…! Hình dáng của kẻ đó vô cùng kì dị… Lớp da bên ngoài của hắn là một lớp vảy xù xì, trên đầu hắn mọc ra 2 cái sừng dê và sau lưng hắn mọc ra 4 con rắn hổ mang nhìn cực kì gớm ghiếc…! 4 Người chúng tôi liên thủ lại định tiêu diệt yêu quái ai ngờ yêu thuật của nó quá mạnh đánh cho chúng tôi bán sống bán chết! May mắn mới chay được khỏi đó!
Sau khi nghe anh quản lý miêu tả về con yêu quái thì trái tim tôi bỗng nhiên đập mạnh, giống như có gì đó đang thôi thúc tôi vậy. Tôi im lặng không nói gì, rõ ràng việc này thật sự không đơn giản có khi nào tên yêu quái này liên quan đến “Ngũ lôi trấn trạch” không? Tôi buột miệng bâng quơ dò xét:
– Nghe có vẻ giống con mãng xà thành tinh…!
Anh quản lý nhìn tôi nói:
– Hay là tối nay chúng ta đến ngôi nhà hoang? Nếu có thêm chú em biết đâu có thể áp chế được con yêu quái đó!
Tôi lo lắng lên tiếng:
– Hôm nay thì chắc vẫn chưa được…! Em cần thêm thời gian chuẩn bị mọi thứ trước khi đi bắt yêu! Để tối mai chắc ăn hơn…!
*************************************************
7h tối hôm đó, chúng tôi có mặt gần căn nhà hoang gần bãi biển Đồ Sơn. Xung quanh căn nhà bị che lấp bởi cây cối um tùm tạo thêm vẻ rờn rợn tĩnh mịch đến ghê người. Qua đôi mắt âm dương nhãn của tôi có thể thấy được luồng yêu khí đang tỏa ra đến nghẹt thở tại nơi đây chứng tỏ kẻ bên trong đấy thực sự không đơn giản.
Ngó vào bên trong khe cửa nhìn qua lớp mạng nhện lưa thưa, tôi như xác nhận lại những gì sư tỷ muội nói với tôi…. Đúng thật không phải ma… cũng chẳng phải quỷ… Kẻ đang thao túng oán linh đó nhìn rất kì dị nhưng lại phảng phất điều gì đó khá quen thuộc. Một cơn gió lạnh thổi làm sống lưng tôi gai người, hiện giờ tôi có thể cảm nhận rõ mình đã không còn là mình nữa…
Tôi quay mặt lại nói với hai sư tỷ muội và 2 vị tiền bối:
– Mọi người ở ngoài này chờ…! Tôi sẽ vào đấu thử với nó để xem rốt cuộc nó là yêu ma phương nào…!
Sư tỷ nổi nóng lên tiếng:
– Lại cái tính thích thể hiện, 4 người chúng ta còn không phải đối thủ của nó thì một mình ngươi thì làm ăn được cái gì?
Nàng giữ tay tôi như đồng ý với lời sư tỷ:
– Chị P nói đúng đấy, Anh đừng liều mạng nữa… Anh không phải đối thủ của nó đâu…!
Tôi mỉm cười nắm chặt tay nàng rồi nói:
– Yên tâm! Anh biết mình đang làm gì mà…!
Tôi bước từng bước mạnh mẽ tiến thẳng về căn nhà hoang mặc kệ mọi người can ngăn. Mở toang cánh cửa ra. tôi nhìn thẳng về phía trước mặt con yêu quái, nó ngạc nhiên rồi tỏ ý buông lời thách thức:
– Lại là lũ phàm nhân thích gây chuyện! Lúc nào cũng muốn tự tìm chết…!
Tôi mỉm cười rồi phi thân tới đấm thẳng vào giữa bụng tên yêu quái:
– Tha thu Pandaka! Nộ phá quyền!
Cả thân hình đồ sộ của yêu quái bay thẳng về phía góc tường, Nó không hề hấn gì nhưng khuôn mặt nó bỗng dưng đờ ra ngạc nhiên như không tin vào mắt mình vậy. Tôi từ từ bước về phía tên yêu quái vừa nhẹ nhàng lên tiếng:
– Ngươi nhận ra chiêu thức này chứ…?