Tôi Là Cửu Vĩ Hồ Ly

Chương 2: Dị biến xảy ra


Đọc truyện Tôi Là Cửu Vĩ Hồ Ly – Chương 2: Dị biến xảy ra

Như tường lệ của mọi buổi sáng không phải là ngày chủ nhật và ngày hè, tôi dậy làm chuyện mà ai cũng phải làm rồi đi ăn sáng, vừa lên bàn ăn đã có tiếng nhắc nhở của bố mẹ:

– Năm nay là năm cuối cấp nghe con, mày ráng học đàng hoàng bỏ chơi game đi có biết chưa! Dồn hết tâm trí cố gắng đậu đại học cho bố mẹ nhờ, bố mẹ vui, còn vì tương lai của mày nữa! Thế mày có thích làm rẫy không,tao để cho mày 2 sào? – Ba tôi lại bắt đầu giảng đạo nghĩa sống, ông lúc nào cũng lo cho tương lai của tôi mà không bao giờ nghĩ hiện tại tôi đang nghĩ cái gì, hơi gia trưởng.

– Dạ, con sẽ cố gắng, yên tâm đi mà! Con không thích làm rẫy đâu.

– Ừm, biết vậy thì tốt! Lớn rồi, biết suy nghĩ cho chửng chạc ba má đỡ lo bớt.- Má tôi tiếp lời luôn.

Hôm nay lại là ngày đầu tiên đi học(20-8 ), mấy ngày hôm nay tự nhiên năng động lạ thường, tôi cũng chả để ý, một mạch chạy bộ đến trường cách nhà 1,5km. Lên tới lớp, tôi cũng chả có gì để làm quen với mấy bạn mới cả, tính cách khá tự kỷ, thằng cờ hó Cường thì chưa đi học, lớp thì lại chỉ có vài đứa dễ thương thôi chả có đứa nào xinh, tôi lại úp mặt xuống bàn chờ vồ tiết học.


Lại nói tiết đầu là tiết hóa, đúng cái môn mà tôi ghét nhất, cũng là dốt nhất luôn. Đang tính làm thế nào ngủ luôn tiết này, thế éo nào thầy cô bộ môn lại là bà cô Hương, năm lớp 10 đuổi mình ra khỏi lớp, nổi tiếng hơi nghiêm, thế thôi ráng căng mắt ra nghe đàn gảy tai trâu vậy.

Chuyện lạ đầu tiên xảy ra trong cuộc đời tôi từ sau cái đêm ấy đã xảy ra, suốt 1 tiết học tôi lật sách trang nào là tôi như là một ông bác học vậy, lật trang nào là y như rằng thuộc luôn trang đó cộng hiểu hết vấn đề căn bản, trong đầu lại suy diễn mấy cái thí nghiệm nào nào đó, khẳng định một điều là tôi chưa bao giờ đi học thêm hóa trước kia cả, mà giờ suy diễn một tiết là gần hết mẹ nữa cuốn sách, mấy cái bà cô giảng trên bảng éo gì mình cũng vừa mới biết mà còn biết nhiều hơn ấy.

Hết tiếc, tôi vẫn không thể nào tin nổi đầu óc tôi hôm nay sao như một cái máy, nhập vào 1 là suy ra 10, trước giờ tôi là một cái thằng game thủ thì học hành có bao nhiêu. Chợt thằng Cường nó lại vỗ vai tôi:

– Ra chơi ra căn tin ăn hàng cu, tụi nó chờ ở dưới rồi kìa! Sao mày thất thần thế, lại bị em nào hút hồn à! Cái dm, đi theo anh ngắm mấy em gái lớp 10 mới vào nào kakaka!- đệt, lại cái giọng cười dâm vô đối của nó, bố con nào vô phước mới bị nó dật.

– Ờ, đi thì đi. Đang muốn xem mấy babie lớp 10 năm nay có ngon bằng năm ngoái không!- khoác vai nó đi ra khỏi lớp, cơ mà chém cho vui vậy chứ tôi với nó vẫn là FA.

Đi ngang qua dãy C lớp 10 để ngắm gái, ôi chao gái năm nay cũng có nhiều em khá dễ thương, cơ mà vẫn như mọi năm chả em nào thuộc dạng hot gơn cả, mặt ngon thì chân ngắn body lép, mặt xấu thì chân dài body ngọt… Thôi lướt luôn về phía căn tin luôn.

Ăn hàng kêu gọi tán gẫu chém gió, gọi bão các loại tầm 15p rồi nghe tiếng trống vào lớp, chúng tôi cũng phải về lớp của mình. Đi ngang qua dãy C thì thấy một bé gái, ôi phải tả như nào nhỉ, mắt to long lanh, xinh đẹp, body thon nha, không to lắm nhưng cho người ta cảm giác dễ nhìn… Quay lại hỏi thằng cờ hó:

– ê Cường, mày nhìn bên kia đi – tôi chỉ tay về phía con bé – mày thấy con bé kia không? mày biết tên nó là gì học lớp mấy không?

– đù, xinh vl! hình như lớp 10 mày ạ!


– Cái dm mày, thằng đéo nào chả biết nó học lớp 10! A mấy kìa thằng ngu này.

– Cái này tao cũng éo biết mày ạ.. để điều tra thêm!

– Vc, thôi vào lớp dm ! trễ rồi.

Vào lớp học và cứ thế cho đến hết ngày việc lạ kia cứ xảy ra! Tôi học môn nào là cứ vô hết vào đầu, hơi mừng cũng hơi sợ. Nói ra sợ không ai tin nên tôi cũng chả kể với ai, mất công họ nói tôi là bị điên, cũng vì trước giờ sống hơi biệt lập nên người ta đôi khi vẫn gọi tôi là Vũ “điên”.

Và đi học thì các bạn cũng biết, ngày nào cũng như ngày nào.Hôm nay có lẽ chắc đã điều tra tới gia phả 1 tỷ đời bé gái kia rồi! Là 1 thằng thanh niên máu gái, không gì mong chờ hơn hôm nay:

– ê Cờ hó, lai lịch ẻm thế nào rồi, ra chưa! – tôi hất cằm hỏi thằng Cường.


– Ra rồi cu! Gì chứ gái anh nhất ở cái trường này mẹ rồi! Ẻm tên là Trần Nguyễn Mỹ Hương, học 10a1, học giỏi, lớp trưởng 10a1, xinh đẹp, hiền lành, ít tiếp xúc với con trai, mấy thằng đuôi sam hay bảo là ẻm chảnh, đi học xong là về nhà không ra đường, nhà hơi giàu, bố mẹ làm…!

– Khoan! dừng lại, cái vụ bố mẹ ẻm thì liên quan gì hả? Thế được rồi! có FB không?

– Có tí về tao send cho.

– ờ ờ, lẹ nha mày!

Rồi lại vào lớp học, tôi rất là máu gái, mỗi tội là do xấu trai nên éo có dám tán đứa nào cả! Chỉ sưu tầm gái đẹp để ngắm thôi! Mà để em này trong tầm ngắm rồi. Người ta thường nói muốn có gái xinh thì không đẹp trai thì phải giàu hoặc giỏi, mà tôi không giàu không giỏi nhưng giờ tôi đã có khả năng kỳ lạ kia tôi tin rằng một ngày nào đó tôi sẽ tỏa sáng và đủ tiêu chuẩn để cưa cẩm em ấy!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.