Đọc truyện Tôi Là Behemoth, Nhưng Bị Nhầm Với Mèo Con – Chương 17: Bữa tiệc nhỏ
Người dịch: TT Mộc
***
“Fufu, trời đã tối rồi này, huh ~”
「Nya ~ o 」
Con đường chính của khu thương mại rực sáng đầy màu sắc, và Aria đang đi dọc theo con đường nhộn nhịp với Tama đang nghỉ ngơi trên ngực cô. Do các nhà thám hiểm mang đến số lượng vật liệu nhiều hơn do vậy mà việc thẩm định cũng mất rất nhiều thời gian nhưng Aria đã có nhiều thời gian để ‘tấn công’ bụng và bàn chân của Tama với những tiếng cù lét không ngừng.
“Đối với bữa tối, chị không nghĩ chúng ta nên đến một nhà hàng.Có lẽ…chúng ta sẽ bị làm phiền bởi nhiều người đàn ông.Vì vậy chúng ta hãy mua món gì trên đường về nhà nào. Vì mèo nguyên tố là loài ăn tạp, nên sẽ ổn nếu chị cũng lấy cho em một phần, phải không Tama?”
「Nyan! ( Đồ ăn con người!!!)」
Nghe thấy vậy, sức sống như quay trở lại cơ thể đang vô cùng mỏi mệt của Tama. Kể từ khi anh tái sinh, anh lo lắng về việc liệu anh ấy có cơ hội ăn thức ăn của con người một lần nữa hay không.
“Oii ~ Aria-chan! Mua vài que thịt nướng bên tôi nhé! Tôi vừa nướng xong này”
“Không không, Qua bên sườn hấp của tôi này, Tôi sẽ giảm giá cho”
Khi cô lướt qua những gánh hàng, những người bán hàng đều tranh giành sự chú ý của cô khi cô đi qua. Một số người thậm chí còn phớt lờ khách hàng ngay trước mặt họ chỉ để thu hút Aria.
“Uwaa ~ Chúng trông rất ngon. Được rồi, làm ơn cho tôi năm xiên thịt và hai phần sườn.”
“Được rồi”
「OK, hãy đến bất cứ lúc nào nhé Aria-chan!」
Các chủ hàng vui vẻ đóng gói theo yêu cầu của Aria. Trên thực tế, họ đã cho cô nhiều hơn gấp đôi những gì cô yêu cầu
「Cảm ơn mọi người như mọi khi!」
「Gì chứ, có đáng là bao.」
「Yeah yeah, Aria là khách quen của chúng tôi cơ mà. Mà nhân tiện, bữa nay cô có một con mèo dễ thương nhỉ? 」
Trong khi các chủ hàng đang đằm chìm trong nụ cười tỏa nắng chan chứa sự biết ơn của Aria, một trong số họ đã đưa ra chủ đề về Tama. Anh ta đang nhìn về phía mèo, nhưng rõ ràng mắt anh ta đang đặt trên những chiếc gối mà Tama ta nằm trên đó.
“Thằng ôn này, ngươi đang nhìn ngực chủ nhân đúng không, không thể tha thứ được”
Ánh mắt của người bán hàng khiến Tama trở lên bực bội sẵn sàng cho một cú hống để thanh tẩy cái nhìn dâm tà đó. Nhưng ngay trước khi Tama có thể hoàn thành kế hoạch của mình và thực hiện bước nhảy vọt, Aria đã giữ lại.
“Không được, Tama, hãy giữ yên lặng và là một câu bé ngoan đến khi về nhà nhé?”
Aria nhanh chóng đưa tay nâng Tama lên và….
Pop!
Cô cất Tama tới một nơi an toàn.
Uh… Whuh…?!
Cả gã đàn ông và Tama đều run rẩy.
Đó là một thung lũng, không, chính xác là một khe hở ‘hủy diệt’có thể hạ gục bất cứ gã đàn ông nào ngay từ cái nhìn đầu tiên. Và lúc này, ngoại trừ cái đầu của mình, toàn bộ cơ thể của Tama thoải mái nằm giữa hai quả đồi của Aria. Anh không thể làm gì ngoài run rẩy, cuối cùng cũng bình tĩnh lại và đầu hàng chiếc lồng ấm cúng của mình, và choáng ngợp trước cảnh tượng vừa rồi, những người bán hàng như chảy dãi mà không nói lời nào nữa.
「Vậy thì, tôi đi đây」
Tò mò về khuôn mặt của họ nhưng không sẵn lòng hỏi, Aria đặt một vài đồng xu lên các quầy hàng và rời đi.
「Này, thịt nướng」
「Gì vậy, sườn hấp?」
「Tôi “Tôi ước mình được sinh ra là một con mèo’」
「Tôi cũng vậy…」
Ahh ~ quả là thiên đường nơi hạ giới…
Sau khi trở về nhà trọ, Tama đã tỉnh lại khi cuối cùng anh cũng được giải thoát khỏi thung lũng hủy diệt. Ngực của cô ấy mềm mại như gối bông nhưng độ đàn hồi nảy lên và trêu chọc từng inch trên cơ thể anh ấy mỗi khi Aria bước một bước. Trên hết, mồ hôi trong chuyến đi ngục tối vẫn con nương lại, khiến mùi hương ngọt ngào của cô trở lên rõ ràng hơn bao giờ hết và điều đó đã khiến Tama hoàn toàn bị khuất phục.
「Tama, đến đây. Cùng dùng bữa nào.」
「Nya ~ n!」
Trên bàn trong phòng, Aria bày ra các món cô mua trong thị trấn. Khi mùi xộc vào mũi Tama, bụng anh réo lên, và anh nhảy lên cái bàn như bị thôi miên bởi món ăn hấp dẫn.
Sau đó Aria quay sang Tama và đưa ra một miếng thịt xiên ‘ah..ah’ ~, và Tama đã không ngần ngại nhận lấy và thưởng thức nó. Sữa là thứ duy nhất anh ấy có cả ngày nên ngay lập tức món thịt nướng này đã trở thành khoái khẩu của Tama
Thịt nướng quyện với hương than bao phủ lưỡi anh, và nước thịt tràn ra, nước sốt ngọt và cay lan tỏa trong miệng Tama
「Mình có thể ăn món này cả ngày!」
Quá xúc động bởi thức ăn thực sự đầu tiên của anh ấy kể từ khi anh ấy được tái sinh, Tama ngấu nghiến đĩa thịt trước mặt như một con mèo bị bỏ đói cả tháng trời.
「Fufu, em ăn nhiều thật đấy nhỉ… Em phải ăn cho nhiều vào rồi mau lớn nhé」
Aria đang nhìn Tama với đôi mắt dâm đãng tuy không giống như những người đàn ông đang nhìn cô, nhưng chú mèo con đang quá mải mê với thịt của anh ta nên hoàn toàn không để ý.
「Được Tama cứu trong mê cung, rồi lại biết rằng em là một chú mèo nguyên tố. Hôm nay đúng là một ngày thật tuyệt, chị sẽ kết thúc nó bằng một chút đồ uống 」
Trong khi Tama đang đắm mình trong hương vị của chiếc xương sườn, Aria để anh một mình trong giây lát để lấy một cái chai từ góc phòng. Nhìn vào nhãn hiệu, dường như là một loại rượu trái cây.
Ở đất nước này, độ tuổi được xem như người lớn là 14 đối với nam và 12 đối với nữ. Có lẽ cô ấy ở đâu đó khoảng 15 hoặc 16 tuổi, nên đương nhiên cô ấy đã đủ tuổi uống rượu.
「Hmm, Chủ nhân, một cô gái trẻ như cô không nên uống rượu một mình như thế. Thật ra, không, có lẽ cô ấy nên say trong phòng của mình, nó an toàn hơn ở bên ngoài nơi mà một số người đàn ông quái dị có thể lợi dụng cô ấy.」
Nhưng bây giờ Tama đang lo lắng cô sẽ gặp rắc rối khi nhìn những giọt rượu rơi khỏi môi chủ nhân của mình và nhẹ nhàng lăn xuống dọc theo bộ ngực của cô.