Tôi Không Muốn Trở Thành Omega

Chương 89: H


Bạn đang đọc Tôi Không Muốn Trở Thành Omega – Chương 89: H


Lăng Xuyên ở bên dưới cũng đang chạy nước rút, nắm chặt lấy eo nhỏ của Lâm Hàm, h.ạ t.h.â.n điên cuồng đ.â.m r.ú.t.

Kèm theo đó là một trận tiếng nước ‘lép nhép’ cùng thanh âm ‘bạch bạch’ khi hai cơ thể xích lõa va chạm vào nhau.
C.ô.n t.h.ị.t ở bên trong trướng thêm một vòng, ở bên trong giật giật hai cái, hắn liền một phát đ.â.m l.ú.t c.á.n.

Ở nơi sâu nhất của cậu b.ắ.n ra t.i.n.h túy của chính mình.
Lâm Hàm chỉ cảm thấy toàn thân bị kɧօáϊ cảm bao phủ, s.ư.ớ.n.g đến không thể diễn tả bằng lời.

H.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u truyền đến cảm giác thõa mãn, m.ị t.h.ị.t thít chặt lại, ‘tiểu Hàm Hàm’ bên dưới cũng vì kϊƈɦ thích quá độ mà một lần nữa phóng thích.
Hai lần trải qua cao trào, tình triều mênh mang mãnh liệt, thế nhưng thân thể đã sớm mệt đến rã rời.


Nhưng mà hai tên nam nhân kia một lần nào có thể thõa mãn?
Lăng Xuyên b.ắ.n xong cũng không có rút ‘hung khí’ ra khỏi người cậu, mà chính Lâm Hàm cũng phát giác được, thứ kia cũng trâu bò giống như của Triệu Mặc.

Vừa mới b.ắ.n xong liền tiếp tục c.ứ.n.g là cái định lí gì thế này? Rốt cục là có chừa cho cậu đường sống hay không đây?!!!.
Trong khi Lâm Hàm còn đang thất thần, Lăng Xuyên đã đem cậu ôm lên.

Bản thân hắn ngồi dựa lưng vào tảng đá, ôm cậu ngồi ở trêи g.ậ.y t.h.ị.t của mình, đem hai chân cậu gập lại d.ạ.n.g ra hết cỡ.
Triệu Mặc bên kia không cần nói cũng hiểu ý, không biết từ khi nào đã trở nên phối hợp ăn ý như vậy.

Hắn từ từ tiến lại, quỳ xổm xuống trước mặt Lâm Hàm, tay thì nâng lấy n.h.ụ.c b.ổ.n.g c.ư.ơ.n.g c.ứ.n.g của chính mình.
Nhìn tư thế này, Lâm Hàm liền đoán được bản thân hiện tại là đang lâm vào tình thế gì.

Bọn họ chính là định làm ‘hai cây một l.ỗ’ trong truyền thuyết a!.

Nhưng mà vấn đề là, h.ậ.u h.u.y.ệ.t của cậu có thể chịu nổi sức ‘công phá’ sao? Có thể chịu nổi sao?!!!.
Lâm Hàm ttong lòng hoang mang cực độ, hai cây c.ô.n t.h.ị.t kia cũng không phải là lớn bình thường có được không? Cùng một lúc tiến vào? Có phải hay không muốn đem ‘nơi đó’ của cậu xé rách?!!!.
Mặc dù đêm qua cũng đã trải nghiệm qua một lần, nhưng hoàn cảnh hoàn toàn không giống.

Lúc đó cậu là đang trong kỳ phát tình, thần trí vốn cũng không rõ.
Đêm qua hai thứ khổng lồ kia làm cách nào cùng một lúc đi vào cậu không biết, nhưng hiện tại cậu hoàn toàn tỉnh táo a.


Nhìn hai c.ự v.ậ.t một cái so một cái t.h.ô như vậy, Lâm Hàm quả thực ám ảnh tâm lý rất lớn.
Lâm Hàm lần đầu tiên ‘lâm trận bỏ chạy’, cậu ý đồ muốn khép chân lại, thế nhưng giống như đoán trước được ý nghĩ của cậu, Lăng Xuyên giữ lấy một bên đùi, Triệu Mặc cũng nắm lấy một bên, thực sự không khép chân lại được.
“Chúng…chúng ta có thể…thương lượng lại một chút hay không? ‘Hai cái’ vào cũng một lúc thật…thật sự không ổn đâu! Sẽ rách mất!”.

Lâm Hàm bị dọa đến phát hoảng, lắp bắp tìm kế sách hoãn binh.

Hai mắt ngước lên nhìn chòng chọc Triệu Mặc, thanh âm có chút ‘nhỏ yếu đáng thương’, khóe môi giương lên một nụ cười gượng.
Bề ngoài là thế nhưng trong lòng cậu đã sớm phun tào, s.ư.ớ.n.g thì s.ư.ớ.n.g thật đấy nhưng mà, cmn có cần phải mạo hiểm thế này không a? Bọn họ lần lượt đến thì sẽ chết sao? Cứ nhất quyết cùng lúc đ.â.m vào là cái khái niệm gì?!!!.
“Chẳng phải đêm qua đều rất thuận lợi đi vào trong hay sao? Yên tâm, cái miệng nhỏ bên dưới của em đã sớm ư.ớ.t đến không thể nào ư.ớ.t hơn rồi.

Nhất định có thể cùng một lúc dễ dàng đem hai cái g.ậ.y t.h.ị.t đều nuốt trọn!”.
Triệu Mặc ở bên tai cậu ám muội thì thầm, ánh mắt tà mị liếc nhìn h.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u đang không ngừng chăm chỉ cắn m.ú.t lấy p.h.â.n t.h.â.n của Lăng Xuyên.
Cũng không để Lâm Hàm nhiều lời, Triệu Mặc nói xong liền bắt đầu hành động.

Q.u.y đ.ầ.u t.h.ô t.o chà sát vào c.ô.n t.h.ị.t của Lăng Xuyên, lây dính một ít t.i.n.h d.ị.c.h bên trong vừa mới trào ra.

Lâm Hàm trêи trán đều đổ đầy mồ hôi lạnh, căng thẳng đến nghẹt thở mà ngưng thần nhìn thứ to lớn kia từng chút một chen chút vào trong l.ỗ nhỏ của chính mình.
Nhưng mà ngoài dự liệu của cậu chính là, l.ỗ nhỏ bên dưới đêm qua đã ‘ăn’ quen hai cây g.ậ.y t.h.ị.t này, chẳng những thế còn ‘ngậm’ suốt một đêm không chịu nhả ra, đối với loại kϊƈɦ cỡ này đã sớm quen thuộc.
Chính vì vậy mà, Triệu Mặc vừa mới tốn chút kỹ xảo đã thuận lợi một đường chui vào bên trong không chút trở ngại.
Lâm Hàm lúc này hai mằt mở to, khó có thể tin tưởng nhìn vào h.ậ.u h.u.y.ệ.t đang căng chặt của mình.

Cứ như thế liền vào rồi? Quả thực ngoài sức tưởng tượng.
Ngoài chỉ có hơi trướng trướng một chút, cũng không có đau như cậu đã tưởng tượng, cũng không có cảm giác như bị ‘xé rách’ mà mấy tiểu thuyết ba xu cậu từng đọc miêu tả qua.
Lâm Hàm lúc này cũng không biết nên dùng biểu cảm gì khi đối mặt với loại tình tiết thế này nữa.

Có xúc động đỡ trán tự vẫn lương tâm, không ngờ bản thân lại là kiểu thèm khát loại này, damdang ngoài sức tưởng tượng của cậu..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.