Bạn đang đọc Tôi Không Muốn Trở Thành Omega – Chương 253: Người Thân Bạn Đời
Mục Diệc Thần bởi vì đi quá gấp, cho nên chỉ kịp khoác vội cho Lâm Hàm cái áo choàng tắm.
Còn bản thân thì ướt nhẹp từ đầu tới chân cũng không thèm quản, cứ như thế chạy thẳng đến bệnh viện thành phố.
Lâm Hàm gần đây cơ thể mệt mỏi suy nhược, nằm trong vòng tay Mục Diệc Thần, mặc dù không hé răng nửa lời, nhưng sắc mặt trắng bệch kia cũng đủ nói lên tất cả.
Trên đường đến đây hắn đã liên lạc với bác sĩ giỏi nhất bên mảng dành cho Omega của bệnh viện.
Chính vì vậy mà Mục Diệc Thần vừa ôm Lâm Hàm xuống phi hành khí, người của bệnh viện đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.
Đứng ngoài phòng chờ, Mục Diệc Thần lòng như lửa đốt mà không ngừng đi tới đi lui.
Không lâu sau đó, Triệu Mặc, Lâm Vĩnh Kỳ và Lăng Xuyên cũng đã nhanh chóng đuổi tới.
“Xảy ra chuyện gì?!”.
Ba người trăm miệng một lời mà hỏi Mục Diệc Thần, ánh mắt đồng loạt hướng về phía cánh cửa đóng chặt kia.
Bên trong giờ phút này, tuy bị ngăn cách bởi một cánh cửa thực dày, thế nhưng vẫn không ngăn trở được bọn họ ngửi thấy mùi Pheromone của Lâm Hàm.
“Không biết.
Lúc đang làm trong phòng tắm, em ấy đột nhiên nói đau bụng.
Sau đó tôi đã lập tức đưa em ấy vào đây, cũng đã liên hệ với bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện rồi.
Ban nãy vừa mới vào trong, cũng chưa rõ tình hình ra sao nữa!”.
Mục Diệc Thần trong cơn lo lắng tột độ mà thật thà tường thuật lại tất cả mọi chuyện.
Bình thường, mấy người bọn họ cũng không ít lần làm như vậy, sớm đã thành thói quen rồi.
Ban đầu Lâm Hàm còn xấu hổ không muốn, nhưng mà dần dần cũng đã bớt ngượng ngùng.
Chỉ là, tình trạng hôm nay là lần đầu tiên.
Sắc mặt cậu trắng đến dọa người, khiến Mục Diệc Thần cũng lo đến phát hoảng.
Nhìn vẻ mặt chẳng hiểu chuyện gì cùng lo lắng hoang mang của Mục Diệc Thần.
Cả ba người bọn họ đều trầm mặc không nói, nhưng trong lòng cũng không đỡ lo hơn Mục Diệc Thần chút nào.
Khoảng mười phút sau đó, cánh cửa vốn khép chặt liền đột ngột mở ra.
Theo sau đó chính là một bác sĩ Alpha, một thân trắng muốt cao ráo sạch sẽ bước ra tới.
Người nọ quét mắt một vòng, sau đó có chút không xác định mà dò hỏi.
“Ở đây ai là người nhà của bệnh nhân!”.
Cả bốn Alpha đều vây quanh bác sĩ, nghe hắn hỏi vậy liền trăm miệng một lời mà nói “Là tôi”.
“Không không.
Chính xác hơn một chút, ai trong các người là bạn đời của cậu ấy.
Tôi muốn trao đổi một ít vấn đề riêng tư!”.
Bác sĩ liếc mắt, quét qua một lượt bốn Alpha đang đứng xung quanh mình.
Hắn đã từng tiếp xúc với không ít người, chỉ là, bốn người này lại gây cho hắn ấn tượng đặc biệt mạnh.
Tuy không phải minh tinh hay thần tượng nổi tiếng gì, nhưng chỉ cần là người có tìm hiểu qua thông tin trên các trang mạng xã hội, cũng không khó để nhận ra bốn gương mặt vàng này.
Bốn người, tất cả đều là Alpha trội, bởi vì cũng là Alpha, cho nên vị bác sĩ cảm nhận được rất rõ luồng áp bức mơ hồ toát ra từ người bọn họ.
Tuy rằng biết rõ đây không phải do cố ý, nhưng Hormone của Alpha trội cũng không phải hạng Alpha bình thường có thể dễ dàng chịu đựng.
Bác sĩ Alpha đẩy nhẹ gọng kính.
Bốn Alpha này, mỗi người một lĩnh vực, sở trường tuy khác nhau, nhưng có một điểm chung chính là, bọn họ ai cũng đang đứng trên đỉnh của kim tự tháp.
Hôm nay, bọn họ lại vì một Omega mà tập hợp đông đủ ở chỗ này, tuy Omega kia quả thực rất xinh đẹp, nhưng điều này cũng quá phi lí rồi.
Đã thế cả bốn người đều tự nhận mình là người nhà của Omega nọ.
Chỉ là, lời tiếp theo của bốn Alpha đứng trên đỉnh kim tự tháp kia lại trực tiếp quăng cho vị bác sĩ một quả bom oanh liệt khác.
“Cũng là chúng tôi!”.
Bốn Alpha vẻ mặt tràn ngập lo lắng, cũng không quản sắc mặt bác sĩ đột ngột ngẩn ra, chỉ đăm đăm nhìn vào cánh cửa đã lần nữa đóng chặt lại.
Nếu không phải sợ làm ồn đến Lâm Hàm nghỉ ngơi, bọn họ quả thực có xúc động muốn một hơi tông cửa, xông thẳng vào trong.
Hiện tại, Omega khan hiếm, cho nên việc một Omega có vài người bạn đời cũng không có gì hiếm lạ.
Thân là bác sĩ của khoa sinh sản, bản thân hắn cũng đã gặp qua không ít.
Chỉ là, tình trạng như hiện tại thì chưa từng.
Ai cũng biết, tính chiếm hữu cùng ham muốn t.ì.n.h d.ụ.c của Alpha vốn dĩ đã rất cao, huống chi cả bốn người bọn họ đều là Alpha trội cực kì ưu tú.
Về mảng ham muốn kia, chắc chắn cũng sẽ cao hơn người thường.
Vậy thì, bằng cách nào cả bốn người lại có thể có chung một Omega, đã thế còn chung sống hòa bình như vậy??.
Tính chiếm hữu đâu? Ham muốn mạnh mẽ về t.ì.n.h d.ụ.c ở đâu? Một mình Omega kia liệu có đáp ứng nổi bọn họ???.
Omega kia quả thực khiến hắn bội phục, một mình thu phục được cả bốn Alpha trội.
Nhưng mà cho dù có bản lĩnh đến đâu, đến cùng vẫn là quá sức rồi.
Nếu không hiện tại đã không phải vào viện thế này.
“Đi theo tôi!”.
Bác sĩ Alpha lúc này mới nhanh chóng hồi thần, khụ một tiếng, sau đó bỏ lại một câu rồi đi đến phòng làm việc của bác sĩ.
Rời xa căn phòng tràn ngập Pheromone của Lâm Hàm, mùi thuốc sát trùng của bệnh viện liền xộc vào mũi của bọn họ, khiến cả bốn người không khỏi nhíu mày.
Chỉ là vẫn nhanh chân đuổi theo vị bác sĩ kia.
Nếu không phải tên kia là bác sĩ giỏi nhất về chuyên ngành sinh lí của Omega, Mục Diệc Thần cũng tuyệt đối sẽ không để một Alpha như vậy có cơ hội tiếp xúc với Lâm Hàm.
Ai nói tính chiếm hữu của bọn họ không có? Chỉ là, đã xác định là người một nhà, bọn họ lại sợ Lâm Hàm sẽ khó xử, cho nên mới ém nhẹm hết thảy xuống mà thôi.
Còn về ham muốn t.ì.n.h d.ụ.c, bọn họ đối với chuyện này vẫn luôn có khát khao rất lớn.
Chỉ là vì lo lắng thân thể Lâm Hàm chịu không nổi, cho nên mới tiết chế lại mà thôi.
Bọn họ chẳng ngại mặt mũi Alpha trội gì đó, cũng chẳng có đòi hỏi thứ gì quá nhiều.
Chỉ cần Lâm Hàm luôn vui vẻ, luôn khỏe mạnh ở bên cạnh bọn họ, cùng nhau chung sống vui vẻ đến hết đời là được..