Tôi Không Muốn Diễn Vai Nữ Phụ Này Nữa

Chương 37


Đọc truyện Tôi Không Muốn Diễn Vai Nữ Phụ Này Nữa FULL – Chương 37


Trần nhà trắng toát, drap giường cũng trắng nốt.Chắc chắn giờ này cô đang nằm ở bệnh viện rồi.Nhìn dây truyền nước treo tòng teng trên đầu mình, Lâm Ý Nhiên mới bắt đầu thấy đau.Người kia cũng mạnh tay thật, một cú quăng mạnh mẽ của ông ta khiến Lâm Ý Nhiên váng hết đầu, hai đầu gối đập mạnh xuống đất, lòng bàn tay xước đến chảy máu.Nhưng cũng may là không bị gì nghiêm trọng.Còn hai người kia thì sao rồi nhỉ.Nghe tiếng động, Lý Nhi đang ngồi gà gật canh giữ trong phòng đột nhiên tỉnh dậy, vôi vàng chạy đến đỡ Lâm Ý Nhiên ngồi dậy.Mà Trần Hồng lúc này cũng đã chạy đến nơi.

Gương mặt hớt hơ hớt hải.“Ôi, bà cô của tôi, em ko sao đấy chứ, sao lại xảy ra chuyện kinh khủng thế này.”Lâm Ý Nhiên vừa tỉnh dậy đã bị một trận ồn ào bên tai, uể oải phất tay: “Em ko sao, chị đừng lo lắng.”Thấy vẻ mặt tái nhợt của cô, Trần Hồng rốt cục cũng im lặng, nghẹn ngào: “Chỉ là chị quá lo lắng, bây giờ mọi chuyện đã ầm ỹ trên mạng xã hội rồi.”“Nhanh thế, chưa gì tin tức đã bị lọt ra ngoài rồi.”.

Lâm Ý Nhiên kinh ngạc.“Thời đại công nghệ bây giờ, tiếng gió cũng khó lọt.”.

Trần Hồng cảm thán.Lâm Ý Nhiên vội vàng mò đến túi xách, lấy ra điện thoại, mở tường nhà mình.Số lượng fan tăng chóng mặt, đã lên đến 1 triệu người theo dõi.Dưới bài đăng gần nhất đều là bình luận mỉa mai chê cười.[Bình thường thì khua môi múa mép khoe khoang quan hệ, đến lúc xảy ra chuyện thì chối đây đẩy][Cùng là phụ nữ với nhau mà sao chị ko bằng được một góc của Triệu Vy Vân thế, người ta còn sẵn sàng lao ra đỡ đạn giùm][Ôi, cảm thấy tội nghiệp người đàn ông nào làm bạn trai của chị ghê!!!][Lúc chị tranh giành đàn ông thì ghê gớm lắm mà, sao hôm nay lại chịu nhả ra rồi, tiện nhân][Dù có là sợ chết thì cũng đâu đến mức đẩy sang cho người khác chứ, nếu Triệu Vy Vân có mệnh hệ gì thì chúng tôi ko tha cho cô đâu][Tôi cũng vậy +1][Tôi cũng vậy +2]Lâm Ý Nhiên lướt một loạt bình luận, sau đó nhanh chóng ra ngoài trang chủ, ngay đầu trang đã thấy một loạt bài viết và Video hình ảnh chất lượng thấp của các blogger.Tất cả đều được post lên cùng ngày, từ những clip trước đây thời điểm Triệu Vy Vân và nguyên chủ đụng độ nhau lần đầu, đến những hình ảnh va chạm của hai người gần đây.Cộng thêm tin tức chấn động và video ghi lại sự việc kinh hoàng ngày hôm nay, một người phụ nữ tâm cơ, thấy sang bắt quàng làm họ, chèn ép đồng nghiệp, miệng lưỡi sắc bén, tham sống sợ chết, tham phú phụ bần đã hiện lên một cách đầy đủ.Người đó chính là Lâm Ý Nhiên.Điện thoại trên tay bị giật lấy.Trần Hồng run tay ném xuống giường, lồng ngực phập phồng: “Em đừng xem mấy cái này, chỉ toàn là nói bậy thôi, chị biết em ko phải người như vậy, chúng ta tổ chức họp báo làm rõ mọi việc đi.”“Không cần đâu chị, bởi vì em chính là đã làm những việc đó.”.

Lâm Ý Nhiên cười buồn.Dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng khi nhìn đến những lời chửi mắng của cộng đồng mạng, cô vẫn thấy đau trong lòng.“Không phải mà, Ý Nhiên, em ko phải…”.

Trần Hồng đau khổ ôm đầu, ko dám tin.“Em đúng là đã làm những thứ này…”.


Lâm Ý Nhiên ủ rũ.“Chúng ta đi tìm Tần tổng giúp đỡ được ko?”.

Lý Nhi lúc này đứng bên cạnh rụt rè phát biểu.“Đúng rồi, em có quan hệ với Tần tổng mà, phải ko?”.

Trần Hồng như phát hiện ra phao cứu sinh, vội vàng đứng lên kéo Lâm Ý Nhiên rời khỏi phòng bệnh.Thân thế của Tần Cảnh Sâm vô cùng uy phong, khu vực phòng bệnh của hắn cũng xa hoa vô cùng, lại có thêm một dàn vệ sĩ mặc vest đen đứng túc trực.Rất khoa trương.Rất thu hút sự chú ý.Lâm Ý Nhiên rụt rè đi đến trước cửa, cái đầu nhỏ ngó nghiêng nhìn vào trong nhưng cuối cùng cũng chẳng thấy gì ngoài tấm cửa kính.Đành phải dùng điện thoại liên lạc.Tiếng chuông vang lên gần cả phút thì cánh cửa cũng mở ra.Là Hàn Duệ.Lâm Ý Nhiên chân chó cười lấy lòng hỏi thăm: “Tần tổng khỏe chứ?”Hàn Duệ mặt mày thanh lãnh, gật gật đầu.“Triệu Vy Vân cũng ổn chứ.”Đôi mắt Hàn Duệ bắt ra tia nhìn sắc bén, hỏi ngược lại: “Cô Lâm có chuyện gì ko?”Người phụ nữ này khi gặp nguy hiểm lại rũ sạch quan hệ với Tần tổng, đúng như lời cư dân mạng mắng chửi, tiểu nhân không xứng với ông chủ lớn nhà mình.“Tôi muốn hỏi thăm tình hình của hai người như thế nào thôi…”.

Chân cố nhón lên cao để nhìn vào trong phòng.“Sao thế, đã tìm về lại tính người rồi ư, ko phải cô Lâm đây có nói là cô và Tần tổng ko có chút quan hệ nào à, chính miệng cô Lâm đây đã phủi sạch tất cả, còn thừa nhận cô Triệu mới là bạn gái của Tần tổng còn gì, vậy thì cho tôi hỏi cô có tư cách gì đứng ở đây quan tâm hỏi han?”.

Ở bên cạnh Tần Cảnh Sâm đã lâu, giọng điệu của Hàn Duệ cũng cay nghiệt không kém.Lâm Ý Nhiên nghe ra sự mỉa mai của Hàn Duệ, cũng không cảm thấy tức giận, anh ta nói hết thảy đều không sai.“Tôi biết, là tôi ko tốt bằng Triệu Vy Vân, cô ấy đúng là chân mệnh thiên nữ của Tần tổng, có thể hi sinh vì ngài ấy, thật may mắn quá, trong hoạn nạn đúng là tìm thấy chân tình.

Nhưng dù sao cũng có thể cho tôi nhìn qua một chút xem hai người họ có sao ko…?”.


Lâm Ý Nhiên ngại ngùng nói chưa hết câu.“Cút.”.

Giọng nam phía bên trong cánh cửa rét lạnh vang lên, như là cắn răng mà rít lên từ trong cổ họng.“Hả?”.

Lâm Ý Nhiên cùng mấy người đi theo giật mình ngơ ngẩn.“Cô nghe ko hiểu à? Lệnh của Tần tổng: CÚT”.

Hàn Duệ không khác chủ nhân của anh ta cũng lạnh nhạt đưa tay.Nói xong, Hàn Duệ quay lưng đi vào phòng, đóng cửa lại.Câu cuối cùng nói ra, hoàn toàn cắt đứt tất cả.Nhìn hàng vệ sĩ bao kín lấy cửa phòng, mặt lạnh như tiền ko cho bọn họ tiến đến gần nửa bước, Lâm Ý Nhiên chỉ còn thở dài, kéo Trần Hồng cà Lý Nhi trở về.Như vậy, là đã hoàn thành cốt truyện rồi phải ko?Trần Hồng ngơ ngác ngồi trong phòng, ko biết trong lòng suy nghĩ điều gì, điện thoại vang lên tin nhắn, chị ấy vội vàng thu xếp quay trở về văn phòng một chuyến, gương mặt trắng không còn giọt máu.Lý Nhi ngồi bên cạnh cũng lo đến điên đầu vẫn cố gắng nắm tay Lâm Ý Nhiên an ủi: “Tần tổng đang trong cơn tức giận, chờ vài hôm đi qua sẽ không sao, chị đừng lo.”Trái lại, Lâm Ý Nhiên vô cùng bình tĩnh, mỉm cười nhìn Lý Nhi: “Chị ko lo đâu, yên tâm.”Cô đã biết bản thân mình phải đi đến nước này.Sau sự kiện này, nam chính và nữ chính sẽ đến với nhau, mà phận nữ phụ của cô cũng kết thúc, rời khỏi làng giải trí.Cô không phải nguyên chủ, sẽ ko ganh tỵ hay mang lòng thù hằn nữ chính, cũng ko điên cuồng muốn quay trở lại showbiz mà bán mình, cuối cùng chọc giận nam nữ chính, cho nên cô sẽ có thể tránh được kết cục bi thảm mà nguyên chủ gánh phải.Đi được đến đây cũng coi như là tốt lắm rồi.[Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành xuất sắc vai diễn này.] Hệ thống trồi dầy, mô phỏng tiếng vỗ tay.Dường như thấy tâm trạng của Lâm Ý Nhiên cũng ko quá tốt, nó lại hạ giọng an ủi: [Đây là kết cục tốt nhất cho kí chủ rồi, những chuyện này đã chóng qua thôi.

Ký chủ chịu khó đợi một thời gian ngắn, tôi trở về báo cáo cấp trên rồi sẽ thông báo với ký chủ về kết quả và phần thưởng dành cho ký chủ khi hoàn thành vai nữ phụ này.] Hệ thống ko nhịn được muốn lập tức hoàn thành phần báo cáo của mình, khó khăn lắm nó và Lâm Ý Nhiên mới đi được hết vai diễn này, đây quả là một nhiệm vụ khó khăn trước nay nó đảm nhận.Vừa nói xong, hệ thống nhanh chóng biến mất, mọi âm thanh trong đầu cũng im bặt.Những bài viết bôi xấu trên mạng vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, những tin tức khác đã tới tấp bay đến.Đầu tiên, trợ lý sản xuất dự án “Bông tuyết màu đỏ” vì lý do cô bị thương, đoàn phim lại gấp rút để chuẩn bị cho giải thưởng năm sau, dứt khoát dừng lại vai diễn của cô, catse và chi phí bồi thường vì chấm dứt trước thời hạn sẽ được gửi đầy đủ đến tài khoản cá nhân của Lâm Ý Nhiên.Sau đó, 3 hợp đồng quay quảng cáo đã đàm phán xong, chỉ chờ Lâm Ý Nhiên trở về Minh Thành ký xuống, cũng nhất loạt rút về.Mà Trần Hồng, đang là quản lý của Lâm Ý Nhiên, đôi mắt đỏ hoe đổ gục trên giường bệnh cô, khóc không thành tiếng.Đây là lần đầu tiên Lâm Ý Nhiên nhìn thấy chị Hồng khóc.Công ty quản lý SStars đã điều Trần Hồng sang quản lý cho một nhóm Idol nữ mới xuất đạo sau show tuyển chọn của đài Thỏ.Điều này đồng nghĩa công ty quản lý quyết định bỏ rơi Lâm Ý Nhiên, thậm chí là muốn giải trừ hợp đồng, bởi cái tên này không còn có thể xuất hiện trên các nền tảng và đài truyền hình chính quy ở Minh Thành nữa.Nếu Trần Hồng bị rút đi, đồng nghĩa tài nguyên trước giờ của Lâm Ý Nhiên cũng bị tiêu biến, kể cả trợ lý Lý Nhi và căn hộ cũng bị lấy lại hết.Lâm Ý Nhiên hiểu giờ đây cô chính thức bị phong sát.“Đừng khóc, chị khóc làm em đứt từng khúc ruột đây.”.


Lâm Ý Nhiên nhẹ giọng an ủi.“Tại sao chứ? Tại sao lại rơi đến bước đường này chứ Ý Nhiên, chúng ta đang phát triển rất là tốt mà.”Lý Nhi nghe tin cũng khóc rồi, thời gian hợp tác ko dài nhưng Lâm Ý Nhiên đối xử với cô bé rất tốt.“Chúng ta đi kiếm Tần tổng đi, chị sẽ quỳ xuống cầu xin anh ta, cho em một cơ hội nữa, Triệu Vy Vân hay gì đó, chúng ta không tranh giành, nếu được chị sẽ tôn cô ta lên làm bà nội luôn, gặp cô ta ở đâu sẽ ba quỳ chín lạy ở đó, được ko? Như vậy thì anh ta sẽ tha cho em, đúng ko?”.

Trần hồng không nén nổi nữa òa khóc lên.“Chị Hồng đừng như vậy, Danh tiếng của Tần Cảnh Sâm, chị hẳn phải rõ hơn em? Lạnh lùng, tàn nhẫn, không biết thương tiếc bất kỳ ai, cho nên anh ta mới có thể đứng đầu ở cái đất Minh Thành này.

Cầu xin anh ta không chỉ tổ tốn công sức mà còn rước nhục vào thân.”Trần Hồng sao ko hiểu đạo lý này, chị ta sinh ra lớn lên ở Minh Thành, lăn lộn trong vũng nước đục này bao nhiêu năm, lịch sử và danh tiếng của gia tộc Tần thị thịnh vượng quyền quý cùng người đàn ông trẻ tuổi đứng đầu đã trở thành truyền kỳ trong miệng người dân ở đây.Thấy chị Hồng đã yên tĩnh hơn, Lâm Ý Nhiên luyến tiếc nói: “Có hợp thì có tan, mà em ko làm diễn viên nữa đâu có nghĩa là em và chị sẽ đoạn tuyệt với nhau đâu.

Phải ko?”Nói xong, Lâm Ý Nhiên với tay nắm lấy tay Lý Nhi đang thút thít đứng bên cạnh: “Đừng khóc nữa mà, em sẽ sống tốt, hai người cũng vậy, khi nào ổn định, chị em mình nhất định sẽ lại gặp nhau.”“Em…muốn đi đâu?”.

Trần Hồng gạt nước mắt“Bây giờ Minh Thành ko dung nạp em nữa, nên rời đi, em dự tính đi khỏi Minh Thành một thời gian, sau đó tính tiếp.”.

Lâm Ý Nhiên nhẹ nhàng nói.“Em tính đi khi nào?”.“Ngày mai.”.“Sao lại đi nhanh như vậy?”.

Lý Nhi ko tin nổi, bật thốt.“Ở lại đây thêm cũng ko được gì, lại trở thành bia miệng cho người ta ném.”.


Trần Hồng hiểu Lâm Ý Nhiên, đã nói thay cô.“Đúng rồi.”.

Lâm Ý Nhiên cười cười.Thật ra cô đã tính trước hết cả rồi, hành lý đã được đóng gói gọn gàng, phòng ốc cũng dọn dẹp ngăn nắp, bây giờ chỉ cần trở về kéo 2 vali to là có thể lên đường.Catse những dự án từ trước đến nay đều được Lâm Ý Nhiên bỏ vào một tài khoản riêng, không dám lấy ra xài, để dành cho thời khắc quan trọng này, đến nay đã cũng đc xắp xỉ 200 vạn bao gồm 5 vạn ban đầu của dự án Rồng bay phượng múa, 50 vạn bên đạo diễn Chung Thịnh, 50 vạn của hai hợp đồng quảng cáo nhỏ trước đây chị Hồng kéo về cho cô, cuối cùng là 100 vạn tiền lương và bồi thường chấm dứt hợp đồng của dự án Bông tuyết màu đỏ mà sản xuất vừa mới gửi cho cô sáng nay.“Chị sắp xếp cho em xuất viện đêm nay, tránh cho phóng viên báo chí tìm đến quấy rầy.”.

Trần Hồng nhanh nhẹn sắp xếp.“Cám ơn chị Hồng.”.

Những việc còn lại Lâm Ý Nhiên đã lo lắng chu toàn.Đêm nay, cả ba chị em cùng ở trong bệnh viện, ríu rít kể chuyện cho nhau nghe.Không ai quan tâm, không ai ngăn cản, thủ tục xuất viện rất nhanh đã làm xong.1h sáng, Lâm Ý Nhiên thay đồng phục bệnh nhân, khoác một cái áo măng tô dài, đội mũ lên, đeo khẩu trang bao tay và kính râm to bản, men theo cổng sau lên xe Trần Hồng trở về Minh Thành.Nghĩ nghĩ một hồi, Lâm Ý Nhiên cười nhẹ, mở điện thoại ra nhắn một tin.[Anh và Triệu Vy Vân hẳn đã khỏe rồi nhỉ? Đời này có một người con gái có thể hi sinh cho mình như vậy, anh nhất định phải yêu thương cô ấy đấy.

Chúc anh và Triệu Vy Vân đời này bạc đầu giai lão, cầm sắt hòa minh.

Thành thật xin lỗi anh, cũng cám ơn anh rất nhiều.]Nhân nút gửi đi, lại mở điện thoại, tháo sim, ném ra ngoài cửa sổ.Từ nay về sau, chúng ta ko còn liên hệ gì nữa, chấm dứt tất cả.3h sáng, sân ga xe lửa thưa thớt người qua lại, Lý Nhi đang đứng bên cạnh 2 vali hành lý to oành.Gửi cho Trần Hồng và Lý Nhi hai cái ôm thật chặt, hứa hẹn sẽ liên hệ với hai người họ sau khi đến nơi, Lâm Ý Nhiên bình thản kéo vali bước lên tàu.Bỏ lại tất cả hào nhoáng của Minh Thành sau lưng..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.