Tôi Không Làm Người Nữa

Chương 78: Không làm người ngày 78


Đọc truyện Tôi Không Làm Người Nữa – Chương 78: Không làm người ngày 78

Thời gian ánh mắt mất đi hào quang trôi đi rất thong thả, mỗi một giây đều kéo dài vô hạn, kim giây di chuyển về phía trước giống như nó đột nhiên bị nhấn vào nút giảm tốc độ, chầm chậm không tiến về phía trước.

Aye đã nghĩ rất nhiều chuyện trong khoảng thời gian kéo dài này.

Tác dụng của năng lực dự đoán là, biết trước được chuyện chưa xảy ra, sau đó là lợi dụng nó, hoặc là tránh né nó.

Aye luôn sử dụng năng lực dự đoạn của mình trong chiến đấu theo cách này.

Có thể thấy trước tương lại trong vài giây, khiến Aye trong chiến đấu rất là thong dong, bởi vì tất cả hành động của kẻ thù hắn đều biết rõ.

Năng lực thiên phú như vậy ở trong trùng tộc thậm chí là trong tinh tế đều là độc nhất vô nhị, là một năng lực khiến cho kẻ thù phải kinh sợ.

Cho dù năng lực dự đoán chỉ có thể dự đoán trong vài giây, nhưng đối với Aye như vậy đã đủ, hắn không cần lo lắng cho bất cứ thứ gì cả.

Nhưng từ khi Aye lần đầu tiên  nhìn thấy Cố Hoài, biết cảnh tượng trong giấc mơ dự đoán đại biểu cho cái gì, cùng với mình vì sao khi đối mặt với tử vong lại cảm thấy kiêu hãnh và vui sướng, hắn bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi.

Sự sợ hãi này không phải sợ hãi bản thân sẽ tử vong, mà là sợ hãi chuyện chưa xảy ra này bởi vì hắn “đã biết” mà có sự thay đổi gì.

Đối với Aye mà nói, tương lại có thể thay đổi, bởi vậy hắn lo sợ mình không cẩn thận làm ra chuyện gì, sẽ làm thay đổi chuyện chưa xảy ra.

Mỗi một ngày trong lòng đều rất sợ hãi….

Từ trong mộng nhìn thấy cảnh tượng kia không có cách nào xác định được thời điểm xảy ra, càng không cách nào biết được thời gian chuyện này xảy ra, thứ không biết rất nhiều, hắn chỉ là nhìn thấy kết quả trước mà thôi.

Biết Cố Hoài trong tương lại sẽ gặp phải một chuyện uy hiếp đến sinh mệnh, Aye lựa chọn giấu diếm, cho dù có chuyện gì cũng không nói ra.

Nếu hắn đem chuyện dự đoán nói cho người khác biết, chưa tới còn có thể thay đổi trong tương lai, nhưng không ai biết là sự thay đổi đó sẽ theo hướng tốt.

Giả thiết hắn dự đoán còn chưa xảy ra, lỡ như người chết đi không phải hắn, mà là Cố Hoài, vậy Aye vĩnh viễn không thể tha thứ cho mình.


Cho dù kết quả này có xác xuất một phần tỷ, Aye cũng không muốn đi cược.

Cho nên tất cả chỉ cần theo phương  hướng đã định mà xảy ra là được rồi.

Rõ ràng mình phải đi đối mặt với cái chết ở tương lai, nhưng Aye lại sợ rằng cái chết này sẽ không đến như dự đoán.

Mãi đến bây giờ, hắn cuối cùng không cần lo sợ nữa.

Kim dây bị chậm cũng phải di chuyển đến những phút cuối cùng, trong tiếng ồn lớn có thể phá vỡ màng nhĩ và tiếng oanh tạc dữ dội, sinh vật khổng lô bị ánh sáng bao trùm trên lớp vỏ cứng bên ngoài cũng xuất hiện vết nứt.

Binh lính trùng tộc sẽ không để ý tới đau đớn.

Những vết dập nát ngay lập tức bao trùm toàn bộ cơ thể, cơ thể phòng ngự kiên cố của sinh vật khổng lồ này đã bị phá hoại nghiêm trọng.

Vương…..

Aye truyền đạt giọng nói của mình bằng ý thức.

Đáng lẽ nên nói câu nói cuối cùng, nhưng lúc này Aye lại không biết nói gì.

Muốn nói tới chuyện đắp người tuyết vào mùa đông.

Mặc dù hắn không ở, nhưng hy vọng Cố Hoài vẫn sẽ đắp người tuyết cho hắn, không biết có được không.

Lại muốn nới tới chuyện, ngắm hoa ở Toussaint tinh.

Nếu vào mùa đông Cố Hoài có đắp một người tuyết đại diện cho hắn, vậy người tuyết này có thể nhìn thấy hoa ở Toussaint tinh, coi như là hắn đã nhìn thấy.


Khi tự hỏi, thời gian cũng từ từ trôi qua như bình thường, kim giây nhanh chóng tiến về phía trước.

Thế là không kịp để nói câu nào.

Ánh sáng hủy diệt làn tràn đến cực hạn, khi tới một phút tới cực hạn, giống như khoảng khắc giữa ngày và đêm, ánh sáng giống như nước biển đột nhiên phun lên rồi biến mất.

Cả quá trình cũng chỉ ngắn ngủi trong vài giây, bị Aye dùng nguyên hình bảo vệ Cố Hoài nghe thấy một thanh âm lớn liền nhắm tịt hai mắt, dựng đồng màu vàng co rút dữ dội.

Nhưng Cố Hoài không thể động.

Hắn không thể động đậy ngay lúc này, nếu không những điều Aye làm tất cả đều là vô nghĩa.

Cho đến khi năng lượng dao động quanh mình biến mất, Cố Hoài mới từ dưới người Aye đi ra ngoài.

Trong không gian kín mít này, Gavin đã mất, uy lực của “Ameteorite” khiến hắn không thể để lại cả xương cốt, có thể nói rằng thân thể đã biến thành bột phấn.

Cố Hoài đi ra ngoài thì không để ý những sự vật khác, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào sinh vật khổng lồ trước mắt, khi nhìn thấy những dấu vết nghiền nát trên cơ thể sinh vật to lớn này, cổ họng Cố Hoài trong nháy mắt nghẹn lại.

Cổ họng chua xót khiến Cố Hoài gần như không nói được, hắn giơ tay chạm vào thân thể sinh vật khổng lồ: “Aye….?”

“rắc…..”

Thanh âm vật thể vỡ vụn.

ở vị trí Cố Hoài lấy tay đụng vào, thân thể kiên cố của sinh vật khổng lồ bỗng nhiên vỡ ra, phần bị chạm vào dần dần hóa thành bột phấn.

một sợi dây trong đầu Cố Hoài bỗng nhiên đứt rời trong một giây này, suy nghĩ của hắn đột nhiên trống rỗng, rồi sức mạnh của hắn trong nháy mắt dao động dữ dội, không thể khống chế mà mù quáng bộc phát ra ngoài.


Cố Hoài đều không muốn nhìn thấy chính là trùng tộc nhà mình bởi vì mình mà gặp chuyện không may, càng đừng nói là vì hắn mà chết đi.

Vì sao lại xảy ra chuyện như vậy chứ?

Cố Hoài kinh ngạc nhìn sinh vật khổng lồ trước mặt hắn dần dần biến thành bột phấn, dựng đồng của sinh vật này đã ảm đạm không còn chuyển động, cơ thể đầy những vết nghiền nát liên tục kêu cót két dần dần sụp đổ.

“Không cần…..” thanh âm của Cố Hoài nghe ra sự run rẩy.

Không cần lại tiếp tục vỡ vụn—–

Trái tim bị bóp chặt đau đớn, cảnh tượng trước mắt khiến Cố Hoài không thể thở nổi.

Có cách gì có thể thay đổi chuyện này không?

Sự hoảng loạn dẫn tới tự hỏi, trước khi không có cách nào để thở, Cố Hoài bỗng nhiên nghĩ tới một cách có thể.

Nếu dùng năng lực “trao đổi tương đương”….?

Ý tưởng này vừa xuất hiện, Cố Hoài ngay một giây cũng không do dự, hắn trả giá bằng một phần sinh mệnh của mình.

Phải làm trước khi thân thể Aye hoàn toàn vỡ vụn, mới có thể cứu được.

Mặc dù chỉ có một tia hi vọng.

Trả giá một phần sinh mệnh so với tiêu hao sức mạnh quá độ thì gánh nặng lớn hơn, Cố Hoài không nhìn thấy kết quả, ý thức của hắn khi năng lực vừa ngừng lại liền rơi vào bóng tối.

Không gian độc lập này qua mười phút sẽ đem người đẩy ra ngoài, trong mười phút này, trùng tộc bởi vì Aye và Cố Hoài biến mất mà không khí trở nên rất khẩn trương.

Trong khoang nghỉ ngơi, vẻ mặt của Alvis rất là đáng sợ.

Cố Hoài biến mất đến nơi mà hắn không thấy, cảm giác mất đi vật quan trọng khiến Alvis muốn phá hoại tất cả sự vật mà mình nhìn thấy.


Hắn lại không có bảo vệ tốt….

Thần kinh bị kích thích, phảng phất có một đoạn trải nghiệm đau đớn và sâu sắc khác đã được mở ra, là sớm hơn, sớm hơn thì…. Không tồn tại trong kí ức của Alvis, nhưng hắn vẫn nhớ cảm giác tương tự này.

Cho dù Cố Hoài ở nơi nào của tinh tế, đểu sẽ sử dụng liên kết tinh thần để cho trùng tộc biết được vị trí của hắn, nhưng bọn hắn không nhận được liên kết tinh thần từ Cố Hoài, bởi vậy nhóm trùng tộc càng thêm hoảng loạn.

Tìm kiếm đã sớm bắt đầu, mà Alvis gần như mất đi lý trí trong giờ phút chờ đợi này.

Dựng đồng co rút càng lúc càng lớn, trước khi gương mặt Alvis triệt để đóng băng, trong căn phòng có một vị trí xuất hiện một hố đen.

Từ hố đen này, một thân ảnh bị đưa ra, Alvis nháy mắt đi qua ôm lấy người.

Người bị tống ra là Cố Hoài, hắn đóng chặt hai mắt, hắn rơi vào giấc ngủ do tiêu hao quá nhiều năng lực và một phần sinh mệnh.

Lại một lần nữa năng lượng dao động trong chiến hạm khiến các trùng tộc khác lập tức chạy tới, bọn hắn nhìn thấy Cố Hoài đã mất đi ý thức, tâm trạng đồng thơi cũng hơi hơi buông lỏng.

Nhưng còn một người không trở về.

“Aye đại nhân đâu…..?

Lúc trước có hai người bị hút vào hố đen, hiện giờ chỉ có một người trở về, những trùng tộc ở đây lập tức ý thức được cái gì, nhưng trong lòng bọn họ cũng không thể tin được.

Aye là một trong bốn quân đoàn trưởng của chủng tộc bọn họ, cũng là một trong bốn gã alpha trùng tộc, thế nào có thể—–

Nhưng mặc kệ chuyện này khó tin tới mức nào, chuyện trước mặt binh lính trùng tộc chính là như vậy.

Hố đen này đem người đuổi trở về vị trí ban đầu, Aye không thể trở về đại diện cho đối phương đã mất.

“Chờ một chút, bệ hạ đang ôm có phải….” Một gã binh lính trùng tộc bỗng nhiên nói.

Tiếng nói của binh lính này khiến những trùng tộc ở đây đều nhìn vào lòng Cố Hoài.

Rồi bọn họ mới nhìn thấy, một quả trứng màu xám yên tĩnh nằm trên người Cố Hoài.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.