Tôi Gọi Điện Thoại Chứ Không Phải Nói Chuyện Với Anh
Tôi Gọi Điện Thoại Chứ Không Phải Nói Chuyện Với Anh
Thông tin truyện: Tôi Gọi Điện Thoại Chứ Không Phải Nói Chuyện Với Anh
--GIỚI THIỆU:
- Cuộc họp hằng ngày(1) vào buổi sáng đang diễn ra thì Hoa Lao bỗng nhận được điện thoại của thằng em trai Hoa Động. Anh hết sức bình tĩnh đặt tay lên đùi bưng kín phần túi quần jean phồng ra kia, mong rằng đừng ai chú ý. Để trong cơn cao trào của từng đợt chuông rung, da ga da vịt của anh thành công nổi bắn lên tung tóe…(2)
Cuối cùng phải vượt muôn vàn cách trở Hoa Lao mới vào được đến buồng riêng trong WC, thở phào một hơi dài xong hớn hở bắt máy: “Anh mày đến rồi đây.”
Hoa Động rầu rĩ đáp: “Vâng ạ.”
Cùng lúc đó bên tai trái Hoa Lao chợt nghe thấy một tiếng “Hừ…” như có như không, anh cảm thấy hơi kì lạ, nghĩ ngợi một chút bèn đổi điện thoại sang tai khác rồi tiếp tục nói chuyện: “Sao thế bé cưng, đang buồn hả?”
Hoa Động thở dài đáp: “Than ôi…”
Hoa Lao vừa định an ủi cậu thì lại nghe thấy một tiếng “Hừ” nữa, lần này vô cùng rõ ràng.
… Giờ anh có thể khẳng định buồng bên cạnh chắc chắn có bro đang bị táo bón, một là rặn mãi không ra, hai là rặn ra một nửa rồi thì “cục vàng” to dài mê hồn đó bị kẹt lại…
Hoa Lao rất tốt bụng giả vờ như chưa nghe thấy gì cả, tiếp tục công cuộc an ủi em trai nhà mình: “Đừng nghĩ nhiều, do mày tự dưng rớt từ đẩu từ đâu xuống nên mọi người không phục mày là đúng rồi, mày phải cố gắng lên! Nỗ lực lên! Làm tất cả đều nhìn thấy thành tích của mày, như thế người ta mới nhìn mày bằng con mắt khác!”
sstruyen mời các bạn đọc tiếp..
Để lại một bình luận
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.