Đọc truyện Tôi Dụ Nam Chính Chạy – Chương 48
Ngày Cố Dã kết hôn, bạn bè, họ hàng thân thích của anh và Dung Huyên đều tới. Anh là chú rể, bị mọi người chuốc không ít rượu nhưng hôm nay là ngày vui, cho dù có bị chuốc rượu, anh cũng vui vẻ chịu đựng.
Ba Cố mẹ Cố cực kỳ vui mừng, chị cả cùng anh hai mang theo vẻ chúc phúc.
Cố Dã thân là con trai út, từ nhỏ đã được ba mẹ thiên vị, quan hệ với anh chị ruột không quá thân thiết nhưng cũng không tính là kém. Chị cả lớn tuổi hơn anh quá nhiều, lại sớm di dân xuất ngoại, thời gian tiếp xúc quá ít cho nên căn bản không có cơ hội nảy sinh mâu thuẫn. Còn Cố Nghiêu Chi, có thể do từ nhỏ đã biết tính toán của ba mẹ, biết về sau công ty sẽ là của em trai cho nên anh lao đầu nghiên cứu học thuật, không cách nào kiếm chế. Tóm lại, bầu không khí của nhà họ Cố vẫn rất hài hòa.
Ngày kết hôn, chú rể anh tuấn vô cùng, cô dâu cũng xinh đẹp như hoa.
Bạn đại học, bạn cấp ba, đồng đội của Cố Dã đều tới.
Cơn say dâng lên, anh nhìn một bàn toàn bạn tốt, phát ngôn gây shock “Từ hôm nay trở đi, các người cuối cùng có thể chứng kiến tôi chiều vợ yêu đến mức nào”
Nghe được những lời này, mấy người bạn tốt sôi nổi cổ vũ, bật cười.
Ninh Tử Thần vỗ tay “Lão đại hôm nay vui vẻ cho nên uống hơi nhiều, đến lời này cũng có thể nói ra”
Hách Cường gãi đầu “Có lẽ là bị tổng tài bá đạo bám vào người. Có điều, lời này của nó cũng không đúng lắm, sao lại là từ hôm nay trở đi? Chẳng lẽ trước đó nó không chiều Dung Huyên sao?”
Đội trưởng Pistol xem như là người lớn tuổi nhất, nghe thấy Cố Dã rượu vào lời ra, ôn hòa nở nụ cười.
Bốn năm trước, anh bởi vì bị thương ở eo không thể không lựa chọn xuất ngũ.
Sau khi anh xuất ngũ, vốn định đem vị trí đội trưởng giao cho Cố Dã.
Là một tuyển thủ esport, Cố Dã rất có thiên phú, năng lực cá nhân cũng có thể nói là cực kỳ xuất sắc. Nhưng ai cũng không ngờ, Cố Dã trở thành tuyển thủ chỉ bởi vì muốn thực hiện ước mơ thời niên thiếu của mình. Anh ở trong giới esport lăn lộn, cầm mấy cái cup xong liền dừng lại. Lại nói, Cố Dã xuất ngũ cùng năm với anh. Nhưng chỉ với một năm thời gian , cũng đủ để mọi người nhớ kỹ tên anh, Wild.
Những người có tiền khác như thế nào anh không biết nhưng Cố Dã ở trong lòng anh chỉ có hai từ có thể hình dung “Có tiền” cùng “Tùy hứng”. Cho nên, Cố Dã có thể nói ra những lời này, anh thật sự cảm thấy không ngoài ý muốn, có điều sủng như thế nào, sủng bao nhiêu, anh thật sự cảm thấy khá tò mò.
Có điều, lúc này Pistol lại nghĩ đến chuyện khác.
Năm đó, chủ tịch của công ty khoa học kỹ thuật Vinh Quang bởi vì bị nghi ngờ có liên quan đến cái chết của vợ mình cho nên bị cảnh sát bắt giam. Sau khi thu thập được chứng cứ đầy đủ và mở phiên tòa, Dung Diệu cùng người vợ hiện tại của ông ta Kỷ Ngưng bị phán tử hình. Sau khi Dung Diệu xảy ra chuyện, công ty kỹ thuật khoa học Vinh Quang liền rơi vào tay con trai riêng của Dung Diệu là Dung Trần, mà Dung Huyên thì được bổ nhiệm làm phó tổng. Pistol đoán Dung Diệu cùng Dung Trần đã có thỏa thuận ngầm nào đó. Tóm lại, mấy năm nay, quan hệ giữa Dung Huyên cùng Dung Trần vẫn còn khá ổn.
Năng lực của Dung Trần rất không tồi, xử lý chuyện công ty gọn gàng ngăn nắp. Dung Huyên thân là phó tổng, nước lên thì thuyền lên. Cố Dã tuy rằng thừa kế gia nghiệp, trở thành ông chủ của tập đoàn tài chính Cố thị, nhưng giá trị con người của Dung Huyên cũng không kém, lại nói tiếp, Dung Huyên cũng coi như là một nữ giám đốc, nữ cường nhân thành công.
Lúc trong đầu Pistol nghĩ những chuyện này, Cố Dã còn đang to mồm phản bác Hách Cường “Trọng điểm ở đây là từ sủng sao?”
Hách Cường a một tiếng, có chút ngu ngốc “Chẳng lẽ không phải sao?”
Cố Dã cười nhạo “Trọng điểm là vợ, có hiểu không? Là vợ đó!” Từ hôm nay trở đi, anh chính là người đàn ông đã có vợ, là người có bà xã, hoàn toàn khác đám đàn ông còn chưa lập gia đình này!
Ninh Tử Thần suýt nữa phun rượu trong mồm ra, Cố tổng cùng vợ yêu?
Nghĩ đến đây, anh ta nhịn không được mà bật cười ha hả.
Lúc này, Dung Huyên mặc một bộ lễ phục hở lưng màu đỏ thẫm đi tới.
Không thể nghi ngờ, cô là tiêu điểm của đêm nay, màu đỏ tôn lên đôi vai ngọc ngà cùng cánh tay trắng nõn của cô. Hôm nay cô vấn tóc lên, trang dung tinh xảo, khuôn mặt xinh đẹp không bút pháp nào tả được.
Cô đi đến, dịu dàng cười “Chồng ơi, anh uống ít thôi”
Cố Dã cầm một ly rượu, dùng cánh tay còn lại nâng cằm Dung Huyên lên, tươi cười ngả ngớn “Vợ ngoan nào, chồng đêm nay nhất định sẽ cưng chiều em thật tốt”
Cố Dã trước mắt có chút xa lạ. Từ sau khi anh kế thừa sản nghiệp gia tộc, anh ngày càng trở nên thành thục, ngày càng trầm ổn, anh đã thật lâu không lộ ra vẻ ngả ngớn như vậy ở trước mặt cô.
Đám an hem ở một bên xem náo nhiệt sôi nổi ồn ào.
“Chiều, cần phải chiều
“Ha Ha, giám đốc Cố trước tiên hôn một cái đi!”
Nhiếp ảnh gia ở bên chuyên tập chụp ảnh, tìm đủ loại góc độ, cố gắng chụp ra những bức ảnh duy mĩ, mộng ảo nhất.
Ngày hôm nay, mọi thứ sẽ được lưu giữ lại, mặc kệ là lễ đón dâu ban sáng hiện trường hôn lễ xa hoa lộng lẫy, bữa tiệc ngoài trời buổi chiều, nghi thức buổi tối hay là một màn hiện tại. Tất cả những hồi ức tốt đẹp lại trân quý này đều sẽ được camera chụp lại.
Thật ra vừa rồi lúc trao nhẫn hai người đã ở trước mặt khách khứa hôn môi rồi nhưng Cố Dã vẫn cảm thấy chưa đã ghiền. Lúc này dưới tiếng hô hào của anh em, hơn nữa sẵn men say trong người, anh không nói hai lời, nhanh chóng ôm lấy vợ yêu, hung hăng hôn xuống.
Nụ hôn này, mang đậm phong cách của Cố Dã.
Cuồng dã, nhiệt tình.
Tiếng ồn ào bên cạnh càng thêm lớn. Mọi người vui vẻ vỗ tay cổ vũ, đem không khí tại hiện trường đẩy tới cao trào.
Sau khi tiễn khách khứa đi, trở về phòng tân hôn, Dung Huyên tẩy trang, tháo trang sức, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một chút.
Vợ chồng mới cưới khác như thế nào cô không biết nhưng cô hiện tại chỉ muốn đi tắm rửa sau đó ngủ một giấc. Buổi sáng 5 giờ đã phải thức dậy trang điểm, bận rộn cả ngày, cô thật sự cảm thấy rất mệt. Còn may đám anh em của Cố Dã không định nháo động phòng, có thể là do cái hôn vừa rồi đã thỏa mãn bọn họ nếu không hiện tại chắc cô không thể thanh tịnh.
Cô vừa mới cởi giày liền thấy Cố Dã mang theo mùi rượu đi vào phòng.
Anh tiêu sái ném áo khoác tây trang xuống, cúi đầu cởi thắt lưng.
Dung Huyên trợn tròn mắt, cái tốc độ cởi thắt lưng này sao chẳng giống người đang say rượu chút nào?
Cô nhìn động tác của Cố Dã là biết ngay anh định làm gì.
Hai người họ ở bên nhau nhiều năm, những chuyện nên làm đều đã làm nhưng đêm nay Cố Dã khi đã uống rượu say dường như hơi khác bình thường.
Cuồng dã nhân đối, nhiệt tình gấp bội.
Dung Huyên vốn định thật sự đi ngủ nhưng nghĩ đến hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ, cho nên tùy Cố Dã.
Đáy mắt Cố Dã mang theo ý cười, cảm giác cả người hơi lâng lâng “Tân hôn vui vẻ, bà Cố của anh”
Ánh mắt của Dung Huyên đầy mềm mại “Tân hôn vui vẻ, ông Cố của em”
Trong mắt anh/em chỉ có em/anh, trong lòng cũng chỉ có anh/em, người bên người cũng chỉ có anh/em.
Giây phút này, ánh trăng rất sáng, tình yêu cũng thật đẹp.