Bạn đang đọc Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật FULL – Chương 3
Màn hình cuối cùng cũng chuyển sang phát sóng cảnh ở vị trí khác, lúc này người xem bình thường với tâm trạng hồi hộp mới nhìn rõ hình dáng của người vừa mới tới.
[Vãi, cuối cùng tôi đã hiểu vì sao mấy người gào nãy giờ rồi, quá đẹp trai aaa!]
Nhân viên của chương trình chạy một mạch tới giúp người đó kéo vali từ cốp xe một chiếc xe thể thao màu bạc đắt tiền ra.
Anh ta bước vào thang máy, đó là một chàng trai thân hình cao lớn, mặc áo len cổ cao màu đen.
Trên mặt không có biểu tình gì, chỉ khi xoay người mới có thể nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm đen như mực giấu dưới cặp kính râm màu vàng.
Mũi anh ta cao và thẳng, ngũ quan khôi ngô, mặc dù toàn thân từ trên xuống dưới chỉ đeo duy nhất một chiếc đồng hồ, nhưng khí chất có phần kiêu căng ngạo mạn của thiếu gia nhà giàu dường như đã tràn ra khỏi màn hình, dòng dõi quyền quý hơn người, đâu phải là người mà người xem bình thường có thể dễ dàng nhìn thấy?
Chờ máy quay dần dần quay vào gần hơn, số lượng bình luận lập tức tăng gấp vài lần lúc Ôn Tranh Hàn xuất hiện.
[Mị chịu không nổi, đẹp trai quá! Anh ấy là khách mời ngoài ngành bí ẩn mà lúc trước bên chương trình công bố danh sách không có ảnh chụp đi kèm đó sao?]
[Nhìn qua có vẻ chảnh đấy!]
[Thế thì chẳng phải là cùng kiểu với Hướng Lăng Vân à?]
[Chắc không phải đâu, ít nhất da Hương Lăng Vân đen hơn anh này một tông.]
[Đứa bên trên bị dở à mà mang màu da ra so sánh? A Lăng mới về nước bị cháy nắng không được à?]
Ba vị khách mời nam đã xuất hiện trước đó gần như đại diện cho ba loại thẩm mỹ chung hiện tại.
Ảnh đế Ôn Tranh Hàn ga-lăng chín chắn, dịu dàng điềm đạm.
Thần tượng đang nổi Hướng Lăng Vân từ trước tới nay khó ở, cường thế*.
(*)Cường thế: Người có tính cách mạnh mẽ, nóng nảy, thường thích và muốn mọi người làm theo ý mình.
Idol Chử Vi vang danh nhờ show sống còn, tính cách ngây thơ đơn thuần, nổi tiếng khiêm tốn lễ phép, có thể xếp vào loại bạn trai nhỏ*.
(*)Nguyên văn 小奶狗 (chó con): Bạn trai ít tuổi hơn, có thể làm nũng giả vờ đáng yêu gây cười, gu của nhiều chị gái trưởng thành bây giờ.
Mà người vừa mới xuất hiện này đẹp trai đến mức người xem phát thèm, lại không phải loại nào trong ba loại hình mẫu trên, không chỉ như thế, anh ta mang lại một cảm giác rất khác biệt, trước nay chưa từng thấy giới giải trí xuất hiện mẫu người như vậy.
Có một bộ phận người qua đường thật lòng cảm thấy sự xuất hiện của người này đã lập tức khiến ba người lúc trước trở lên mờ nhạt.
Nhưng ba người kia nhiều fans hâm mộ như vậy, nói câu này ra không phải mời người ta đến chửi à?
[Tui là nhan cẩu tui phát biểu trước, thật sự anh này đẹp trai đến mức không tin được, đem anh ta gả cho em gái tui đi.]
[Các đồng chí làm tôi cười sảng, giờ đã bắt đầu cướp chuối rồi?]
[Thông tin của người này quá ít, thông báo của chương trình cũng không kèm hình, đến bây giờ vẫn chưa biết tên là gì, đọc mấy bài post nghe nói nhà rất giàu, là quay chơi? Rồi sao, quay xong định tham gia giới giải trí à?]
[Lại còn tham gia giới giải trí, bên trên mơ ngủ à, bạn biết tài sản nhà anh ta có bao nhiêu số không không? Nói thế này nhé, trước kia tôi sống ở California một thời gian, cỡ một nửa số trạm xăng dầu và showroom ô tô ở đây đều là của nhà anh ta, so với khối tài sản của anh ta trên toàn thế giới thì đây mới chỉ là chín con trâu mất một sợi lông thôi đấy.
Muốn thấy anh ta xuất hiện trong giới giải trí thì không có cửa đâu.]
Có người bình luận thắc mắc: [Loại người này sao lại tham gia chương trình hẹn hò?]
[Ai biết được, tin vỉa hè nói là có liên quan tới Cố Thanh Sương.
Mọi người đều biết nhà Cố Thanh Sương cũng rất có tiền đúng không, hai nhà là người quen.]
Fan hâm mộ của Cố Thanh Sương đã vui đến mức bắt đầu xôn xao kích động, nhưng bình luận gửi đi lại vô cùng cẩn thận: [Diễn biến sau này của chương trình ai mà biết được, xin đừng truyền tin đồn linh tinh.]
Người xem đang bận tám chuyện, ai thèm quan tâm fans của Cố Thanh Sương bình luận như nào.
[Bên trên có người bình luận nói anh ta với Thẩm Phất trước kia có xích mích, lại là tin đồn ở đâu ra thế?]
[Hình như là từ giới con nhà giàu truyền ra, trước khi nhà Thẩm Phất phá sản hai người biết nhau từ thời học cấp ba, có xích mích cũng rất bình thường, loại người thích lăng xê như Thẩm Phất ai nhìn chả thấy ngứa mắt.]
[Đồng ý +1.]
[Ghét Thẩm Phất thật sự, cần tác phẩm không có tác phẩm, mặt thì đơ mà cả ngày nghĩ mình là ngôi sao nổi tiếng xinh đẹp, ngồi chờ cô ta mất mặt.]
Dung Hiểu Trăn nhìn phát sóng trực tiếp, trong lòng căng thẳng, nặng nề giống như treo vài quả tạ.
[Tôi chỉ muốn hỏi, mọi người moi được nhiều tin tức như vậy, thế mà không ai biết anh ta tên là gì hả?]
“Giang Thứ.” Mắt chàng trai nhìn thẳng máy quay nhả ra hai chữ, âm thanh giống như tiếng va chạm của những viên đá lạnh.
Người xem giật mình: [Đệch, suýt nữa thì cho rằng anh ta có thể nhìn thấy bình luận trực tiếp.]
Tắt bình luận đi mới nhìn rõ, hoá ra là tổ chương trình thừa dịp đi thang máy phỏng vấn anh ta ngay tại chỗ.
Các khách mời khác đã quay video phỏng vấn riêng từ trước, được cắt ghép và chiếu cùng với trailer giới thiệu của chương trình.
Riêng chỉ có người này, còn cần nhân viên công tác nghênh đón.
Nào có giống khách mời tới tham gia chương trình? Nói là sếp lớn đến chỉ đạo công việc cũng có người tin.
[Hahaha kiêu thật, tự giới thiệu mà tôi là còn không thèm nói.]
[Có vốn để khinh người chứ sao.]
Người quay phim cũng toát mồ hôi.
Anh ta nhìn mấy câu hỏi xuất hiện trên màn hình điện thoại, cẩn thận chọn mấy câu không có ý gây sự, không liên quan đến đời tư của vị thiếu gia họ Giang này.
“Có người xem hỏi, cậu trông đẹp trai như này vì sao không tham gia giới giải trí?”
Giang Thứ không cần nghĩ đáp: “Cho người khác một con đường sống.”
Người quay phim: “…Cậu cảm thấy so với những khách mời nam khác cậu có ưu điểm gì?”
Giang Thứ không chút nghĩ ngợi: “Nhiều tiền quá?”
Người quay phim mồ hôi chảy ròng ròng, trả lời thế này thì anh ta biết quay tiếp kiểu gì? Anh ta tiếp tục cố sức ngửa đầu đem micro đưa tới trước mặt cậu hai nhà họ Giang trong truyền thuyết.
“Cậu thấy thế nào về bình luận nói: [Nhìn diện mạo anh, câu này anh thắng rồi] ?”
Giang Thứ nhíu mày liếc anh ta một cái: “Nói lời thừa.”
Người quay phim: “…”
[Hahahaha cười chết mất, ảnh chảnh thật nhưng mị thích thế.]
[Hướng Lăng Vân thích ra vẻ quan cách: Trai chảnh giả.
Giang thiếu: Trai chảnh thực sự.]
Fan hâm mộ của Hướng Lăng Vân vừa rồi cũng có chút mờ mắt trước sắc đẹp, nhưng nhìn Giang Thứ mới xuất hiện vài phút, thần tượng của mình đã bị dis hai lần, cảm giác khó chịu giống như giọt nước tràn ly.
[Có gì nói đấy, kể cả có tiền đi nữa, tính cách khó ưa như này vẫn khiến người khác ghét lắm đó.]
[Bớt bớt đi, ban nãy chỉ nhìn mặt còn nghĩ có thể theo dõi chút, hoá ra ngoài mặt ra chả được cái gì, khó ở như thế này.
Thương các khách mời khác cần phải ở chung với loại cậu ấm này một tháng ghê.]
Mới chỉ một lúc như vậy nhưng Giang Thứ đã thu hút được một đám fans nhan cẩu*, nhanh chóng phản bác lại mấy bình luận móc mỉa phía trên: [Cười chết mất, ai đè đầu bạn bắt bạn thích, đại thiếu gia nhà người ta không thiếu một mình bạn thích, đừng đề cao bản thân quá.]
*Nhan cẩu: Người chỉ quan tâm tới sắc đẹp.
Tỉ lệ người xem phát sóng trực tiếp theo sự xuất hiện của Giang Thứ lại lần nữa tăng vượt kỷ lục, khiến tổ chương trình mừng rỡ quá sức.
Nhưng trên lầu ba cũng xảy ra một chuyện giữa các khách mời, tổ chương trình nhạy bén ngửi được mùi drama, ngay lập tức cắt sang máy quay bên này.
Một số người xem bình thường bắt đầu kêu rên: [Thời khắc quan trọng cắt màn hình làm gì? Đang muốn nhìn xem Giang Thứ có chọn trúng dép đôi với Cố Thanh Sương không mà.]
Ở phía bên này, sau khi đi xem qua mấy căn biệt thự cùng những chỗ khác như bể bơi với Hứa Điều Điều, Chử Vi hai tay đút túi bồn chồn quay lại phòng khách.
Cậu ta đột nhiên nhìn về phía phòng nghỉ: “Sắp đến giờ ăn tối rồi, hai khách mời khác còn chưa ra khỏi phòng sao?”
Cố Thanh Sương vừa mới đứng dậy đi tới cửa thang máy, phòng khách chỉ còn Tả Mân ngồi ở bên cạnh vừa chơi ghép hình vừa nói chuyện với fans.
Tả Mân cười nói: “Tiểu Hướng hình như là mới bay từ Luân Đôn về sáng nay, quá mệt mỏi, để cho cậu ấy ngủ thêm một lát, chờ chút nữa bữa tối làm xong chúng ta gọi cậu ấy sau vậy.”
Biết rõ Chử Vi thực sự muốn hỏi ai, người phụ nữ này lại không nhắc tới, đều là yêu quái thành tinh, không có ý tốt.
Hứa Điều Điều trong lòng khinh thường.
Nếu không phải công ty dặn dò cô phải duy trì độ hot CP với Chử Vi, cô chẳng có hứng diễn với cậu ta.
Mẫu người cô thích cũng không phải dạng đáng yêu ngây thơ như Chử Vi, kiểu cún con làm việc dây dưa không dứt khoát này, nhìn kiểu gì vẫn thấy phải cỡ kiểu như Hướng Lăng Vân mới hợp với cô.
Hứa Điều Điều tiện mồm nói đỡ cho Chử Vi: “Hình như còn Thẩm Phất chưa đi ra, có khi ngủ quên mất rồi, Chử Vi, cậu đi gọi cô ấy xem, dù có là sợ người lạ thì cũng phải ra gặp mặt chào hỏi mọi người chứ.”
“Được.” Chử Vi như trút được gánh nặng, cậu ta chỉ chờ một câu này thôi.
[Hứa Điều Điều là bị làm sao, không biết Thẩm Phất là bạn gái trước của Chử Vi hồi cậu ấy mới debut suốt ngày lì lợm đeo bám lấy cậu ấy à? Nhìn vẻ mặt không tình nguyện của Chử Vi, rõ ràng không muốn tiếp xúc nhiều với Thẩm Phất.]
[Hứa Điều Điều vốn tính tình vô tư, ai đi quan tâm cái drama bé tý xưa lơ xưa lắc của anh nhà mấy người, hở một tý là chỉ trích ngôi sao nữ đấy à.]
[Cười chết tôi rồi, hai bên đừng đánh nhau nha, chỉ có mị ăn được đường à? Coi như là Chử Vi không tình nguyện đi gọi Thẩm Phất đi nữa, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời chị Điều Điều đấy.]
Chử Vi đi qua gõ cửa phòng Thẩm Phất.
Cậu ta nói rất nhẹ: “Thẩm Phất, cô tỉnh dậy chưa?”
[Cậu ấy thật dịu dàng.]
Khi đó công ty quản lý của Chử Vi tạo tai tiếng đổ lỗi nói xấu Thẩm Phất, cậu ta không biết rõ tình hình, chờ sau này cậu ta biết đến thì đã không cách nào cứu vãn.
Nhưng khi đó Chử Vi thực sự không có cách nào, thời điểm đó cậu ta chỉ là một thực tập sinh mới debut, thấp cổ bé họng, đến bản thân còn không thể tự bảo vệ, chỉ cần một chút bất cẩn thì trong phút chốc tiền đồ đều bị huỷ hoại.
Cậu ta không thể vì Thẩm Phất mà từ bỏ tương lai mà cậu vất vả kiếm được.
Từ năm ngoái đến nay, mặc dù công ty hai bên vẫn đua nhau lăng xê CP của cậu ta và Hứa Điều Điều, nhưng cậu ta chưa từng coi đó là thật.
Hiện tại cậu ta cuối cùng đã đứng vững gót chân ở trong giới giải trí, có quyền nói chuyện, Chử Vi suy nghĩ kỹ rồi, lợi dụng lần này cùng nhau quay chương trình, cho dù phải trả một cái giá lớn, cậu ta vẫn muốn theo đuổi lại Thẩm Phất.
Cậu ta không biết tình cảm của Thẩm Phất đối với cậu ta còn xót lại bao nhiêu, nhưng cậu ta có thể xác định ít nhất một điều, Thẩm Phất nhất định chưa quên cậu ta, nếu không ở những lần trước khi hai người gặp nhau trên thảm đỏ cô cũng sẽ không giả vờ không biết rồi đi qua từ bên cạnh cậu ta.
Càng là canh cánh trong lòng, mới có thể giả vờ như người xa lạ.
Hơn nữa Thẩm Phất lại không quen biết ba khách quý nam khác trong chương trình này.
Thậm chí còn nghe nói Thẩm Phất từng làm mích lòng nam khách quý là người ngoài giới giải trí kia.
Nếu cô tới đây không phải vì cậu ta, thì sao dù bị mắng máu chó đầy đầu cũng muốn kiên trì tham gia chương trình này?
Chử Vi gõ cửa một lúc, trong phòng vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Người xem nhịn không được bắt đầu bình luận: [F*ck, anh à anh quan tâm cô ta có ăn cơm hay không làm gì, chạy mau! Đợi lát nữa lại bị keo con chó dính vào người.]
[Tức chết mị, anh ấy là quá hiền lành.
Lần này đồ đê tiện Thẩm Phất đấy tốt nhất tránh xa anh ấy ra, ba nữ khách mời khác ai ghép thành một đôi với anh ấy người ta đều đồng ý, chỉ cần không phải cô ta.]
Chử Vi lại kiên nhẫn gõ hai lần, lần này gõ mạnh hơn một chút.
[Còn không chịu mở cửa, cố ý đấy hả.]
Không thể không nói tổ chương trình dự đoán rất chính xác, số lượng bình luận trực tiếp trên màn hình đã là lần thứ ba tăng mạnh.
Hầu hết tất cả đều là fan hâm mộ của Chử Vi thở phì phì mắng chửi người.
Một hai phút sau, người trong phòng rốt cuộc mở cửa ra.
Thẩm Phất chạy từ đoàn phim trong núi sâu rừng già ra ngoài tham gia quay chương trình, còn chưa kịp ngủ bù đã bị đánh thức.
Cô vốn dĩ là người ít để lộ cảm xúc ra mặt, lúc này vừa mở cửa, biểu cảm trên mặt càng có vẻ lạnh nhạt.
Người Chử Vi cứng lại, trong giây lát bỗng nhiên không biết nói gì.
Trước khi Thẩm Phất tới chương trình, Lương Hiểu Xuân dặn đi dặn lại cô chú ý quản lý biểu cảm, bất kể gặp ai cũng không được chỉ đơ mặt, nếu không chờ bị mắng đến mức mọi người đều biết đi.
Thế là Thẩm Phất điều chỉnh lại biểu cảm trên mặt: “Làm sao vậy?”
Sau khi cô ấy nhìn thấy người gõ cửa mình thì biểu cảm ngay lập tức nhẹ nhàng, phản ứng theo bản năng như thế này không thể là giả được.
Chử Vi trong nháy mắt liền cảm thấy mừng rỡ.
Quả nhiên cô ấy còn chưa quên được mình.
Bình luận mắng càng thêm ác: [Mẹ nó, lại đang gạ gẫm anh của mị, anh à anh mau tỉnh táo lên!]
[Hứa Điều Điều còn đang chờ anh đi ăn cơm, anh không đi lát nữa có người cướp mất ghế bên cạnh chị ấy bây giờ.]
Ở giữa cũng xen lẫn vài bình luận: [Fans của Chử Vi thuyết âm mưu quá rồi thì phải, tôi nhìn kiểu gì cũng không thấy Thẩm Phất có ý gì với anh nhà mấy người, đừng có bị bệnh hoang tưởng bị hại nhé.]
Nhưng rất nhanh đã bị fan hâm mộ của Chử Vi bình luận mắng chửi trôi mất.
Chử Vi cười cười, ra vẻ thoải mái mà hỏi: “Ngủ ngon chứ?”
Thẩm Phất: “Cũng được.”
Không biết cậu ta tới nói mấy câu vô nghĩa này để làm gì.
[Còn gạ, lạt mềm buộc chặt, có giỏi hiện tại đóng cửa đừng nói chuyện anh nhà tôi nữa, tôi lập tức từ anti chuyển thành fan của Thẩm Phất, còn phát sóng trực tiếp ăn phân luôn.]
“Vậy thì tốt rồi, tôi còn sợ làm phiền cô.” Chử Vi cười cười: “Bữa tối hôm nay tổ chương trình đã chuẩn bị xong, tôi…”
Còn chưa nói dứt lời, một cái vali màu bạc lộc cộc chen vào giữa cậu ta và Thẩm Phất.
Chử Vi nhìn thoáng qua chiếc vali đang trượt qua không hiểu gì, ánh mắt lại nhìn về phía Thẩm Phất, tiếp tục nói: “Tôi đến gọi…”
Một bóng hình cao lớn chen vào.
Hai chiếc dép lê thêu hai chữ “nhanh giàu” nặng nề giẫm lên chân của cậu ta.
Chử Vi bị vali lăn qua một lần rồi lại bị một người cao 1m88 đạp vào, mu bàn chân xuất hiện vết bầm, biểu cảm trên mặt đã có chút khó chịu.
Cậu ta nhìn thoáng qua bóng lưng của người đàn ông mặc áo len cao cổ màu đen, biết rằng người này là vị khách mời thứ tư.
Người đó đi đến trước cửa căn phòng trống duy nhất, mở cửa, đôi mắt sau kính râm không hề nhìn về phía này.
Tình cờ?
Góc quay không nhìn thấy dưới chân, chỉ có thể thấy trên mặt Giang Thứ không chút cảm xúc đi qua giữa hai người.
[Cười quá đi, Giang Thứ không vừa mắt Thẩm Phất đúng là không phải nói dối, vừa xuất hiện đã phá hỏng chuyện tốt của cô ta.]
Fan hâm mộ của Chử Vi tranh thủ thời gian xum xoe: [Cảm ơn ân cứu mạng của cậu Giang.]
[Có cảm giác cậu Giang và anh Vi tính cách rất hợp, đánh cược sau này bọn họ sẽ trở thành anh em tốt.]
Chử Vi đã nghe qua về Giang Thứ từ lâu, biết anh là người cậu ta không động vào nổi.
Huống hồ hiện tại đang quay chương trình, dù cho có ý kiến gì cậu ta cũng không thể nổi nóng.
Cậu ta giả vờ như thường nối tiếp câu chuyện ban nãy, cười quay đầu lại nói: “Thẩm Phất, tôi tới gọi cô ra ăn cơm.”
Nhưng quay đầu nhìn lại, cửa phòng đã sớm đóng rồi.
Chử Vi: “…?”
Người xem cũng ngẩn ra, trong thời gian ngắn không có ai bình luận: [?]
Chử Vi: “…”
Bình luận: […]
[Không biết lễ phép à?]
[Nhất định là cố ý.]
[Đệch, bạn gái cũ đạt chuẩn nên hành xử giống như đã chết mới đúng, rốt cuộc Thẩm Phất muốn gì?]
[Không phải đâu, đừng mà, tín nữ nguyện ăn chay ba năm cầu nguyện cậu ấy không bị đeo bám…!Cậu ấy rất dễ mềm lòng.]
Fans của Chử Vi vừa lúng túng xấu hổ vừa tức, bắt đầu bình luận mắng người.
Nhưng chỉ một lát sau liền có người bình luận một câu đầy hả hê: [Mặc kệ có phải lạt mềm buộc chặt hay không, người-anh-em ban nãy nói nếu Thẩm Phất đóng cửa phòng thì sẽ ngay lập tức chuyển từ anti sang fan và phát trực tiếp ăn cứt đâu?].