Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 4


Đọc truyện Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 4

Đối với Trang Dịch mà nói, thời điểm cuối cùng ở kiếp trước lúc hắn bị đuổi ra khỏi nhà chỉ gặp qua Trang Ân một lần, bởi vậy lúc này liếc thấy, thiếu chút nữa là không nhận ra.

Mà Trang Ân cũng không thèm để ý, hắn chẳng qua là một ngày không gặp Trang Dịch, mặc dù phát hiện Trang Dịch cao lớn hơn, làn da cũng trắng, bộ dáng tựa hồ dễ nhìn hơn không chỉ một chút, nhưng mà hắn coi rẻ Trang Dịch thành thói quen, cũng lười suy nghĩ trên người Trang Dịch có gì thay đổi.

Từ lúc vừa rồi nhìn thấy Trang Dịch đến bây giờ, hắn cùng phụ thân ở phía dưới đợi Trang Dịch mấy giờ, đã sớm hết kiên nhẫn, thấy Trang Dịch nhìn thẳng vào mình, Trang Ân lập tức lớn tiếng nói: “Trang Dịch, ngươi có phải hay không trộm đồ trong nhà, hôm nay muốn tới nơi này vụng trộm mang đi?”

Thanh âm Trang Ân rất lớn, không chỉ có đám người xung quanh hướng đến chỗ họ xem xét, mà ngay cả phụ trách ngân hàng đưa Trang Dịch xuống lầu cũng kinh ngạc nhìn bọn họ.

Trang Dịch thoáng nhìn qua Trang Ân, vừa liếc nhìn Trang Tuyền đứng sau lưng Trang Ân cách đó không xa.

Trang Dịch cùng Trang Ân mặc dù là đường huynh đệ, nhưng Trang Tuyền không để bọn họ dùng huynh đệ tương xứng, tiểu Trang Dịch tại nhà cũng chỉ ngang hàng với hạ nhân, đến học vỡ lòng Trang Tuyền cũng không chịu cho hắn, biết chữ đều là do Trang Dịch vụng trộm học được, Trang Tuyền luôn ở trước mặt hắn khóc than, rằng trong nhà một chút tiền cũng không có, nuôi lớn hắn cũng không dễ dàng gì.

Kết quả hắn vừa mới bị đuổi ra khỏi nhà một ngày, Trang Tuyền cùng Trang Ân lập tức thay quần áo ngăn nắp đến ngân hàng lấy tiền.

Không chỉ có như thế, có lẽ lúc hắn bị nhân viên ngân hàng mang vào phòng, đúng lúc bị họ nhìn thấy, cho nên lập tức xuất hiện nghi vấn.

Nếu như đã đuổi hắn ra khỏi nhà mà vẫn còn tìm lợi từ trên người hắn, Trang Dịch cười lạnh, hắn cũng không phải đã quên trước kia ba huynh đệ Trang Ân khi dễ hắn, muốn từ trong tay hắn cầm lợi, còn phải xem bọn hắn thực hiện được hay không!


Trang Ân đứng trước mặt Trang Dịch, thấy hắn không nói gì, còn tưởng Trang Dịch sợ hãi, hắn khi dễ Trang Dịch từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Trang Dịch muốn phản kháng đều bị phụ thân đánh chửi, Trang Dịch mỗi lần nhìn thấy ba huynh đệ bọn họ đều tận lực trốn tránh rất tội nghiệp, càng nhìn càng muốn khi dễ.

Trang Ân từ trên cao nhìn xuống Trang Dịch, thừa thắng công lên mà tiếp tục nói: “Nếu không phải ta cùng phụ thân vừa vặn đến lấy tiền gặp được ngươi, không chừng cái kia đã bị ngươi cầm chạy mất, nói, ngươi trộm cái gì, nhanh giao ra đây!”

Trang Ân hạ giọng, những người xung quanh không nhịn được thấp giọng nghị luận, ánh mắt nhìn Trang Dịch mang theo vài phần quái dị, thậm chí người phụ trách đứng sau lưng Trang Dịch cũng mang theo vài phần hồ nghi mà nhìn.

Dù sao Trang Ân cùng Trang Dịch đứng một chỗ, một người quần áo ngăn nắp, một người xiêm y cũ trắng bệch, lúc Trang Ân chất vấn Trang Dịch, Trang Dịch không có phản bác, hiển nhiên là hai người nhận thức… Làm sao nhìn, như thế nào cũng giống Trang Ân mới là người có tiền.

Đúng lúc này, Trang Tuyền thấy thời cơ không sai biệt lắm, liền đi lên trước, đứng bên cạnh Trang Ân, thấm thía nói với Trang Dịch: “Tiểu Dịch a, con làm những chuyện kia, thúc thúc sở dĩ đuổi con ra khỏi cửa, đúng là bởi vì thúc thúc hơi quá nóng giận, nhưng con cũng không nên trộm đồ trong nhà đến ngân hàng lấy đi. Tiểu Dịch, thúc thúc từng nhìn con lớn lên, chỉ cần bây giờ con đem vật đó ra đây, thúc thúc liền tha thứ cho con được không?”

Trang Tuyền vừa nói, một bên nhìn chằm chằm Trang Dịch nháy mắt với hắn, Trang Dịch bị Trang Tuyền đánh tới lớn, tự nhiên rõ ràng nồng đậm uy hiếp trong mắt Trang Tuyền.

Lại thấy người bên cạnh hồ nghi nhìn hắn, nếu là Trang Dịch của quá khứ, không chừng sẽ sợ hãi mà giao ra, nhưng là hiện tại Trang Dịch tự nhiên không có khả năng, hắn cố ý chờ Trang Tuyền tới đây, miễn cho như thế này phản bác Trang Ân, Trang Tuyền lại tới đây ỷ vào thân phận của mình dùng cảm tình thuyết phục, cho nên lúc này hắn mới mở miệng, ngữ khí cùng thần thái đều rất trấn định tự nhiên “Hả? Ta đã làm điều gì đại nghịch bất đạo sao? Để thúc thúc ngươi đuổi ta ra khỏi nhà, là vì chuyện tinh thần lực của ta là 4 sao?”

Trang Dịch vừa nói xong, mọi người vây quanh xem đều sững sờ, ở đây có không ít hồn sư, thấy Trang Dịch nhắc tới tinh thần lực, lập tức cảm ứng một cái, mặc dù không thể phán đoán cụ thể là bao nhiêu, nhưng đều có thể cảm ứng được tinh thần lực của Trang Dịch tuyệt đối không thấp, tuyệt đối không thể là phế vật mức 4.

Vì vậy ánh mắt của mọi người nhịn không được đều quay về phía Trang Tuyền.


Không đợi Trang Tuyền trả lời, Trang Dịch lập tức lại nói: “Ta nhớ được ngươi đã nói, nhà ngươi không nuôi cái loại phế vật như ta, để ta từ nay cùng các ngươi đoạn tuyệt quan hệ, không bao giờ lui tới nữa. Đã như vậy, các hạ hôm nay cũng không cần tự xưng thúc thúc, ngươi mặc dù nuôi dưỡng ta nhiều năm, lại vì lấy tiền tài của cha mẹ ta, những năm này ngươi đối đãi ta ra sao ngươi tự biết, chúng ta đã sớm thanh toán xong. Về phần ngươi nói ta trộm đồ của các ngươi tới nơi này lấy tiền, nếu như các ngươi khẳng định vậy, ta đây ngược lại muốn hỏi một chút, ta đến tột cùng trộm của các ngươi cái gì, này nọ bộ dạng ra sao hả?”

Trang Ân thấy Trang Dịch một bộ dáng khí định thần nhàn, tức giận muốn đánh người, vì vậy Trang Dịch vừa dứt lời, Trang Ân lập tức hung dữ đi lên trước níu lấy cổ áo Trang Dịch nói: “Trên người ngươi mọi thứ đều là nhà ta đưa cho, mặc kệ trên tay ngươi bây giờ cầm cái gì đều là trộm từ trong nhà!”

“Ngươi căn bản là không biết ta trộm cái gì, liền giữ lại tội danh đó cho ta?” Trang Dịch lạnh lùng nghe Trang Ân nói, nhưng sau đó quay người nhìn phụ trách ngân hàng sau lưng mình: “Ngươi ngược lại rất ngu xuẩn, ta tùy tiện cầm thứ này tới đây cho người được trả thù lao, bọn họ liền ngoan ngoãn đem thứ bên trong giao cho ta?”

Người phụ trách ngân hàng thấy mình bị nhắc tới, lại nhìn ánh mắt Trang Dịch lạnh như băng, lúc này mới nhớ tới cái thiếu niên giống bần dân này đúng là hộ khách chí tôn của bọn họ, một người có được tài phú của cả một thế gia.

Hơn nữa đúng như Trang Dịch từng nói, không phải tùy tiện cầm thứ này là có thể tới ngân hàng lấy tiền, mặt khác ba người này cãi nhau bên trong ngân hàng, hắn là người phụ trách lại chỉ ở một bên xem náo nhiệt, tựa hồ cũng không tốt lắm.

Vì vậy hắn lập tức tiến về phía Trang Dịch nói: “Xin hỏi ngài quen biết bọn họ sao?”

“Bọn họ hoài nghi ta trộm cái thứ có thể tới ngân hàng lấy tiền kia, ngươi thấy sao?” Trang Dịch không có trả lời vấn đề của người phụ trách, ngược lại cười hỏi lại.

Người phu trách trong lòng thầm mắng một tiếng không may, giờ khắc này, hắn tự nhiên cần bảo trì chí tôn hộ khách Trang Dịch, lập tức cười nói: “Đây quả thực là vớ vẩn, ngân hàng tầng cao nhất không phải bất luận kẻ nào có tiền cũng có thể vào, chỉ có khách hàng chí tôn của chúng ta, có vật phẩm kiềm giữ đặc thù, hơn nữa có năng lực thúc dục, đi qua nhiều tầng ngân hàng nghiệm chứng thân phận mới có thể lấy được cái kia. Chúng ta đã chứng thực, Trang Dịch các hạ đúng là người nắm giữ tài sản tầng cao nhất, ngân hàng kiên quyết bảo vệ tôn nghiêm cùng riêng tư của khách hàng chí tôn, ngài tại ngân hàng có được địa vị chí cao vô thượng. mặt khác ngân hàng là nơi lấy tiền, không phải địa phương để cãi lộn, hai vị khách nhân phía trước này, nếu các ngươi chỉ tới nơi này ồn ào, như vậy mời đi trước, không nên ảnh hưởng tới khách nhân khác.”


Quảng cáo khách nhân chí tôn, đồng thời cũng biểu lộ thái độ của ngân hàng trong chuyện này.

Trang Dich nghe vậy có chút thỏa mãn cười, không để ý Trang Tuyền phụ tử, đi qua bên cạnh bọn hắn, ý định rời đi.

Trang Tuyền vì không để Trang Ân lại nói bậy, gắt gao giữ lấy con trai mình, thấy Trang Dịch dễ dàng bỏ đi như vậy, Trang Tuyền một mực không nghĩ tới bị cháu trai vũ nhục, phẫn hận trong nội tâm lên cao tới đỉnh, hắn lập tức theo sau Trang Dịch ra ngoài, thấy Trang Dịch đi cách một khoảng, Trang Tuyền lập tức thò tay phải bắt được Trang Dịch, giận dữ hét: “Ngươi cái đồ bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa, thiệt thòi ta nuôi ngươi nhiều năm như vậy, hôm nay xem ta có đánh chết ngươi hay không!”

Trang Dịch ở nhà hắn chưa từng nếm qua thứ tốt, vóc dáng so với tuổi còn nhỏ, bởi vì dinh dưỡng không đủ, cả người mặc dù rất cao nhưng lại rất gầy, Trang Tuyền khí lực so với hắn nhiều hơn, thường thì một trảo có thể bắt lấy.

Nhưng ngày hôm nay hắn lại thất thủ, Trang Dịch giống như trong mắt không thấy hắn có động tác gì, lại nhẹ nhàng hết lần này đến lần khác né tránh Trang Tuyền bắt giữ.

Trang Tuyền thấy thế, không cam lòng, lại một lần nhào tới, Trang Dịch lần nữa lắc lư thân thể, Trang Tuyền lần nữa thất thủ.

Nhìn từ đằng xa, thân thể Trang Dịch giống như không nhúc nhích, mà Trang Tuyền lại như một con tinh tinh lớn không ngừng gọi tới gọi lui thò tay bắt tay Trang Dịch, thoạt nhìn tức cười muốn chết.

Nơi này cách ngân hàng không xa, trên đường cũng không ít người muốn xem náo nhiệt theo chân cùng đi, vừa lúc nhìn thấy một màn này, người bình thường có lẽ không cảm giác gì, chỉ có những hồn sư ở đây trên mặt không khỏi toát ra biểu tình ngạc nhiên, cấp bậc bọn hắn so với Trang Dịch đều cao hơn nhiều, tự nhiên nhìn ra được Trang Dịch còn không có hồn thú, chỉ dựa vào tinh thần lực cảm ứng mà có thể tránh né như vậy, có thể thấy thiên phú của Trang Dịch.

Trang Dịch thấy Trang Tuyền không kịp thở, một khuôn mặt đỏ bừng, quyết định không lãng phí thời gian với bọn họ, thần sắc đạm mạc quay người nhìn Trang Tuyền cùng Trang Ân, chuẩn bị động thủ.

Trang Tuyền thấy Trang Dịch dừng lại, lập tức mang theo Trang Ân tiến lên, vốn còn cảm thấy Trang Dịch hôm nay không bình thường, thấy hắn quay đầu lại còn tưởng Trang Dịch rốt cục thỏa hiệp.


Dù sao Trang Dịch sống dưới mí mắt hắn nhiều năm như vậy, vừa rời khỏi bọn họ liền trở mình, bọn họ làm sao cam tâm, Trang Tuyền thầm hạ quyết tâm, nhất định phải hỏi hết tất cả bí mật của Trang Dịch!

Vừa lúc này, một người đứng dậy ngăn cản đường đi của bọn hắn: “Nếu như hắn đã không có quan hệ cùng các ngươi, các ngươi hà tất phải dây dưa, dùng tinh thần lực của vị Trang Dịch này, sớm muộn cũng là hồn sư, hai vị vẫn là nên suy nghĩ kĩ, đắc tội với hồn sư sẽ có kết cục thế nào!”

Người này vừa nói, quanh thân tản mát ra một cỗ tinh thần uy áp, lập tức dọa hai người bình thường Trang Tuyền cùng Trang Ân sợ tới mức đứng nguyên tại chỗ không thể nhúc nhích.

Người này quần áo đẹp đẽ quý giá, dung mạo anh tuấn, ngôn từ cử chỉ cùng thân hình, vừa nhìn đã biết xuất thân không tầm thường, mà phía sau hắn còn có mấy vị hồn sư đi theo, cái này lập tức hù đến phụ tử Trang Tuyền.

Nhưng mà nghĩ đến tiền tài trong tay Trang Dịch, Trang Tuyền lập tức nghĩ những người này cũng có chủ ý như hắn, bình thường không dám phản kháng hồn sư, lúc này cả gan phản bác: “Đây là chuyện giữa thúc cháu ta, ngươi người ngoài đừng xen vào việc của người khác.”

“Hả? Ta cũng không biết rõ, người bình thường dám nói chuyện cùng hồn sư như vậy.” Người nọ nghe vậy cười nói, quanh thân phát ra khí tức càng đáng sợ, hơn nữa hoàn toàn nhằm vào phụ tử Trang Tuyền, cuối cùng thậm chí làm hai người quỳ xuống tại chỗ, toàn thân không ngừng run rẩy, thoạt nhìn khó coi đến cực điểm.

Trang Tuyền tới khi quỳ rạp xuống đất mới biết sợ, liên tục xin tha, sau đó nhanh chóng mang theo Trang Ân rời khỏi đây, trước khi đi còn không cam lòng nhìn thoáng qua nơi Trang Dịch đang đứng, trong nội tâm âm thầm hạ quyết tâm, hôm nay Trang Dịch có hồn sư che chở, sớm muộn gì hắn sẽ lại tìm được Trang Dịch.

Mấy tên hồn sư thành công cưỡng chế phụ tử Trang Tuyền dời đi, quay đầu ôn hòa nở nụ cười với Trang Dịch, thân thiết giống như là ban tốt quen biết nhiều năm với Trang Dịch: “Đối với dạng vô lại này cũng không cần quá mức khách khí, bằng không lại được một tấc lấn một thước, càng phiền toái.”

Mà Trang Dịch cách đó không xa, sau khi nhìn thấy người này lập tức toàn thân cứng đờ, nhưng mà rất nhanh liền khôi phục tự nhiên, thấy hắn nói chuyện với mình, Trang Dịch nhìn hắn một cái, giống như là không nghe thấy, quay người đi.

Cái hồn sư nửa đường xuất thủ này, không ai khác, đúng là Thượng Thanh Vân!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.