Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 238


Đọc truyện Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 238

Sáng sớm dậy không thấy Vệ Cẩn, ngược lại ở trên đường gặp Lôi Tu, nghĩ đến chuyện cần làm hôm nay, Trang Dịch thu liễm tất cả cảm xúc, cùng Lôi Tu đi xuống lầu.

Tin tức trong Phụ Hồn điện truyền đi cực nhanh, chuyện Trang Dịch thành công dựng truyền tống trận, cường giả đệ nhất Lôi Tu từ trung bộ đại lục đi đến Phụ Hồn điện, rất nhanh liền truyền ra trong thế gia cùng cao tầng Hải Lam, mới qua thời gian một đêm ngắn ngủi, Âu gia đã tập hợp tất cả cường giả cấp tám trở lên trên hải đảo.

Hội nghị như vậy lấy thân phận của Trang Dịch là có thể tham gia cũng có thể không, Trang Dịch nhân lúc Âu gia đang long trọng chiêu đãi các vị cường giả, lặng lẽ chạy ra ngoài, kiểm tra trận pháp bốn phía.

Hải vực cần có thuyền mới có thể đi ra, Trang Dịch tạm thời không tiện hành động, đơn giản thăm dò rõ ràng trận pháp trong Phụ Hồn điện trước, đến lúc đó chữa trị một lượt, đánh Âu gia cùng dị ma trở tay không kịp!

Không bỏ qua bất cứ một chi tiết đáng nghi nào, có kinh nghiệm đi vào không gian độc lập của Bạch Ly, giao phong với trận pháp của Âu gia lần trước, lần này Trang Dịch dựa theo hiểu biết của bản thân với trận pháp của Âu gia, rất nhanh đã tìm ra trăm nghìn lỗ hổng cực nhỏ.

Những lỗ hổng này nhìn riêng lẻ, thậm chí trăm cái xách ra đều không cảm thấy có gì không đúng, chỉ là thiếu sót khó tránh khỏi của một số trận pháp, nhưng khi kiên nhẫn sắp xếp toàn bộ chúng nó lại theo một trình tự đặc biệt, kết quả rút ra lại sẽ làm người ra một thân mồ hôi lạnh, bởi vì một khi theo những lỗ hổng này từng bước xâm chiếm, không đến vài giờ, đại trận nhìn như mạnh mẽ không chỗ thiếu hụt của Phụ Hồn điện, sẽ bị giảm đi ít nhất một nửa lực tấn công cùng phòng ngự!

Trang Dịch ghi nhớ kỹ toàn bộ những lỗ hổng này, một số điểm cần phải đặc biệt chú ý, đơn giản lập tức chữa trị xong. Sau khi hoàn thành tất cả những việc này, dù là hồn sư ba hệ cấp tám đỉnh phong như Trang Dịch, hồn lực toàn thân cũng gần như hao hết, có thể thấy được những lỗ hổng này đáng sợ ra sao.

Chớp mắt thời gian một ngày đã qua hơn một nửa, Trang Dịch nhìn thời gian, hai giờ chiều, hội nghị của Phụ Hồn điện không biết đã kết thúc chưa, Trang Dịch kéo thân thể mệt mỏi đi về phòng mình, trên đường lại không hẹn mà gặp Vệ Cẩn từ đối diện đi tới.

Hồn lực quanh người Vệ Cẩn cũng có chút không ổn định, thực hiển nhiên cũng vừa tiêu hao không ít, hiện tại đang vừa đi vừa khôi phục, sau khi nhìn thấy Trang Dịch, Vệ Cẩn sửng sốt, bước nhanh đến trước mặt Trang Dịch: “Ta vừa mới nhìn thấy Âu Long.”


Trang Dịch vừa định chào hỏi Vệ Cẩn lập tức nuốt lại lời muốn nói, nghiêm túc lắng nghe Vệ Cẩn nói.

Thì ra khi Trang Dịch đang chữa trị trận pháp của Phụ Hồn điện, Vệ Cẩn cũng không nhàn rỗi, sáng sớm sau khi chạy trối chết ra khỏi chỗ Lôi Tu, Vệ Cẩn ra ngoài liền trùng hợp thấy được Âu Long.

Vệ Cẩn nhớ tới lời tối qua Trang Dịch nói với mình, lặng yên đuổi theo.

Mỗi bước đi Âu Long đều đi cực cẩn thận, tùy thời kiểm tra bốn phía, hơn nữa hắn vừa đi còn vừa tản trận pháp bẫy rập, một khi người theo dõi hắn không cẩn thận đi qua trên đó, sẽ lập tức bị Âu Long phát hiện.

Cấp bậc của Vệ Cẩn cao hơn Âu Long, nhưng đối phó những trận pháp này cũng tiêu hao không ít tinh thần, sau đó Âu Long ngồi thuyền rời bến, Vệ Cẩn cũng lặng lẽ theo phía sau, hơn nữa còn ghi lại mỗi một hành động từ nhỏ đến lớn của hắn.

Trang Dịch cầm ảnh tinh từ trong tay Vệ Cẩn, nhìn Âu Long trong hình làm sao điều khiển trận pháp bí mật truyền tin tức đi, tuy rằng cách ảnh tinh không cảm ứng được hồn lực thay đổi, nhưng Trang Dịch tin chỉ cần nhìn nhiều vài lần, nhất định có thể nghiên cứu ra thủ pháp của Âu Long.

Thuận lợi nhìn thấu thủ đoạn giao tiếp giữa Âu gia cùng dị ma như vậy, Trang Dịch vui vẻ nói với Vệ Cẩn: “Cảm ơn ngươi, có cái này, ta liền có nhiều thời gian bố trí hơn!”

“Huynh đệ tốt, khách khí cái gì chứ.” Vệ Cẩn cười nói, “Nhưng mà, ngươi nhìn không hiểu Âu Long đang làm gì sao? Ta thấy hắn lén lén lút lút, nhưng theo hắn một ngày vẫn không tìm ra sơ hở, nếu như không phải tối qua ngươi nói với ta chuyện này, ta còn tưởng rằng Âu Long hôm nay chỉ là tuần tra bình thường.”


Trang Dịch nghe vậy, lập tức nói cho Vệ Cẩn nghe ý tưởng tối qua hắn cùng Lôi Tu bàn bạc ra.

Vệ Cẩn ngạc nhiên nhìn Trang Dịch, thật lâu mới nói: “Những thứ này là một mình ngươi nghĩ?”

“Đương nhiên không phải.” Trang Dịch nói.

Vệ Cẩn đột nhiên xông lên, đè bả vai Trang Dịch lại nói: “Nói, tối qua rõ ràng ta sắp xếp ngươi ngủ cách vách phòng ta, vì sao sáng sớm ta đi gõ cửa, lại phát hiện bên trong là một người khác!”

Trang Dịch nói: “Ah… Xảy ra chút ngoài ý muốn, cho nên ta đến cách vách.”

“Cho nên mấy thứ vừa rồi kia, là tối qua ngươi cùng cường giả đệ nhất thảo luận ra?” Vệ Cẩn hung ác chờ Trang Dịch trả lời.

“Đúng vậy.”


“Tên khốn kiếp nhà ngươi giỏi a, vậy cũng không nói trước với ta một tiếng!” Vệ Cẩn bi phẫn, “Ngươi biết sáng sớm ta mất mặt thế nào không!”

Trang Dịch lúng túng: “Xin lỗi…”

“Quên đi quên đi, xảy ra cũng xảy ra rồi, nhưng mà không cho phép có lần sau!” Vệ Cẩn nói, “May mà phụ thân ta không ở đây, nếu phụ thân biết ta không lễ phép xông vào phòng cường giả đệ nhất như vậy, còn không biết sẽ đánh ta thế nào đâu.”

Trang Dịch đang thoải mái cười nghe vậy, nụ cười trên mặt chợt ngưng lại, Vệ Cẩn quay đầu, vừa vặn nhìn thấy nụ cười này của Trang Dịch, ánh mắt hắn cũng trở nên chăm chú: “Làm gì bày ra bộ mặt này?”

“Vệ Cẩn…” Trang Dịch vẫn luôn không biết nên mở miệng với Vệ Cẩn thế nào, nếu như cả đời này Vệ Cẩn bị vây trên hải đảo, có lẽ Trang Dịch sẽ lựa chọn vĩnh viễn che giấu, nhưng Phụ Hồn điện sớm hay muộn cũng sẽ tập hợp với trung bộ đại lục, chuyện Ngự Hồn điện cũng không giấu được, lúc này nếu đã nhắc tới Vệ Dụ Phong, Trang Dịch cũng chậm rãi nói: “Khi Ngự Hồn điện cùng dị ma đại chiến, ta cũng có tham dự, may mắn được cùng chiến đấu với phụ thân ngươi.”

Vệ Cẩn mắt không chớp nhìn Trang Dịch, Trang Dịch khô khốc nói: “Dị ma tấn công rất đột nhiên, đại trận phòng ngự còn chưa chữa trị xong, trong lúc chiến đấu, ta đi vào chữa trị đại trận phòng ngự, phụ thân ngươi cũng vào, ngoài ra còn một dị ma cấp chín phụ thể trên người thúc thúc ngươi tập kích chúng ta, cuối cùng ——”

“Ta biết.” Vệ Cẩn cúi đầu, đánh gãy lời Trang Dịch nói.

Không khí vừa rồi còn thoải mái chợt rơi vào băng điểm, rơi vào yên lặng tĩnh mịch.

Thật lâu sau, Vệ Cẩn mới khàn khàn nói: “Thật ra… Ta đã sớm có dự cảm.”

Trang Dịch nhìn Vệ Cẩn.


“Nhưng khi ngươi nói với ta Vệ trưởng lão còn sống, ta rất vui mừng, bởi vì ta tin tưởng trưởng lão sẽ giữ được phụ thân ta, phụ thân là hồn sư được Vệ gia coi trọng nhất. Xem ra tình hình lúc đó rất nguy hiểm, ngay cả phụ thân cũng hy sinh… Chẳng qua có thể báo thù cho thúc thúc, phụ thân hẳn là rất vui vẻ… Dù sao mẫu thân cũng đi rồi…”

Trang Dịch nghe lời nói bề ngoài thì lý trí, thực ra lại không đầu không đuôi của Vệ Cẩn, rõ ràng trong lòng hoảng loạn không thôi, còn mạnh mẽ giả vờ bình tĩnh nói với hắn những lời này, Trang Dịch mấp máy môi, lại cái gì cũng không nói nên lời.

“Ta không sao.” Vệ Cẩn nhìn Trang Dịch, buông lỏng cánh tay vừa rồi vẫn treo trên người Trang Dịch, vừa đi về phía trước vừa thấp giọng nói, “Chỉ có chút mệt, ta về nghỉ ngơi trước.”

Trang Dịch nhìn Vệ Cẩn một mình yên lặng tránh đi, nhấc chân theo hai bước, lại có chút chần chờ dừng tại chỗ.

Đúng lúc này, một hơi thở quen thuộc tới gần, Trang Dịch quay đầu nhìn, con hổ màu đen thật lớn đi tới bên cạnh hắn, ngẩng đầu nhìn hắn một cái.

Trang Dịch không nghĩ tới Lôi Tu lúc này lại dùng hình hổ xuất hiện ở đây, chẳng qua hắn hiện tại đã không kịp ngạc nhiên, nhìn vẻ khó chịu của Vệ Cẩn, bản thân lại không giúp được gì, trong lòng Trang Dịch vô cùng không dễ chịu.

Hắn vốn định đem lời phụ thân Vệ Cẩn nói lúc lâm chung nói cho Vệ Cẩn, nhưng nhìn dáng vẻ Vệ Cẩn lúc này, căn bản cái gì cũng không nghe vào, chỉ muốn một mình bình tĩnh một chút.

Lôi Tu nhìn nhìn Trang Dịch, lại nhìn bóng lưng suy sụp của Vệ Cẩn, cuối cùng nó cất bước đuổi theo bước chân Vệ Cẩn.

Trang Dịch thấy thế, hơi sửng sốt một chút, nhưng cũng không ngăn cản Lôi Tu, hắn tin tưởng nếu Lôi Tu đã đuổi theo, nhất định sẽ xử lý tốt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.