Đọc truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống – Chương 1262: Lựa chọn công pháp
Nhậm Bình Sinh nhìn thấy nhiều người Địa Phủ ra nghênh đón như vậy, hắn vội vã chắp tay nói.
– Bây giờ tại hạ chỉ là một tên vô dụng, còn phiền các vị ra nghênh đón, Nhậm Bình Sinh ta không gánh nổi.
Trần Độ cũng chắp tay với mọi người, Nhậm Bình Sinh là võ giả cảnh giới Dương Thần nhưng lại khiêm tốn như thế, với tính cách của Trần Độ thì đương nhiên sẽ không gây sự chú ý, cho nên hắn cũng chỉ chắp tay chào hỏi một tiếng với mọi người.
Mạnh Bà cười nói.
– Nhậm huynh không cần khách khí, đã gia nhập Địa Phủ thì là người một nhà, tôn chỉ của Địa Phủ ta cũng như thế.
Hậu Thổ ở bên cũng dùng giọng nói trong trẻo lạnh lùng nói.
– Thương thế về Nguyên Thần cũng không phải là không có cách nào trị hết, ít nhất đối với Địa Phủ ta thì chỉ là việc nhỏ mà thôi, chờ tới khi hai vị chọn lựa công pháp xong, ta sẽ ra tay trị liệu vết thương Nguyên Thần của ngươi.
Tô Tín ngạc nhiên nhìn Hậu Thổ, hắn phát hiện Hậu Thổ thông thạo khá nhiều thứ.
Lúc trước ở Địa Phủ, hắn muốn dùng một phần binh khí còn sót lại có dính máu cường giả cảnh giới Chân Võ để chế tạo ra một binh khí, hắn vốn muốn tìm Hậu Thổ làm.
Nhưng mà Hậu Thổ không quá am hiểu việc chế tạo binh khí, để cho nàng sửa chữa thì được, nhưng trực tiếp chế tạo thì lại hơi tệ một chút.
Cho nên cũng do Hậu Thổ giới thiệu đại sư luyện khí Công Thâu Ngu của Ba Thục Kiếm Các cho Tô Tín, lúc này mới có thanh Phi Huyết Kiếm trong tay Tô Tín bây giờ.
Nhưng bây giờ lại thấy Hậu Thổ không chỉ am hiểu sửa chữa binh khí, mà ngay cả luyện đan chữa thương cũng cực kỳ tài giỏi.
Trần Độ ở bên nghe thấy có thể cứu chữa vết thương của Nhậm Bình Sinh thì có chút kích động, đối với hắn mà nói chỉ cần có thể trị hết vết thương của Nhậm Bình Sinh là được, đừng nói gia nhập Địa Phủ, cho dù gia nhập Thiên Đình cũng được.
Đương nhiên nếu Thiên Đình tới mời chào hắn, Nhậm Bình Sinh sẽ không đáp ứng.
Trên giang hồ Địa Phủ đúng là hơi thần bí một chút, nhưng thật sự không có làm chuyện ác gì lớn, hơn nữa sau khi trải qua lần phản bội trước đó, ý tưởng nghĩa hiệp trong lòng Nhậm Bình Sinh đã sụp đổ một chút, cho nên hắn mới có thể sảng khoái đáp ứng gia nhập Địa Phủ như vậy.
Dù sao đối với Nhậm Bình Sinh bây giờ mà nói, suy nghĩ mà hắn luôn giữ lấy là bảo vệ Anh Hùng Hội, thuận lợi truyền thừa nó vào trong tay người đời kế tiếp.
Mà Thiên Đình không giống Địa Phủ, dù sao trước kia dã tâm của Thiên Đình vô cùng lớn, mưu toan thống trị toàn bộ võ lâm, kết quả bị người ta hợp lại tấn công.
Mặc dù bây giờ Thiên Đình không giống Thiên Đình trước đây, nhưng Nhậm Bình Sinh vẫn lo lắng, nếu đổi thành Thiên Đình tới mời chào hắn, chắc chắn hắn sẽ từ chối.
Mọi người đều trò chuyện hai câu, sau đó Mạnh Bà dẫn Trần Độ và Nhậm Bình Sinh đi chọn công pháp, Tô Tín rãnh rỗi không có chuyện gì thì cũng cùng đi xem náo nhiệt.
Vẫn là cái đài đá lơ lửng giữa không trung, Mạnh Bà dẫn Nhậm Bình Sinh đi vào trong đài đá chọn lựa công pháp.
Rốt cuộc Địa Phủ có bao nhiêu người thì nói thật Tô Tín cũng không biết, nhưng dựa theo số người tụ luyện ở trong Địa Phủ mà hắn thường thấy để tính, ít nhất có hai mươi thành viên được phong hào, có một phần năm công pháp bí truyền trong Địa Phủ chưa được rút đi.
Trong Địa Phủ, công pháp không liên quan đến thân phận, mỗi một bộ công pháp đều có tiềm lực to lớn, chẳng qua hướng đi trọng điểm khác nhau mà thôi.
Ví dụ như công pháp của Thập Điện Diêm La và Ngũ Phương Quỷ Đế là lấy toàn bộ khí lớn làm chủ, công pháp của Thôi Phán Quan trong bốn đại Phán Quan lại chứa thuộc tính kỳ lạ nào đó, công pháp của đám đầu trâu mặt ngựa lại có sức chiến đấu vô song, bây giờ đám đầu trâu mặt ngựa Địa Phủ cũng đều có tu vi cận chiến kinh người.
Với con đường võ đạo và thực lực của Nhậm Bình Sinh, Tô Tín đoán chắc khả năng lớn nhất là hắn sẽ rút được Thập Điện Diêm La, cũng không biết bây giờ Thập Điện Diêm La còn dư lại mấy người, hắn sẽ rút được ai.
Quyển sách bằng đá trên đài đá tỏa ra ánh sáng u ám bao phủ Nhậm Bình Sinh, Mạnh Bà nhìn nội dung trên quyển sách bằng đá rồi nói.
– Thái Sơn Vương? Ừ, không tệ vừa lúc phù hợp với con đường võ đạo của Nhậm huynh.
Quả nhiên Nhậm Bình Sinh rút được Thái Sơn Vương trong Thập Điện Diêm La, Tô Tín thật sự không tính sai chuyện này.
Hậu Thổ ở bên lấy mặt nạ Thái Sơn Vương và bộ quần áo màu đen vàng xa hoa cho Nhậm Bình Sinh, đến tận lúc này Nhậm Bình Sinh mới thật sự được coi là người Địa Phủ.
Mặc dù khi gia nhập Địa Phủ thì còn có một nhiệm vụ nhập môn, nhưng đối với cường giả thực sự, cái gọi nhiệm vụ nhập môn chỉ là hình thức mà thôi, với thực lực và thân phận của Nhậm Bình Sinh thì lúc nào có thời gian bổ sung hình thức cũng được.
Mạnh Bà ở bên kia vẫy tay, để Trần Độ đi lên đài đá, đợi đến khi ánh sáng trên quyển sách bằng đá bao phủ Trần Độ, nàng liếc mắt nhìn nội dung trên quyển sách bằng đá nhưng vẻ mặt nàng lại kỳ lạ.
Mọi người đều nhìn Mạnh Bà, ngươi mau nói xem rốt cuộc Trần Độ này đã rút được vị thần chức nào của Địa Phủ, do dự cái gì?
Mạnh Bà ho khan một tiếng rồi nói.
– Trần Độ rút được La Phong Lục Thiên trong Trụ Tuyệt Âm Thiên Cung, công pháp phù hợp chính là “Âm Tuyệt Đồ Thiên Đao”, tà dị cực đoan, không thích hợp cho Trần Độ tu luyện.
La Phong Lục Thiên chính là sáu tên Quỷ Thần trên núi La Phong, từng người bảo vệ sáu cung, Trụ Tuyệt Âm Thiên Cung là một trong số cung đó.
Dù rút được Trụ Tuyệt Âm Thiên Cung cũng không có gì, tuy mấy tên Quỷ Thần như thần chức vô hình trong Địa Phủ, thậm chí có rất nhiều người chưa từng nghe nói qua mấy cái tên này nhưng công pháp trong Địa Phủ cũng không sắp xếp dựa theo thần chức từ mạnh tới yếu, Âm Tuyệt Đồ Thiên Đao cũng không tồi, hơn nữa còn là công pháp kết hợp với đao pháp, chắc chắn thích hợp cho Trần Độ tu luyện.
Nhưng bởi vì thân phận ban đầu của Trần Độ, đưa Âm Tuyệt Đồ Thiên Đao cho Trần Độ tu luyện thì lại không thích hợp.
Nghe tên bộ công pháp kia cũng biết nó cực kỳ tà dị, vừa nãy khi Mạnh Bà nhìn thấy miêu tả giản lược của công pháp, bộ công pháp kia còn cần tích lũy khí huyết sát để tu luyện, hơn nữa còn phải chuyển hóa khí huyết sát thành tử khí âm tà, tàn sát muôn dân, chém tiên diệt thần.
Bộ công pháp này không phải là loại chỉ cần bế quan tu luyện là được, nhất định phải giết chóc thật nhiều mới được.
Trần Độ là người của Anh Hùng Hội, với cách làm việc của hắn, nếu để hắn tu luyện loại công pháp ma đạo tà môn này, chắc chắn chuyện này không hề phù hợp.
Cho nên Mạnh Bà nói thẳng.
– Không bằng như vậy đi, ngươi trực tiếp chọn công pháp sẵn có ở Địa Phủ ta, những năm gần đây Địa Phủ ta cũng có mấy người bất ngờ ngã xuống, cho nên công pháp mà bọn họ rút được cũng còn đó, hơn nữa còn có bản chép tay tu luyện hoàn chỉnh, ngươi cũng có thể tu luyện nhanh chóng hơn.
Nhưng mà lúc này Trần Độ lại lắc đầu nói.
– Đa tạ ý tốt của Mạnh Bà đại nhân, nhưng Anh Hùng Hội là Anh Hùng Hội, Địa Phủ là Địa Phủ, mang mặt nạ của Địa Phủ lên ta không còn là Hội phó Trần Độ của Anh Hùng Hội nữa, tội nghiệt giết chóc quá nặng cũng đâu dính dáng gì tới ta? Bộ công pháp này rất tốt, không cần thay đổi.
Mạnh Bà như có điều suy nghĩ, giờ nàng mới hiểu được tại sao Tô Tín lại mời chào hai người này vào Địa Phủ rồi.
Trần Độ và Nhậm Bình Sinh cũng không phải loại thánh mẫu ngây thơ không có não, giống như lúc trước không thể thuyết phục Đồng Tác Giang của Anh Hùng Hội.
Thứ Nhậm Bình Sinh quan tâm chỉ có Anh Hùng Hội, dù hắn tiếp nhận cái vị trí Hội chủ này thì cũng vì báo đáp ân huệ trước kia của Anh Hùng Hội, cho nên Nhậm Bình Sinh biết, tuy người bên ngoài đều gọi hắn là đại hiệp, thế nhưng thật ra hắn không hề nghĩa hiệp.
Mà Trần Độ thì lại càng đơn giản hơn, lúc hắn còn trẻ thì cũng không phải là hạng người hòa nhã gì, bây giờ lại càng không biến thành thánh nhân.
Kể cả hắn làm nhiều thứ cho Anh Hùng Hội nhiều năm như vậy cũng đều là để báo đáp ân huệ của Nhậm Bình Sinh, bây giờ hắn mang mặt nạ trở thành người Địa Phủ, dù hắn không có lạm sát kẻ vô tội nhưng hắn cũng sẽ không để ý chuyện dùng tánh mạng của võ giả đối địch với mình để luyện công.
Hơn nữa Trần Độ thật sự vô cùng thích bộ công pháp này.
Quyển sách bằng đá này của Địa Phủ thật vô cùng thần kỳ, nó sẽ dựa theo điều kiện của bản thân để lựa chọn công pháp thích hợp với bản thân nhất.
Âm Tuyệt Đồ Thiên Đao này cũng không đơn giản chỉ là đao pháp, mà là một bộ công pháp, dùng tử khí âm tà hóa thành vô số ma đao, chém tiên diệt thần.
Đơn giản mà nói, đây là một bộ công pháp rèn luyện bản thân, luyện hóa bản thân thành ma đao chém tiên diệt thần, uy thế mênh mông.
Có được bộ công pháp này thì có thể nói sẽ bù đắp được khuyết điểm duy nhất của Trần Độ, đến lúc đó nếu như khoái đao của hắn bị người ta phá vỡ, kẻ địch của hắn sẽ biết trên người Trần Độ còn có một cây đao khác, một thanh ma đao đáng sợ khác!
Sau khi Nhậm Bình Sinh và Trần Độ chọn lựa công pháp xong, Hậu Thổ liền dẫn Nhậm Bình Sinh đi chữa thương trước.
Dù sao vết thương của Nhậm Bình Sinh vẫn còn có chút vướng tay chân, nếu như kéo dài cho dù có là Hậu Thổ thì cũng không có cách nào.
Mà Trần Độ mới vừa đạt được công pháp thì cũng cần đi tu luyện trước mới được, Tô Tín và Vương Ngọc lại cầm một phần mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng của riêng mình trở về cung điện của từng người để bế quan.
Mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng có trợ giúp rất lớn đối với Tô Tín bây giờ, ảnh giới của hắn được tăng quá nhanh, cho nên chuyện này dẫn đến cảm ngộ của hắn không đầy đủ.
Cho dù bây giờ Tô Tín có sức chiến đấu vô song trong các võ giả cùng cảnh giới Dung Thần, nhưng hắn vẫn chưa mò đến cảnh giới Dương Thần.
Mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng có cùng tính chất với Phật Cốt Xá Lợi, Tô Tín có kinh nghiệm hấp thụ Phật Cốt Xá Lợi nên bây giờ việc dung hợp mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng này cũng không phải việc khó gì.
Mảnh võ Chân Võ Pháp Tướng bị Tô Tín luyện hóa thành từng tia sáng bảy màu hòa vào trong cơ thể Tô Tín, lập tức Tô Tín cảm giác được một cảm giác huyền ảo bao lấy bản thân.
Đây là cảm ngộ võ đạo trước đây của cường giả cảnh giới Chân Võ Mạc Thanh Hồi, cũng là sức mạnh thuộc riêng về cường giả cảnh giới Chân Võ.
Đa phần bây giờ Tô Tín cảm thụ được cũng không thể lý giải, cho nên hắn chỉ có thể tạm thời bảo tồn những thứ này trong đầu, chỉ có chờ bản thân đột phá đến một cảnh giới mới thì mới có thể thực sự lĩnh ngộ.
Tô Tín chỉ dùng tầm 10 ngày là đã hoàn thành việc luyện hóa mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng, thời gian còn lại thì Tô Tín đều dùng để tiềm tu.
Nguyên khí trời đất ở Địa Phủ đậm hơn so với các nơi khác nhiều, nếu như không phải sợ rằng bình thường cứ ở mãi trong Địa Phủ sẽ khiến những người khác nghi ngờ thì nhất định Tô Tín sẽ trực tiếp coi Địa Phủ là nơi bế quan tiềm tu của mình.
Nhưng lần này Tô Tín chỉ dùng thời gian chưa tới nửa năm để bế quan tiềm tu thì bị người ta quấy rầy, trên ngọc bội truyền tin có tin tức do Lục Phiến Môn truyền đến, là Thiết Chiến gọi hắn mau chóng trở lại Lục Phiến Môn.
Tô Tín cau mày một cái, bên Thịnh Kinh Thành lại xảy ra chuyện gì ư, sao Thiết Chiến tìm hắn trở về gấp gáp như vậy?
Chắc không phải là chuyện trên giang hồ, Địa Phủ cũng có hệ thống tình báo của riêng mình, nếu có chuyện gì xảy ra liên quan đến hắn trên giang hồ, sẽ có người Địa Phủ tới thông báo cho hắn biết.
Đã không phải là chuyện trên giang hồ, vậy thì chính là chuyện của hắn ở triều đình.