Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất)

Chương 92


Đọc truyện Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất) – Chương 92

Sở Tự vốn không có ý định chuyển nghề làm diễn viên, thế nhưng Uông Hiệp cứ không ngừng khuyên nhủ cùng Biện Huy hỗ trợ thêm mắm dặm muối, cộng thêm Sở Tự thực sự rất thích thời đại ngân hà loạn thế này, một điều nữa, cậu vốn là người thích thử thách, sau một phen đắn đo suy nghĩ, Sở Tự quyết định đáp ứng lời mời của Uông Hiệp, đảm nhiệm vai diễn Đặc Lạc Y Tạp Mễ Hi Nhĩ trong ‘Ngân Hà II’.

“Chỉ lần này thôi, sau này không được viện lý do này nữa. Dù sao nghề nghiệp chính của tôi vẫn là người đại diện, không có ý định chuyển nghề.” Sở Tự nói rõ ràng với Uông Hiệp.

Uông Hiệp mừng rỡ như điên, ông cảm thấy vô cùng phấn chấn vì rốt cuộc cũng tìm được diễn viên thích hợp.

Những chuyện còn lại cũng dễ giải quyết, tuy người đảm nhận vai Trường Đế Khanh trước đó là minh tinh đang nổi trong giới, nói đổi liền đổi cũng không dễ, bất quá thân phận của Sở Tự bất đồng, cậu chính là ông chủ đầu tư bộ phim này.

Bồi thường phí hợp động, tự mình đóng phim, có lan truyền ra cũng không sao, không ảnh hưởng tới danh tiếng minh tinh, cũng không có chuyện quy tắc ngầm gì cả.

Cùng lắm thì cư dân mạng sẽ nghĩ cậu muốn nổi tiếng tới điên rồi, tự đóng phim tự nâng đỡ bản thân mà thôi.

Bất quá trước nay Sở Tự chưa từng để tâm tới những lời đồn đãi trên mạng, hơn nữa thanh danh cậu vốn cũng đủ đen rồi, không sợ đen hơn nữa.

Sau khi quyết định tùy hứng một phen, Sở Tự lập tức báo tin này cho Viên Tiệp biết, đồng thời trưng cầu ý kiến đối phương: “Anh Viên, anh cảm thấy thế nào? Có thấy em quá ngây thơ, quá tùy hứng không?”

Kỳ thực ý nghĩ này cũng chỉ bất thình thình nảy ra mà thôi, chính cậu cũng không quá nắm chắc… vừa muốn lại vừa lo sợ.

“Em muốn làm thì cứ làm đi, thừa dịp còn trẻ làm nhiều chuyện muốn làm một chút, mặc kệ em muốn làm gì, anh vẫn luôn ủng hộ em.” Sau một lúc trầm mặc, Viên Tiệp nhỏ giọng nói.

Sở Tự thực vui sướng: “Cám ơn anh, anh Viên…. chỉ một lần này thôi, sau này vô luận là vai gì em cũng không nhận nữa, trong mắt em, nghề chính của mình vẫn là người đại diện thôi.”

“Không có gì.” Viên Tiệp trầm mặc một lát rồi trầm giọng hỏi: “Có cảnh giường chiếu không?”


Đây mới là điều anh quan tâm nhất, để ý nhất.

“Em sẽ cố gắng tận dụng người đóng thế.” Sở Tự hiểu được điều Viên Tiệp lo lắng, lập tức cam đoan.

****

Sau khi Sở Tự gia nhập đội ngũ diễn viên, ‘Ngân Hà II’ lại nhanh chóng khởi quay.

Nhóm diễn viên mà đạo diễn Uông Hiệp tuyển chọn đều rất tốt, tiến triển cùng hiệu suất quay chụp rất nhanh. Ngay cả Nghiêm Ca đảm nhận vai Lăng Thiên cũng đột ngột tăng mạnh sức diễn, vì bảo mệnh Cố Trạm đang thực hiện nhiệm vụ tập kích, cho dù tinh thần lực bị tổn thương nghiêm trọng, cho dù một cánh tay bị chặt đứt, Lăng Thiên vẫn không chút nhúc nhích thủ vững vị trí, kiên trì chờ Cố Trạm trở về.

Khoảnh khắc Cố Trạm quay về, Lăng Thiên vui sướng như trút được gánh nặng: “Trung tướng, tôi biết anh nhất định sẽ quay về, tôi biết anh nhất định sẽ quay về mà.” Ngay sau đó thì chìm vào hôn  mê. Cả màn đều diễn rất tốt.

Sở Tự đứng xem mà vừa kinh hỉ vừa sinh ra không ít hảo cảm với cậu diễn viên trẻ tuổi mới vào công ty này, muốn nâng đỡ một chút.

Chính là, Sở Tự có ấn tượng không tồi với người ta…

Nhưng ấn tượng của Sở Tự với người ta thì chưa chắc…

Lúc quay màn xé rách mặt nạ hoàn mỹ, để lộ tính cách biến thái vặn vẹo của Đặc Lạc Y, Sở Tự đã mất không ít ngày để tiến nhập vào trạng thái, thế nhưng sau khi nhập vai hoàn toàn thì thực sự là một tên biến thái, lời nói hành động đều tàn nhẫn vô cùng.

Hiệu quả gây ra là làm tất cả mọi người đều sởn gai ốc.


Diễn viên trẻ diễn vai Địch Ân, bạn học Hạ Dương, người sùng bái Trường Đế Khanh, đồng thời cũng là người đầu tiên phát hiện âm mưu Trường Đế Khanh cùng Nghiêm Ca sau màn kia đều sợ Sở Tự cùng cực, vừa thấy mặt liền chạy đi đường vòng, quả thực làm Sở Tự dở khóc đở cười.

Bất quá đạo diễn Uông Hiệp thì rất hưng phấn, cứ hò hét không thôi: “Diễn tốt, diễn tốt lắm, cực kỳ đúng lúc, chính là cảm giác này, tôi sẽ thêm đất diễn cho cậu.”

“…” Sở Tự nửa cười nửa mếu.

Quả thực không biết ai rốt cuộc mới là biên kịch.

Ngoại trừ diễn viên, những món đạo cụ như cơ giáp này nọ của tổ đạo cụ cũng khá tốn kém. Đạo cụ mô phỏng cơ giáp ‘Tương Tư’ của chiến thần Cố Trạm, quả thực thoạt nhìn không kém hàng thật là bao.

Vì hiệu quả của bộ phim, đồng thời cũng xuất phát từ yêu thích của chính mình, Sở Tự còn đặc biệt mời Viên Tiệp mang ‘Tương Tư’ tới trường quay biểu diễn vài màn để hậu kỳ có thể cắt ghép biên tập lại rồi lồng vào phim.

Người nhận ra Viên Tiệp cũng không ít, lúc này đoàn phim mới ngầm hiểu bối cảnh của Sở Tự rất bất phàm, bất quá không ai nhiều chuyện hay vạch trần.

“Người đại diện giỏi thật a, người yêu ghê dữ nha.” Chỉ có mỗi Biện Huy không sợ chết cứ trêu chọc Sở Tự cùng Viên Tiệp, bắt bọn họ phải mời cơm: “Cuối cùng tôi cũng biết vì sao cậu có thể nhẹ nhàng gom được nhiều tài chính đến vậy, hóa ra hậu trường lớn tới vậy.”

‘Ngân Hà’ cuối cùng cũng kết thúc quá trình quay chụp, tiến vào giai đoạn chế tác hậu kỳ, Sở Tự lại dành ra thời gian cùng Viên Tiệp ra ngoài du lịch, lúc quay về thì vừa kịp tham gia lễ trao giải mà Phan Nghiên Nghiên cùng Giang Diệc Thần được đề cử giải ảnh đế.

Tuy cơ hội không cao nhưng ít nhiều gì cũng được đề cử…

Sở Tự tự chọn tranh phục cho hai người tham dự lễ trao giải, bất quá cậu lại bận chút việc nên không thể tới tham dự, lúc giải quyết xong xuôi thì cũng đã mười giờ đêm. Lúc cùng Viên Tiệp ăn bữa khuya, Sở Tự loát weibo xem tin tức mới biết Phan Nghiên Nghiên cùng Giang Diệc Thần cư nhiên bắt được giải ảnh đế.


Sở Tự lập tức không màn cơm nước, trực tiếp bật link xem tường thuật trực tiếp lễ trao giải.

“Tôi muốn cám ơn người đại diện của tôi, ngài Sở Tự…” Nghe MC tuyên bố, hai người đồng thanh nói.

Phan Nghiên Nghiên mỉm cười, dưới ánh đèn chiếu sáng đặc biệt chói lọi: “Tôi nghĩ, nếu không phải anh Sở nói mình có thể dẫn dắt ra ảnh đế thứ hai, thứ ba thì áp lực của nhóm nghệ nhân tụi tôi cũng không lớn đến vậy, nhờ vậy mới càng nỗ lực cố gắng hơn nữa. Lần này có thể trở thành ảnh đế, những đốc thúc đôn đốc của anh quả thực đã có hiệu quả rất lớn, có thể coi là tôi đã mượn may mắn từ lời nói của anh. Hiện giờ rốt cuộc đã có ảnh đế thứ hai, thứ ba, lời anh cũng được chứng thực… Thực cám ơn anh, cũng cám ơn đạo diễn, đoàn phim cùng đoàn đội của chúng tôi… Đây là chiếc cúp ảnh đế đầu tiên của tôi, tôi sẽ quý trọng nó.”

“Rất cám ơn người đại diện của tôi.” Giang Diệc Thần thì chỉ nói đơn giản như vậy.

Sau đó hai vị tân ảnh đế liếc nhìn nhau rồi cùng thả ra tin tức chấn động thứ hai trong đêm nay: “Vốn không định công bố sớm như vậy, cũng không ngờ đêm nay chúng tôi có thể cùng bắt được giải ảnh đế, vì muốn chia sẻ niềm vui sướng này, chúng tôi muốn nói cho mọi người biết, chúng tôi… đang yêu nhau.”

Hai diễn viên tân ảnh đế trực tiếp công bố tình cảm làm MC, khán giả cùng người xem đài lập tức sôi trào.

Mà người đại diện của bọn họ, Sở Tự thì sửng sốt.

Mẹ nó, mấy chuyện công bố tình cảm có thể tùy tiện như vậy sao? Không phải nên thương lượng với người đại diện cậu đây một chút sao? Đột ngột như vậy bảo cậu xử lý sao đây?

Nếu hiện giờ hai người đang ở trước mặt, Sở Tự chắc chắn sẽ gặm chết hai đứa nhóc này.

Sở Tự cùng nhóm đoàn đội liên lạc với bên phóng viên để tiến hành quan hệ công chúng, đẩy nhiệt độ chuyện tình cảm hai nghệ nhân nhà mình lên cao, đồng thời còn tìm thêm thủy quân tiếp sức.

Làm xong mọi việc thì cũng đã hơn mười hai giờ đêm.

Sau cơn dư chấn tình cảm của hai vị ảnh đế đêm nay, Sở Tự kỳ tích leo lên top hai tin tức hot trên weibo.

Cả mạng tinh tế đều thảo luận về Sở Tự, thậm chí còn có người post lại clip phát ngôn bá đạo của Sở Tự trong lễ trao giải trước, còn tag hội fan Đàm Thành vào.


‘Cái đám người nói nếu Sở Tự có thể dẫn dắt ra ảnh đế thứ hai thứ ba thì sẽ chặt đầu xuống làm bô đi tiểu đâu hết rồi, hiện giờ không chỉ ảnh đế mà ảnh hậu cũng có luôn rồi kìa.’

‘Đúng đúng, mau ra đây đi! Ai bảo Sở Tự không có thực lực, chỉ biết dựa vào vận may đâu? Xem dưới tay người ta kìa, hai ảnh đế một ảnh hậu, một diễn viên mới đang hot, một danh ca, còn cả một ảnh đế không vương, giỏi thì phản đối nữa đi.’

‘Còn nói Sở Tự rời khỏi Đàm Thành thì chẳng là cái gì, hiện giờ tôi thấy hình như mất đi Sở Tự, người xuống dốc là Đàm ảnh đế thì phải, còn Sở Tự thì vẫn phát triển không ngừng.’

‘Hiện giờ chắc chắn rất nhiều người muốn ký hợp đồng với Sở Tự cùng Tây Sở a.’

‘Quả thực rất muốn biết cảm thụ nội tâm của Tinh Quang cùng Đàm ảnh đế bây giờ, chậc chậc!’

Đối với chuyện này, Sở Tự cũng không rõ, chính là bản thân cậu thì rất bình tĩnh, bình tĩnh tới không thể bình tĩnh hơn được nữa.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, cậu sớm đã không để ý tới cái nhìn của người khác nữa rồi.

Cuộc đời này phải vì mình mà sống chứ không phải vì bất kì ai khác… Con người ta vẫn luôn thích nghiền nghiễm suy đoán suy nghĩ người khác, nịnh cao đạp thấp, lúc thành công thì được tâng bốc khen ngợi, lúc thất vọng thì bị giẫm đạp không chút thương tiếc, ngay cả những người tốt bụng nói giúp một hai câu cũng bị nói là mua thủy quân, lời ác lời độc thì đếm không xuể, Sở Tự sớm đã xem mòn mắt rồi.

Hiện giờ cậu chỉ muốn làm những gì mình thích, bên người mình yêu, hoàn hảo sống cuộc sống của mình.

Về phần người ta nghĩ gì, đánh giá gì, cậu sớm đã không để tâm.

Cậu chính là người thích làm theo ý mình như vậy.

Sau khi Phan Nghiên Nghiên cùng Giang Diệc Thần bước lên ngai vàng ảnh đế, bởi vì nhiệt độ cùng đề tài về Sở Tự đang hot nên ‘Ngân Hà II’ cũng nhân dịp này trình chiếu.

Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên mà Sở Tự tự mình tham gia diễn xuất, không ít antifan mua vé vào xem, muốn xem thử diễn xuất của Sở Tự.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.