Đọc truyện Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất) – Chương 22
Người thủ vai nam hai của ‘ánh trăng nói dối’ là Biện Huy, là sự tồn tại thực đặc biệt trong giới, là nam diễn viên nổi tiếng về kỹ thuật diễn xuất, hơn nữa còn là nhà đầu tư của chương trình ‘lăn lộn thôi, Pikachu!’ đang nóng sốt. Hơn nữa, bản thân Biện Huy không chỉ là phú nhị đại mà còn có một người dượng là ông trùm trong giới.
Có xuất thân hiển hách như vậy nhưng lúc xuất đạo Biện Huy không hề lựa chọn con đường được thế lực gia tộc nâng đỡ mà quyết định tự mình vất vả phấn đấu, diễn xuất cùng gia thế đều có đủ, chỉ kém một chiếc cúp ảnh đế mà thôi.
Người trong giới gặp anh đều kính trọng gọi một tiếng anh Huy.
Là một ngôi sao trong trong sạch sạch trong giới.
Lúc mới bắt đầu hạng mục ‘ánh trăng nói dối’, nhà biên kịch kim bài Xuyên Hạ đã dựa theo tính cách Biện Huy mà xây dựng hình tượng nam chính Lộ Thiếu Kỳ, hơn nữa ngay từ lúc đầu đã mời anh đảm nhiệm vai nam chính. Bất quá Biện Huy cho rằng đóng một vai được đắp nặn theo tính cách của mình thì không có tính khiêu chiến nên đã từ chối… Cũng vì thế hạng mục này mới đến phiên Tề Dự đầu tư.
Mà Biện Huy vốn có quan hệ tốt với biên kịch Xuyên Hạ, vì nhân tình, hơn nữa cũng có chút hứng thú với vai anh trai của nam chính nên đã tiếp nhận vai nam hai…
Ở đời trước, Biện Huy cũng không coi trọng vai diễn này, nam chính do Lâm Khinh Vũ thủ diễn, sớm biết bộ phim này sẽ thành công rực rỡ, Lâm Khinh Vũ liền muốn nâng đỡ tâm phúc của mình, cũng vì thế cậu ta đã bảo Tề Dự dùng chút thủ đoạn để Biện Huy từ bỏ vai diễn mà anh ta không hề để ý này rồi để bạn mình đảm nhận.
Vì thế, vai nam hai cũng không phải Biện Huy diễn.
Mà đời này, bản thân Lâm Khinh Vũ còn phải đóng nam ba, hiển nhiên sẽ không tốt bụng đến mức muốn nâng đỡ người khác… Mà nam hai, vai anh trai Lộ Tuấn của nam tuấn sẽ do Biện Huy đóng.
Bởi vì thân phận cùng bối cảnh của vị nam hai này quá mạnh lại quá đặc biệt, với lại phân cảnh diễn chung với nam chính cũng không ít nên trước khi tiến tổ, Sở Tự cứ luôn miệng dặn dò Tô Khuyết không nên phát sinh xung đột với vị đại thiếu gia này, nếu ở chung không hợp thì cố gắng né tránh.
Biện Huy là thành viên cố định của chương trình Pikachu nên đoàn đội cùng blogger đã thiết lập hình tượng ngốc ngốc khờ khờ cho anh, bất quá trong giới giải trí kỳ thực có không ít người biết tính cách của vị đại thiếu gia này có chút kiệt ngạo. Không chỉ vậy, bởi vì dựa vào tài năng của mình đi lên nên Biện Huy cực kỳ căm ghét cái ác, khinh bỉ những kẻ dùng quy tắc ngầm.
Bởi vì trong tay có tài nguyên nên người trong giới muốn ôm đùi Biện Huy có thể xếp thành ba vòng, thế nhưng Biện Huy chỉ chú ý tới những người mình thấy thú vị. Cho dù người ta không thèm phản ứng tới anh, nhưng anh vẫn yêu thích hoặc giới thiệu tài nguyên bởi vì người đó có diễn xuất tốt.
Trước kia trong một chương trình, Tô Khuyết từng gặp vị ‘anh Huy’ này một lần… thực sự là rất sợ đối phương, lúc biết Biện Huy sẽ diễn vai anh trai mình thì còn ăn không ngon ngủ không yên một trận.
****
“Đi thôi đi thôi, đêm nay anh Huy mời mọi người ăn cơm rồi đi ca!” Quả nhiên vào ngày đầu tiên tiến tổ, sau khi quay phim kết thúc, vị đại thiếu gia am hiểu giao tiếp liền hào phóng mời cả đoàn một bữa.
Tô Khuyết không am hiểu xã giao lắm, trước kia khi còn được Tề Dự bao dưỡng, cậu chưa từng tham gia những hoạt động thế này.
Thế nhưng hiện giờ cậu không còn được bao dưỡng, hơn nữa còn là nam chính, không thể không nể mặt Biện Huy, vì thế chỉ đành cắn răng đi cùng…
Tô Khuyết không thích trường hợp thế này lắm nên không tham gia cùng mọi người mà co rụt người trong một góc, cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình, thành thành thật thật làm vật trang trí.
Chỉ tiếc, Tô Khuyết muốn im lặng làm nền nhưng có người không cho cậu cơ hội này.
Trong ghế lô một mảnh náo nhiệt, nhìn mọi người vui vẻ đùa giỡn, Tô Khuyết đang định mở thông tấn khí xem thử thì Biện Huy đột nhiên sải bước đi tới, đặt mông ngồi xuống bên cạnh, mở miệng hỏi: “Tô Khuyết đúng không? Nam chính?”
“…chào… chào thầy Biện.” Tô Khuyết khẩn trương tới tột đỉnh, thực không biết vì sao Biện Huy lại chú ý tới mình.
Bất quá trực giác nói cho Tô Khuyết biết, Biện Huy không thích người khác ôm đùi, vì thế cậu không nịnh nọt lôi kéo gọi là anh Huy như những người khác….
Nghe thấy xưng hô này, Biện Huy liền bật cười: “Phốc ~”
“Cậu sao thế? Mọi người đều ca hát, sao cậu lại ngồi một mình trong góc? Ra hát vài bài đi….” Ngay lúc Tô Khuyết có chút thả lỏng vì tiếng cười của Biện Huy thì sắc mặt đối phương lập tức trở nên nghiêm nghị.
Hôm nay là Biện Huy mời khách…. hỏi như vậy giống như Tô Khuyết cảm thấy anh chiêu đãi không tốt vậy.
Tô Khuyết nào dám đắc tội, vội vàng nói: “Không, không phải, tôi hát không tốt nên không dám dọa mọi người…”
“Sao có thể nói là dọa người chứ? Hát dở cũng có thể hát mà, tôi hát cũng tệ lắm…” Biện Huy xoa xoa cằm nhìn Tô Khuyết, dáng vẻ kiệt ngạo dưới ánh đèn phụ trợ làm Tô Khuyết cảm thấy đối phương thực đáng sợ.
Tô Khuyết cười gượng hai tiếng: “Hì hì ~” Không dám tiếp lời.
“Ôi chao, sao cậu không kêu gì vậy? Bọn họ chọn không ít rồi a? Nam chính không nể mặt tôi sao? Sau này chúng ta còn hợp tác trong ‘lăn lộn thôi, Pikachu!’ a?” Biện Huy nhìn Tô Khuyết thật sâu, búng tay: “Phục vụ—–”
Gọi phục vụ tới, tiếp đó nhận lấy menu rồi tự mình đưa cho Tô Khuyết.
Tô Khuyết nhất thời có cảm giác đâm lao phải theo lao, chỉ đành lật menu, tùy tiện chọn một ly thức uống.
“Trà bưởi mật ong?” Biện Huy khó tin hỏi, có thể là vì xuất thân nên trong giọng nói của anh có chút cuồng mãnh.
Tô Khuyết bị áp lực tới mức da đầu run run: “Vâng—–”
“Chậc—–” Tô Khuyết tựa hồ nghe Biện Huy cười nhạo một tiếng, không cần nhìn cũng biết biểu tình của đối phương lúc này chính là khinh miệt cùng xem thường.
Ở trong KTV lại chọn trà bưởi mật ong, chắc chắn Biện Huy đang nghĩ cậu giả vờ thành khiết, Tô Khuyết vội vàng giải thích: “Tôi bị dị ứng với cồn nên bình thường sẽ không uống rượu…”
Cậu quả thực bị dị ứng với cồn, lớn như vậy, trừ bỏ lần bị Tề Dự vứt bỏ, Tô Khuyết chưa từng say rượu… Mà lần đó cậu cũng dị ứng tới nổi ban đỏ toàn thân.
Biện Huy không đổi sắc nhìn Tô Khuyết, cũng không biết tin tưởng mấy phần.
Ngay lúc Tô Khuyết nghĩ Biện Huy định ép mình uống rượu, mà bản thân cậu có lẽ cũng nên cắn răng uống để chứng minh mình thực sự dị ứng cồn với vị khó đắc tội này thì Biện Huy đột nhiên đứng dậy, không chào cũng không hỏi bỏ đi.
Tô Khuyết thở phào một hơi, trong lòng lại không khỏi cảm thán: ‘Đúng là người kì quái a.’
Sau đoạn nói chuyện đó, Biện Huy không còn chú ý tới Tô Khuyết nữa, tự làm chuyện của mình. Tô Khuyết cũng thoải mái không ít, lẳng lặng ngồi đó vọc thông tấn khí tiêu thời gian.
Tới khoảng nửa đêm, Tô Khuyết muốn đi WC, mới đi tới hành lang thì thấy Biện Huy đang nói chuyện với trợ lý ở xa xa, vì sợ nghe thấy chuyện riêng tư của đối phương sẽ không tốt nên Tô Khuyết chỉ đành dừng lại…
Bất quá không ngờ đối phương cư nhiên đang nói về mình.
“Anh Huy, Tô Khuyết kia là kẻ được bao dưỡng á, một chút kỹ thuật diễn xuất cũng không có… Vị trí thành viên cố định trong ‘lăn lộn thôi, Pikachu!’ của chúng ta không phải có người đầu tư mua sao? Người nọ tên là Tề Dự, là đại gia chuyên bao dưỡng ngôi sao trong giới, bộ phim ‘ánh trăng nói dối’ này cũng là Tề Dự đầu tư, Tô Khuyết hình như được Tề Dự bao dưỡng lâu lắm rồi, dùng tài nguyên nâng đỡ a…” Trợ lý vừa đi bên cạnh vừa nói.
Mà Biện Huy thì chỉ lẳng lặng hút thuốc, không nói chuyện…
Sắc mặt Tô Khuyết lập tức tái nhợt, tâm tình cũng suy sụp, bất quá nghĩ tới những lời Sở Tự đã nói, rất nhanh cậu liền tỉnh táo lại. Không hề biện giải hay nói năng gì với Biện Huy, chỉ làm như không hề nghe thấy, đường đường chính chính đi ngang qua, sau khi chào hỏi Biện Huy một tiếng thì bước vào WC…
Bất quá, vị trợ lý nói xấu sau lưng người ta khi thấy Tô Khuyết xuất hiện thì sắc mặt có chút xấu hổ.
Không có gì phải lo ngại cả, cậu chỉ cần cố gắng làm tốt việc của mình là được, không cần để ý tới ngôn luận của người khác… Tô Khuyết tự nói với mình như vậy.
Những ngày quay phim sau đó, Tô Khuyết cùng Biện Huy không hề giao tiếp. Thẳng đến ngày nọ, Tô Khuyết mang trà sữa cùng ít quà vặt mời cả đoàn làm phim.
Lúc trợ lý đưa tới trước mặt Biện Huy, nói là Tô Khuyết đưa qua, Biện Huy vốn luôn ôn hòa với mọi người lập tức biến sắc, thẳng thừng nói: “Cậu mang đi đi, tôi không thích ăn đồ của mấy người không sạch sẽ!”
Lúc này Tô Khuyết mới ý thức được vị thiếu gia căm hận cái ác này có lẽ chán ghét cậu vì đã dùng quy tắc ngầm. Tô Khuyết cũng không giải thích, chỉ là từ đó về sau mỗi khi nhìn thấy Biện Huy liền chuyển qua đi đường vòng.
Biện Huy là đại thiếu gia có bối cành cùng tài nguyên hùng hậu, trong giới quả thực có rất nhiều người muốn ôm đùi, thế nhưng Tô Khuyết cậu không phải số đó, cậu chỉ không muốn đắc tội đối phương mà thôi… Nếu đã không thể đắc tội thì cậu liền tránh đi, không cần phải mặt dày tiếp cận.
Ôm suy nghĩ này, từ đó về sau ngoại trừ lúc quay phim, Tô Khuyết vừa thấy Biện Huy liền tránh né.
Chính là, Tô Khuyết có lòng muốn tránh vị ôn thần này… thế nhưng Biện Huy lại không để cậu có cơ hội này.
…