Tối Cường Hệ Thống

Chương 82: Tan rã


Đọc truyện Tối Cường Hệ Thống – Chương 82: Tan rã

Dịch & biên: †Ares†

oOo

Dưới chân núi Thánh Ma Tông, trong khu rừng Lạc Nhật.

Yến hoàng đứng trong đám người, hai mắt nhìn về chín ngọn núi từng là xa không thể chạm, nhưng giờ đã gần ngay trước mắt. Loại cảm giác này khiến cho Yến hoàng cực kỳ hưng phấn.

Các thế hệ tiền bối đều muốn đưa hoàng triều Đại Yến thoát khỏi lệ thuộc, nhưng lại chưa có ai thành công.

Mà hiện giờ Yến hoàng hắn sắp thành công dẫn dắt hoàng triều Đại Yến thoát khỏi khuất nhục, đó là đại công muôn đời.

Khi nhìn về phía đám người các tông môn khác đang đắc ý vênh váo thì trong mắt Yến hoàng lóe lên tinh quang.

– Không ngờ Thánh Ma Tông lại biết được kế hoạch của chúng ta, hiển nhiên trong chúng ta có người đã tiết lộ ra ngoài.

Lúc này một gã nam tử toàn thân che kín bằng áo choàng đen, khuôn mặt lẫn tuổi tác đều không thấy được, dùng giọng khàn khàn nói.

– Hắc Bào lão tổ, biết hay không thì cũng có thế nào, hiện giờ chín đại tông môn chúng ta tập hợp tại đây, Thánh Ma Tông kia đủ sức mà đánh một trận chắc?

Một mụ già đứng cách Hắc Bào lão tổ không xa nói.

Mụ già này hơi còng, tay cầm một cây quải trượng điêu khắc hình đầu phượng không biết chế tạo từ chất liệu gì, mắt nheo nheo lại, thi thoảng lại lóe lên một tia sáng làm cho lòng người kinh hãi.

Yến hoàng mặc dù là hoàng đế hoàng triều Đại Yến, nhưng đứng trước mặt đám tông chủ các tông môn này thì vẫn rất nhỏ bé.

Chín đại tông môn chính tà hai phái đều có, vốn gặp mặt nhất định chém giết, nhưng hiện giờ lại đạt thành hiệp nghị, cùng chiếm lĩnh Thánh Ma Tông, chuyện tiếp sau đó thì chờ xong mọi việc lại nói.

Khi bọn chúng biết được Thánh Ma lão tổ lấy được thần huyết thượng cổ từ một di tích thì đã có ý tưởng này.

Thần huyết, kỳ vật trong trời đất, ẩn chứa tinh hoa của cường giả thượng cổ.


Cảnh giới Đại Thiên Vị không phải vĩnh hằng, không phải điểm cuối, bọn chúng đều mong có được thần huyết để có thể nhìn thấy cảnh tượng phồn vinh thời thượng cổ từ trong đó, qua đó khám phá tất cả những điều chưa biết.

Mà đơn độc từng tông căn bản không đối kháng nổi Thánh Ma Tông, Thánh Ma lão tổ ở thật lâu trước kia đã có uy danh vang dội thiên hạ, không kẻ nào dám so sánh cùng.

Hiện giờ vì thần huyết kia, các tông đồng lòng nhất trí, còn chuyện sẽ phân chia thế nào khi đã đoạt được thì là chuyện của sau này.

– San bằng Thánh Ma Tông…

Tông chủ các tông môn lạnh lẽo nhìn về trước mặt, sau đó vung ống tay áo lên, toàn bộ đệ tử cảnh giới Nhập Thần lăng không bay lên, tiến về Thánh Ma Tông phía trước.

Thánh Ma Tông.

Đám đệ tử ngoại môn đã rời đi nhưng bị buộc phải chạy về, giờ nhìn thấy dải mây đen đen kịt phía xa đang không ngừng tới gần thì quên cả việc chuẩn bị phản công.

Lúc này bọn hắn đã không nghĩ mình có thể sống, bọn họ sẽ phải chết trong trận chiến này.

Lâm Phàm cảm thụ được từng luồng khí thế ngập trời từ phương xa ập đến, sắc mặt ngưng trọng, lần này vô cùng nguy hiểm.

Rất nhanh, Lâm Phàm ngẩng đầu lên, đã thấy rõ đám mây đen kia hóa ra lại là một đống người đang bay lơ lửng giữa không trung.

– Thánh Ma lão tổ, nếu không muốn bị diệt tông thì mau giao ra thần huyết.

Lúc này Hắc Bào lão tổ đứng trong vòng vây của chín đại tông môn mà quát lớn. Hắn luôn không dám đơn đả độc đấu cùng Thánh Ma lão tổ, dù sao thực lực không bằng đối phương.

Nhưng hiện giờ không như trước, chín đại tông môn đều xuất hiện, còn người nào có thể là đối thủ? Thánh Ma lão tổ tuy rằng cường hãn, nhưng một mình thì làm được tác dụng gì?

Đám đệ tử ngoại môn đối diện với những địch nhân chỉ dựa vào khí thế cũng có thể đè chết mình thì đều chọn buông bỏ phản kháng.

Lâm Phàm đứng trong đám người, nhìn một màn trước mắt, trong lòng cũng khẩn trương vạn phần.

Đại Thiên Vị cấp một.


Đại Thiên Vị cấp hai.

Đại Thiên Vị cấp ba.

….

Tông chủ của chín đại tông môn này, nếu so sánh từng người một thì đều yếu hơn tông chủ Thánh Ma Tông, như nhiều người lực lượng lớn, hơn nữa đều là lão quái vật, tự thân nội tình tự nhiên rất mạnh.

Nếu giao thủ lên, chỉ sợ có thể bằng quần chiến đánh chết tông chủ.

Từ bên trong ngọn núi thứ chín, từng đạo bóng người lăng không bay tới.

Tông chủ dẫn toàn bộ trưởng lão của Thánh Ma Tông bay tới trước mặt đám người Lâm Phàm, nhìn thẳng tông chủ chín đại tông môn.

– Hắc Bào lão tổ, Bích Hải lão ẩu, Càn Khôn tông chủ…

Thánh Ma lão tổ dùng ánh mắt lạnh lẽo quan sát tông chủ chín đại tông môn trước mắt, sau đó dừng lại trên người Yến hoàng.

(*Lão ẩu: bà lão, ngang nghĩa lão tổ nhưng giới tính nữ)

– Ngươi lại thật sự phản bội Thánh Ma Tông.

Thánh Ma lão tổ nhìn Yến hoàng nói.

– Thánh Ma lão tổ, hoàng triều Đại Yến ta lệ thuộc vào Thánh Ma Tông ngàn năm, đây là một chuyện sỉ nhục không cách nào rửa sạch với bất kỳ một hoàng triều nào, cho nên đó không phải phản bội, mà là thay đổi.

Yến hoàng nói.

– Giao ra thần huyết, nếu không san bằng Thánh Ma Tông.


Tông chủ chín đại tông môn cùng quát.

Lần này bọn chúng tình thế bắt buộc, Thánh Ma Tông tuy mạnh, nhưng hiện giờ đã không đủ gây sợ hãi.

– Thánh Ma Tông ta truyền thừa vạn năm, chưa bao giờ cúi đầu trước bất kỳ thế lực nào, cho dù hôm nay có diệt tông cũng phải để cho các ngươi trả một cái giá thảm thống. Đệ tử Thánh Ma Tông nghe lệnh, thề sống chết thủ vệ tông môn!

Thánh Ma lão tổ lạnh giọng nói.

– Thề sống chết thủ vệ tông môn!

– Thề sống chết thủ vệ tông môn!

….

Nhóm đệ tử nội môn dâng cao chiến ý, cho dù hôm nay chỉ có một kết cục là phải chết, bọn họ cũng muốn bảo vệ tông môn đến giây phút cuối cùng.

– Ta không muốn chết, van cầu các ngươi thả ta.

Mà vừa lúc này, một gã đệ tử ngoại môn lại quỳ xuống khóc lóc van xin.

Hắn thật sự không muốn chết, lần này chín đại tông môn tấn công Thánh Ma Tông, căn bản chính là thập tử vô sinh.

– Lý sư đệ, ngươi làm cái gì vậy? Ngươi có còn là đệ tử Thánh Ma Tông không hả?

Lúc này một ít đệ tử nhìn thấy một màn trước mắt, tức giận đến xanh cả mặt.

Bọn họ không ngờ lại có đệ tử ngoại môn chủ động quỳ gối xin tha thứ, quả thực làm mất hết thể diện của Thánh Ma Tông.

Lâm Phàm đứng ở trong đám người, xem mọi thứ trước mắt, cũng thở dài một tiếng. Loại tình huống này căn bản là không thể ngăn cản.

Ai cũng không muốn chết, nhưng hiện giờ không phải vấn đề muốn chết hay không, mà là vấn đề nhân cách.

Một mực trốn tránh, sợ chết, tất cả đều có lỗi với cái tâm võ đạo của mình.

Yếu đuối, vô năng, sợ chết.

Lâm Phàm chưa bao giờ xem thường bất kỳ người nào, bởi vì dù là ai cũng đều có chỗ đáng để người khác tôn trọng, nhưng hắn vô cùng xem thường gã đệ tử trước mắt.


– Ha ha ha ha…

Thấy một màn như vậy, đám người của chín đại tông môn đều cười ầm lên.

– Thánh Ma lão tổ, đây chính là đệ tử của ngươi sao? Cũng tốt, không bằng để ta tới xem xem Thánh Ma lão tổ ngươi đã phát triển Thánh Ma Tông thành bộ dạng gì!

Bích Hải lão ẩu có khuôn mặt hiền lành, nhưng trong lời nói lại ẩn chứa khinh thường không sao kể xiết.

– Các đệ tử Thánh Ma Tông, ai không muốn chết thì hiện tại bò tới cạnh ta. Bích Hải lão ẩu ta có thể làm chủ, sẽ có chín đại tông môn thu các ngươi làm đệ tử. Nếu không nghe thì cùng chết với Thánh Ma lão tổ của các ngươi đi.

– Ta chỉ cho các ngươi thời gian bảy lần hô hấp.

– Hiện giờ bắt đầu tính.

….

Lời của Bích Hải lão ẩu làm cho rất nhiều đệ tử Thánh Ma Tông dâng lên hy vọng.

– Bích Hải lão ẩu, ngươi chớ có mê hoặc đệ tử Thánh Ma Tông ta.

Một trưởng lão căm giận nói.

– Còn có sáu lần.

….

Giờ khắc này các đệ tử Thánh Ma Tông bắt đầu rục rịch, có xì xào bàn tán, có quát mắng lẫn nhau.

Nội tâm của bọn họ bắt đầu dao động.

Bọn họ biết dưới sự vây công của chín đại tông môn thì hy vọng đã bằng không, nhưng hiện giờ Bích Hải lão ẩu cấp cho bọn họ một tia hy vọng, cũng là hy vọng giữ lại mạng cuối cùng.

Lâm Phàm nhìn thấy các sư huynh đệ xì xào bàn tán, trong lòng cũng hiểu, Thánh Ma Tông e rằng thật sự xong đời.

—–oo0oo—–


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.