Đọc truyện Tối Chung Trí Năng – Chương 17: Thiên tài thiết kế sư (Hạ)n
Dịch giả: Kim Cương
Nguồn: tuchangioi
Lý Ân Tuệ, chỉ hai mươi tư tuổi đã trở thành thiết kế sư đứng đầu Ba Lê thế gia, thiên phú thiết kế khiến mọi người phải kinh ngạc, từ nhỏ đến lớn, Lý Ân Tuệ nhận được huy chương về thiết kế sợ rằng đã có hơn năm mươi cái, trong đó, có hơn một nửa là từ các giải thi đấu quốc tế.
Có thể nói, đây là một nữ nhân cực kỳ thành công, hơn nữa, nàng còn là một nữ nhân xinh đẹp, nói đến dung mạo thì nàng có thể so sánh với Cố Tư Hân.
Mái tóc đen dài được Lý Ân Tuệ dùng kẹp tóc thủy tinh kẹp lên, lộ ra sự thanh tú trang nhã, khuôn mặt trái xoan cổ điển tinh xảo, còn có chiếc mũi xinh đẹp đầy anh khí nam tính, đôi môi anh đào mê người, trên người Lý Ân Tuệ là một chiếc áo khoác nhỏ màu hồng tím, váy ngắn bó sát người, hoa văn tinh xảo tôn lên đôi chân trắng nõn, thon dài, gần như đưa các đường cong lả lướt của nàng hoàn toàn lộ ra bên ngoài.
Lúc đi, khuôn mặt biểu hiện tự nhiên sự phong tư yểu điệu, động nhân của thiếu nữ, phong vận thanh lịch của thiếu phụ của Lý Ân Tuệ, có thể nói, Lý Ân Tuệ dung mạo không kém hơn Cố Tư Hân, thế nhưng khí chất của hai người lại bất đồng.
Cố Tư Hân thanh thuần động lòng người, mà Lý Ân Tuệ lại tràn ngập nữ tính, quyến rũ động nhân, hơn nữa, từ trong mắt của Lý Ân Tuệ có thế thấy được nàng là một người thập phần nghiêm túc.
Vừa vào cửa hàng, Lý Ân Tuệ được quản lý giới thiệu liền đi tới trước mặt Đỗ Thừa, đồng thời rất khách khí nói với Đỗ Thừa, chỉ là tỏng lời nói có chút ngạo khí mà người khác không cách nào phát giác, dù sao, là một thiết kế sư nổi tiếng thế giới, Lý Ân Tuệ tuyệt đối tự tin với mình, đối với tác phẩm của mình lại càng tự tin hơn nữa.
Mà khi nói chuyện, ánh mắt của Lý Ân Tuệ lại nhìn vào Cố Tư Hân, hai mắt bừng sáng, là người thiết kế ra Tử Lan Kết, Lý Ân Tuệ tự nhiên là biết bộ Tử Lan Kết thì dành cho người như thế nào mặc mới có thể chân chính phát huy được khí chất và chỗ đặc biệt của nó, mà Cố Tư Hân chính là sự lựa chọn hoàn mỹ, còn khí chất hơn cả người mẫu của Ba Lê thế gia.
Cũng vì như vậy, Lý Ân Tuệ càng hiếu kỳ hơn nữa, tại sao Đỗ Thừa lại sửa chữa bộ y phục hoàn mỹ này.
“Uh, ta sửa lại cũng đơn giản thôi, chỉ là từ cơ bản mà cải tạo hai nơi, rất mong Lý tiểu thư đồng ý.” Ở đây, Đỗ Thừa sẽ không luống cuống khi gặp được người thiết kế, bởi vì hắn tự tin mười phần.
“Được, ngài có thể nói trước một chút về cái nhìn của ngài, nếu như có thể sửa chữa cũng không muộn.” Lý Ân Tuệ suy nghĩ một chút rồi đáp ứng Đỗ Thừa, bởi vì nàng cũng rất hiếu kỳ, vì sao Đỗ Thừa lại tự tin như vậy, nàng cũng muốn xem Đỗ Thừa sửa chữa bộ trang phục này như thế nào.
Đỗ Thừa biết đề nghị của Lý Ân Tuệ cũng đúng, gật đầu nói: “Cũng được, có thể cho ta một cái đinh ghim không?”
Lý Ân Tuệ không nói gì, bảo người quản lý đưa cho hắn mười cái đinh ghim.
Mà Cố Tư Hân lại cười ngọt ngào với Đỗ Thừa: “Đỗ Thừa, ta tin ngươi.”
“Uhm.”
Đỗ Thừa gật đầu, sau đó đưa tay về phía vai của Cố Tư Hân, hai bên áo choàng vốn tinh xảo bị Đỗ Thừa biến thành hình số 9, đồng thời cố định đinh ghim.
Cự ly gần như vậy, Đỗ Thừa có thể thấy rõ chiếc cổ trắng noãn động nhân của Cố Tư Hân, chỉ là lúc này đã hồng lên.
Mặt Cố Tư Hân thêm đỏ, cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào Đỗ Thừa.
Lý Ân Tuệ ở một bên thấy như vậy thì hai mắt nàng sáng ngời, lộ ra thần sắc kinh hãi, nhưng nàng cũng không có thốt ra, bởi vì Lý Ân Tuệ biết Đỗ Thừa còn chưa sửa xong.
Quả nhiên, sau khi hoàn thành sửa chữa áo choàng, Đỗ Thừa lại đưa tay xuống eo phải của Cố Tư Hân nhấc lên, chỉ là đem váy nhấc lên một chút, sau đó dùng đinh ghim cố định lại, khiến cho chiếc váy nghiêng sang một bên cùng với áo choàng nghiêng một góc như nhau.
“Xong, Lý Ân Tuệ tiểu thư, ngươi xem thế nào?”
Hoàn thành xong, Đỗ Thừa mới ngừng tay, nhìn thoáng qua hiệu quả chỉnh thể, trên mặt Đỗ Thừa cũng mỉm cười, bởi vì hắn đã thành công.
Tuy chỉ là sửa chữa đơn giản ở hai chỗ, thế nhưng lại khiến khí chất của Tử Lan Kết trên người Cố Tư Hân biến hóa, đây là khsi chất của bộ lễ phục dạ hội cùng quần dài, làm cho khí chất của Cố Tư Hân càng thêm cao quý ưu nhã.
Nghe được câu hỏi của Đỗ Thừa, Lý Ân Tuệ không trả lời mà đưa tay lên, hai bàn tay nhỏ bé phát ra âm thanh thanh thúy.
Hiển nhiên, đáp án của nàng đã rất rõ ràng.
Tiểu thư bán hàng và quản lý thì lại mang thần sắc bất khả tư nghị, các nàng không thể tưởng tượng, Đỗ Thừa chỉ đơn giản sửa chữa hai nơi, thế nhưng lại khiến Tử Lan Kết biến hóa to lớn như vậy.
Khi nghe được tiếng vỗ tay của Lý Ân Tuệ, các nàng cũng không tự chủ được mà vỗ tay.
Ở trong tiệm, ngoại trừ Đỗ Thừa, cũng chỉ có hai người là không hề động tĩnh, một người là Đỗ Vân Long với vẻ mặt không cam lòng, người còn lại là Cố Tư Hân với thần sắc tràn ngập hưng phấn và kích động.
Đỗ Vân Long đối với phương diện thời trang cũng có chút phẩm vị, tự nhiên có thể thấy được sự thay đổi của Tử Lan Kết, mà phản ứng của Cố Tư Hân và những người khác lúc đó cũng đã thấy rõ Đỗ Thừa đã thành công, cho nên, Cố Tư Hân cũng không nhìn Tử Lan Kết trên người mình biến thành cái gì, mà chỉ vui vẻ nhìn Đỗ Thừa đang ở bên kia, phảng phất như là nàng tự mình thành công.
Đợi khi tiếng vỗ tay hạ xuống, Lý Ân Tuệ tựa hồ nhớ tới cái gì, bỗng nhiên lấy kẹp tóc thủy tinh nhỏ dài xuống, tức khắc, mái tóc đen phiêu nhiên hạ xuống, sau đó đi tới trước người Cố Tư Hân, tự mình kẹp tóc cho Cố Tư Hân.
Lý Ân Tuệ không hổ là một thiên tài thiết kế sư, chỉ là một cái trang sức nho nhỏ, thế nhưng khi nó ở trên đầu của Cố Tư Hân, chỉnh thế khí chất của Cố Tư Hân lại cải biến, dưới sự phụ trợ của kẹp tóc thủy tinh thì lại có thêm vài phần khí chất của công chúa.
Nhìn kết quả, trong mắt Lý Ân Tuệ đã tràn ngập thần sắc kích động, sau đó có chút đáng tiếc nói: “Đáng tiếc, nếu như có một chiếc mũ nữa, hiệu quả còn có thể hơn nữa.”
Thấy trang sức nho nhỏ của Lý Ân Tuệ còn có thế làm cho khí chất biến hóa, Đỗ Thừa càng thêm bội phục Lý Ân Tuệ, không hổ là đỉnh cấp thiết kế sư, xuất thủ quả nhiên không giống nhau.
Lý Ân Tuệ lại chuyển ánh mắt về Đỗ Thừa, đồng thời hỏi hắn: “Đỗ tiên sinh, kỹ năng của ngài có thể xong là quỷ phủ thần công, xin hỏi ngài có phải là trang phục thiết kế sư?”
“Không phải, ta chỉ là một học sinh bình thường, khiến Lý tiểu thư chê cười.” Đỗ Thừa tự nhiên là không có gì đắc ý, bởi vì hắn chỉ là dựa theo sự cải tiến của Ba Lê thế gia hai năm sau mà thôi.
“Không biết Đỗ tiên sinh có hứng thú với nghề thiết kế sư hay không, chỉ với lần xuất thủ này, ta có thể đề cử ngươi trở thành thiết kế sư của Ba Lê thế gia, như thế nào?”
Thiết kế sư của Ba Lê thế gia, Lý Ân Tuệ tung ra cành ô liu này có thể nói là thập phần mê người, lương của nghề này một năm chắc chắn hơn một trăm vạn, cũng không phải người người đều cự tuyệt.
Nghe Lý Ân Tuệ nói vậy, thần sắc Đỗ Vân Long càng không cam lòng, nhãn thần phẫn nộ tựa như thôn phệ Đỗ Thừa, không muốn ở lại ngây ngốc chỗ này nên trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.
Cố Tư Hân hiển nhiên có hiểu biết về Ba lê thế gia, khi nghe Lý Ân Tuệ nói vậy thì cũng vì Đỗ Thừa mà vui vẻ.
Chỉ là bản thân Đỗ Thừa lại không có hứng thú, tuy rằng hắn có thể dựa vào Hân nhi mà đưa ra vài tác phẩm, thế nhưng trong yếu nhất bay giờ là học tập bốn lĩnh vực, thế nên Đỗ Thừa chỉ có thể cự tuyệt ý tốt của Lý Ân Tuệ.
“Lý tiểu thư, thực sự rất xin lỗi, ta bây giờ còn có bài tập nữa, hơn nữa ta cũng cần một ít thời gian để cân nhắc, hiện tại chưa thể đáp ứng ngươi được.” Đỗ Thừa nói rất khách khí, dù sao Ba Lê thế gia cũng là phẩm bài đỉnh cấp, Đỗ Thừa cũng sẽ không lập tức chặt hết đường lùi
“Vậy…”
Lý Ân Tuệ không ngờ là Đỗ Thừa lại cự tuyệt ý tốt của nàng, suy nghĩ một chút, Lý Ân Tuệ mới nói với Đỗ Thừa: “Không bằng như vậy, ta lưu số điện thoại của ngài, nếu như ngài cân nhắc xong, hãy gọi điện thoại cho ta, thế nào?”
“Được.”
Đỗ Thừa không có cự tuyệt mà lưu lại số điện thoại của Lý Ân Tuệ.
Đối với sự cự tuyệt của Đỗ Thừa, Cố Tư Hân trong lòng cũng tiếc nuối, nhưng Cố Tư Hân lại càng thêm tôn trọng sự lựa chọn của Đỗ Thừa, cho nên, khi Đỗ Thừa nói chuyện với Lý Ân Tuệ xong, nàng mới chạy đến trước gương quan sát Tử Lan Kết sau khi được Đỗ Thừa sửa chữa.
Về phần Cố Tư Hân có thỏa mãn hay không thì thần sắc kích động và hưng phấn trên khuôn mặt nàng đã có thể dễ dàng nhìn ra.
“Đỗ Thừa, ngươi làm như thế nào vậy, thật thần kỳ, thật xinh đẹp, ta thực sự rất thích.”
Cố Tư Hân hưng phấn nhìn Đỗ Thừa, chỉ là đang khi nói chuyện, khuôn mặt đã đỏ ửng thêm vài phần, sau đó cúi mặt hơn một chút, nói tiếp: “Đây là lễ vật sinh nhật hoàn mỹ nhất mà ta nhận được, cám ơn ngươi, Đỗ Thừa.”
“Chỉ cần ngươi thích là được rồi.” Đỗ Thừa trong lòng cũng thập phần vui vẻ, tuy rằng chỉ vài ngày, thế nhưng tâm tình của hắn cũng đã hoàn toàn bất đồng, Đỗ Thừa hiện tại đã không còn là cóc ghẻ ăn thịt thiên nga.
14-02-2012, 08:37 AM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm