Tôi Chỉ Muốn Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ Phần 1

Chương 92: Thắng Cuộc Rồi


Bạn đang đọc Tôi Chỉ Muốn Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ Phần 1 FULL – Chương 92: Thắng Cuộc Rồi


Giang Thuật sử dụng “Pháo hoa chóng tàn”, chính là để cược rằng Tiết Dịch không thể hoàn thành việc soạn nhạc cho ca khúc này chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.
Vì thế.
Hai ngày sau, Giang Thuật và Tiết Dịch lại chạm mặt nhau lần nữa.
Lúc Tiết Dịch phát xong bản demo nhạc cho “Pháo hoa chóng tàn”, Giang Thuật biết ngay là mình đã thắng cuộc.
Trình độ soạn nhạc bây giờ của Tiết Dịch hiển nhiên vẫn không xử lý được ca từ của “Pháo hoa chóng tàn”.
Phần nhạc đệm thầy viết hấp tấp trong hai hôm cực kỳ không hợp rơ với lời bài hát của “Pháo hoa chóng tàn”.
Thậm chí, với người đã nghe quen phiên bản kiếp trước như Giang Thuật, anh chàng còn cảm thấy hơi kỳ cục.
Quan hệ giữa lời và nhạc của “Pháo hoa chóng tàn” là một phép nhân.
Kiếp trước, ca từ của “Pháo hoa chóng tàn” 10 điểm, nhạc đệm cũng 10 điểm, nên mới có hiệu quả 10×10=100 điểm.
Còn bây giờ.
Giang Thuật rập khuôn phần lời từ kiếp trước qua bên này, nên lời vẫn 10 điểm.
Nhưng nhạc thì…
Tuy Tiết Dịch đã cố hết sức, nhưng phải tội tài năng trong khoản sáng tác nhạc của Tiết Dịch hơi khiêm tốn, thời gian lại gấp gáp quá.
Vì thế, phần đệm do Tiết Dịch sáng tác, chỉ miễn cưỡng được 4-5 điểm thôi.
Điều ấy dẫn tới, chất lượng của cả bài hát cũng chỉ ở trình độ 40-50 điểm.
Chỉ bằng một nửa phiên bản kiếp trước.
Như đã đề cập từ trước.
Lời và nhạc của “Pháo hoa chóng tàn” bổ trợ cho nhau, bất kể phần nào trong đấy tệ lậu, thì đều làm giảm sút chất lượng của cả bài.
Nhưng…
Tình cảnh này.
Đúng là kết quả mà Giang Thuật đang muốn thấy bây giờ.

Trong phòng.
Tiết Dịch thở ngắn than dài với Giang Thuật, “Giang Thuật, thầy thật sự cố hết sức rồi, nhưng thời gian gấp rút quá!
“Thầy đã bỏ hết công việc hai ngày nay, chỉ ở trong khách sạn dồn hết tâm trí vào việc sáng tác nhạc cho bài hát này.

Nhưng, soạn nhạc cho bài này khó quá, thầy muốn trọc cả đầu!!
“Đoạn demo ngắn em vừa nghe, là phiên bản hợp với lời bài hát nhất mà thầy lấy ra từ mấy chục phiên bản thầy đã viết.”
Nói xong, Tiết Dịch còn ủ rũ gãi đầu.
“Thầy Tiết, em cảm thấy thầy đã làm rất tốt rồi ạ.” Giang Thuật cười nói.
Câu này Giang Thuật nói thật.
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi mà đã viết ra được một bản nhạc đệm có chất lượng tầm trung cho “Pháo hoa chóng tàn”, điều ấy đã đủ để chứng minh Tiết Dịch quả thực xứng với cái danh tài tử âm nhạc.
Ngược lại, nếu Tiết Dịch thật sự viết được bản nhạc nền ra tấm ra món cho “Pháo hoa chóng tàn” chỉ trong hai ngày, thì Giang Thuật lại phải hoài nghi không biết Tiết Dịch có phải là người vượt thời không giống mình không.
Một nụ cười thoảng nở trên gương mặt Giang Thuật, “Thầy Tiết, em thấy phần nhạc thầy viết hợp ý em lắm ạ.”
Tiết Dịch đang cúi đầu buồn bã, đôi mắt chợt sáng rực lên, “Thật ư?”
Giang Thuật nhìn Tiết Dịch với ánh mắt chân thành tha thiết, “Thật đấy ạ!”
Đương nhiên là thật rồi.
Bởi vì…
Cái mà Giang Thuật muốn, chính là một bản nhạc chẳng xứng với “Pháo hoa chóng tàn” tẹo nào thế này.
“Vậy thì tốt quá.” Tiết Dịch kích động bật dậy khỏi ghế, lập tức tràn trề động lực, “Vậy thì thầy sẽ đi tìm người phối khí ngay, bao giờ thầy về, thầy trò mình sẽ bắt đầu tập luyện nhé.”
Giang Thuật cười, “Em theo thầy Tiết cả ạ.

À, đúng rồi, thầy Tiết, thầy để lại demo cho em nhé, em sẽ làm quen với giai điệu trong lúc chờ thầy về ạ.”
Lần này.

Để tránh tái diễn chuyện hồi “Tôi tin”, vô thức hát lại giai điệu gốc, Giang Thuật quyết định nếu chưa hoàn toàn làm quen với giai điệu của bản mới thì sẽ không cất giọng trước ống kính.
“Đương nhiên là không thành vấn đề rồi.” Tiết Dịch để lại một chiếc máy ghi âm nhỏ cho Giang Thuật, sau đó vẫy tay bỏ đi.

Mấy ngày kế tiếp.
Giang Thuật luôn bận rộn tập luyện cho màn biểu diễn trong chung kết với Tiết Dịch.
Còn ở bên ngoài.
Chiến dịch PR khởi động cho đêm chung kết của “Ngôi Sao Tương Lai” đã bắt đầu.
Trên trang Weibo chính thức, danh sách các tiết mục hợp tác với cố vấn đã được tung ra từ mấy hôm trước.
Lúc khán giả hay tin Lê Thiên Vương sắp sửa lên sân khấu biểu diễn, ai nấy đều vô cùng hưng phấn.
Thiên vương quay lại biểu diễn sau hai năm tắt mic.
Chỉ riêng điểm đặc sắc này thôi, đã đủ để thu hút không ít người tới theo dõi live stream đêm chung kết rồi.
Ngoài hai nhóm do Lê Thiên Vương phụ trách, một nhóm nữa khiến mọi người khá chờ mong, chính là nhóm của Giang Thuật và Tiết Dịch.
Một người, là nhạc sĩ đỉnh cao của thế hệ trẻ.
Một kẻ, là ca sĩ giỏi sáng tác, ứng cử viên hắc mã mùa này.
Hai tài tử âm nhạc tụ hội với nhau, rốt cuộc sẽ tạo ra tác phẩm xuất sắc nhường nào đây, khán giả đang ngóng chờ dài cổ.
“Hai người này về chung một đội, chắc chắn sẽ biểu diễn ca khúc tự sáng tác đây.”
“Không phải nhạc gốc là không được ấy chứ.

Giờ em tò mò vãi, không biết ca khúc gốc mà hai người mang đến đêm chung kết sẽ thế nào.”
“Nghe tin leak, thì hình như là nhạc kiểu cổ ấy.


Giang Thuật phụ trách viết lời, Tiết Dịch phụ trách soạn nhạc.”
“Nhạc kiểu cổ à, mị ưng!”
“Thật ra, nếu phải so với nhạc kiểu xưa, thì tui thích chế độ ngày xưa hơn, ví dụ như tam thê tứ thiếp này, hậu cung 3000 giai lệ này!”
“Ông phía trên ông mơ hão đấy à!”
“Mong Giang Thuật đừng có thành cục tạ kéo Tiết Dịch.

Bài “Sự quyến rũ của chàng” của Giang Thuật lần trước thật sự khiến tôi hoài nghi có khi anh ta hết thời rồi.”
“Bài “Sự quyến rũ của chàng” ấy hả? Ban đầu tôi cũng thấy bài đấy tầm thường vãi, nhưng mãi tới lần nọ vợ tôi ra ngoài làm tóc, tôi ở nhà chán quá nên bật đi bật lại 50 lần.

Sau đấy tôi chợt cau mày, phát hiện ca khúc này không đơn giản đâu.

Cho nên, giờ tôi đang cực kỳ bội phục Giang Thuật.”
“Cụ lầu trên ơi cụ giải thích rạch ròi cho con được không?”
“Thím bảo bài “Sự quyến rũ của chàng” hả, tôi không giải thích cụ thể được, thím cứ tự nghe là rõ.”
“Không, ý con bảo là, cụ kể kỹ đoạn vợ cụ ra ngoài làm tóc đi.”
“…”

Thứ Bảy.
Ngày diễn ra chung kết.
Hải Thành, mưa nhỏ rả rích.
Nơi tổ chức buổi chung kết lần này là sân vận động Hải Tín ở Thanh Thành, có sức chứa 10 nghìn khán giả.
Đương nhiên, những khán giả trong trường quay lần này sẽ không có quyền bầu chọn tại chỗ nữa.
Thứ hạng của 8 học viên, sẽ hoàn toàn được quyết định nhờ hệ thống vote trên Internet.
Top 5 đứng đầu, sẽ có được vị trí trong nhóm, debut cùng boygroup.
Ba người xếp sau, dừng bước tại đây, không thể debut theo nhóm.

Tại phòng live stream đêm chung kết.
Tuy còn gần nửa tiếng nữa mới đến lúc phát sóng chính thức, nhưng số người trong phòng live stream đã lên đến 4-5 triệu người.
Sóng comment cũng bay kín màn hình, bị chiếm cứ bởi lời cổ vũ của fan các nhà.
Yến Kinh.
Tại nhà Uông Hữu Vi.
Uông Hữu Vi ngồi trên chiếc sofa trong phòng khách, màn hình TV LCD đối diện đang chiếu hình ảnh phòng live stream.
Lúc này.
Vợ Uông Hữu Vi đi vào, đưa cốc trà mật ong cho chú ta.
“Anh Uông, sao trông anh căng thẳng thế?” Chị vợ quan tâm hỏi.
“Anh không căng thẳng mà được sao.” Uông Hữu Vi cười khổ, “Hôm nay là đêm lập nhóm, Giang Thuật có thể debut theo nhóm không là dựa cả vào đêm nay.”
Năm ngày trước, tổ chương trình đã đóng giao diện hiển thị xếp hạng lượt vote lại.
Bây giờ cư dân mạng chỉ có thể bầu chọn chứ không thấy được thứ hạng cụ thể của idol mình.
Cho nên, giờ Uông Hữu Vi cũng không rõ liệu Giang Thuật có thể debut không.
Chị vợ đặt tay mình lên lòng bàn tay Uông Hữu Vi, “Không phải trước kia anh đặt mục tiêu cho Giang Thuật thấp lắm sao.

Giang Thuật đã thể hiện tốt thế còn gì.

Em cảm thấy, dù Giang Thuật dừng bước tại đây cũng là rất ổn rồi.”
Uông Hữu Vi cảm thán, “Con người mà, có bao giờ biết thỏa mãn đâu.”
Lúc Giang Thuật tham gia “Ngôi Sao Tương Lai”, Uông Hữu Vi cảm thấy Giang Thuật trụ được tới vòng 2 là đã tốt lắm rồi.
Giang Thuật trụ qua được vòng 2, Uông Hữu Vi lại muốn Giang Thuật vào chung kết.
Tới giờ, Giang Thuật đã vào chung kết, dã tâm của Uông Hữu Vi lại biến thành…
Giang Thuật lọt vào vị trí debut nhóm!
[HẾT CHƯƠNG 92].


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.